TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính
Chương 150



Vợ chồng nhà họ Cố nói năng thành khẩn, nhưng người nhà họ Tạ vẫn một mực chống đối.Chỉ là, Tạ Miêu năm này không chỉ đạt thành tích tốt, mà càng ngày càng hiểu chuyện, làm việc gì cũng có chừng mực, có chủ kiến.Liên đến tương lai của con gái, Tạ Vệ Dân cũng không miễn cưỡng, vẫn là muốn nghe ý kiến của con gái xem sao.“Miêu Miêu con nghĩ thế nào? Con có muốn đến Bắc Kinh học trung học không?"Tạ Miêu lắc đầu, nhoẻn cười nói với vợ chồng nhà họ Cố: "Bác Cố, dì Tống, con thấy việc này cứ cho qua đi ạ.


Ý tốt của mọi người con xin nhận lấy, con vẫn nhớ nhà lắm, nên không dám làm phiền mọi người đâu ạ.”Phản ứng này của cô, thực sự khiến vợ chồng nhà họ Cố ngạc nhiên."Chất lượng giảng dạy của các trường trung học Bắc Kinh tốt, ở huyện Hồng Hà chắc chắn không thể so sánh được.

Con không nghĩ tới học ở nơi trường tốt hơn à? không muốn ra ngoài nhìn ngắm thủ đô của nước ta, nhìn ngắm thế giới bên ngoài sao?” Cố Tùng Niên hỏi.“Là vàng thì ở chỗ nào cũng phát sáng.” Tạ Miêu mỉm cười vô cùng tự tin “Mặc dù trường trung học số 1 của huyện chúng con không tốt bằng các trường ở Bắc Kinh, nhưng năm ngoái và năm nay cũng có nhiều học sinh đại học.


Con nghĩ tới thành tích của mình, chỉ cần nỗ lực, thi vào trường đại học là hoàn toàn không có vấn đề gì ạ.

”Từ khi vào cấp ba, cô cảm thấy việc học của mình ngày càng suôn sẻ, kiếp trước cô chưa từng gặp khó khăn như vậy.

Không biết mình đã trở nên thông minh hơn, hay do mất đi áp lực của đám súc sinh, cả người đều thả lỏng.Nhưng mà mặc kệ như thế nào, điều này khiến cô tự tin hơn, khi đối diện với vợ chồng nhà họ Cố cô cũng có đủ tự tin.Cô gái nhỏ có khuôn mặt hồng nhuận xinh xắn hơn hoa đào, khi nói lời này ánh mắt lóe lên, khiến Tống Vân không khỏi nhớ lại hai mươi năm trước, Chu Lan- bạn tâm giao của bà lòng tràn đầy khát vọng, không ngại gian khổ một lòng cam tâm vì công cuộc xây dựng nông thôn xã hội chủ nghĩa.Tống Vân trong chốc lát xuất thần, nhưng rất nhanh liền tĩnh tâm trở lại, "Con vẫn nên suy nghĩ cho kĩ càng, dì và bác Cố của con lần này trở về, Hàm Giang cũng sẽ theo chúng ta mà về lại Bắc Kinh, tụi con cách trở hai nơi như này cũng không tốt lắm.” Giọng điệu chân thành hơn trước.Bà không nhắc đến Cố Hàm Giang thì không sao, vừa nhắc tới, lòng dạ người cha Tạ Vệ Dân liền có chút không vui.Ông đang định nói gì đó, Tạ Miêu đã nói trước ông một bước.“Dì ơi, thật ra có một chuyện từ lâu con đã muốn nói với dì rồi, chỉ là mãi vẫn chưa có cơ hội.


Chuyện ông Cố là người giữ chữ tín nhà con đều biết, nhưng trong thời đại này, hôn nhân sắp đặt không còn nữa, vậy chuyện hứa hôn lúc nhỏ, mọi người xem như không có đi ạ.”Tống Vân nghe xong người thoáng sững sờ, ngay cả đến Cố Tùng Niên cũng giật mình.Con bé này là có ý gì?Muốn hủy hôn với nhà mình?Vợ chồng nhà Tạ Vệ Dân đều tỏ vẻ hơi có chút bất ngờ, nhưng sau khi bất ngờ thì nhanh chóng bình tĩnh trở lại, trên gương mặt không hề có chút căng thẳng hay tức giận.Mấy đứa em trai của Tạ Miêu thậm chí không có phản ứng gì, như thể đã biết chuyện này từ lâu.Đột nhiên bà cảm thấy trong lòng như có gì đè chặn, “Đây là suy nghĩ của mình con sao? bà con có biết không?”“Biết ạ.” Tạ Miêu mỉm cười, “Bà con nói chuyện kết hôn lập gia đình của con, con tự mình làm chủ ạ.”Tới đây thì Tống Vân cũng không còn lời nào để nói.Trước khi vợ chồng nhà họ Cố đến, họ đã nghĩ ra vô số khả năng, chỉ là trong đó không có khả năng này, họ lại bị nhà họ Tạ trực tiếp đề nghị chuyện hủy hôn.Hai người tự biết mình không thể làm chủ được nữa, không thể tiếp tục ở lại, nói nhà họ Tạ suy nghĩ kĩ càng lần nữa, rồi họ đứng dậy ra về.Nhìn thấy bọn họ sắp rời đi, Vương Quý Chi cũng không canh chừng Lưu Chiêu Đệ thêm, vội vàng đi từ nhà bếp ra tiễn khách.“Hai người cứ thế mà về à, không ở lại ngồi thêm chút nữa, thím đã chuẩn bị cơm cho hai con cả rồi.”"Ba con vẫn đang ở nhà đợi chúng con, chúng con cũng không dám ngồi lâu hơn nữa.” Cố Tùng Niên và Tống Vân lịch sự từ chối.Đợi khi Lưu Chiêu Đệ cũng đi theo ra ngoài, vợ chồng nhà họ Cố đã đi xa, bà ta giậm chân nhiều lần vì tức giận, không thể không phàn nàn chồng mình: "Cơ hội tốt như vậy, tại sao anh không giữ người lại, cứ thế mà để họ đi rồi? ”Không ai quan tâm bà ta, tất cả mọi người nhìn Tạ Miêu lẳng lặng đứng ở một bên.“Con thật sự đã nghĩ kĩ, muốn từ bỏ cuộc hôn nhân này với nhà họ Cố?” Tạ Vệ Dân còn chưa chắc chắn mà hỏi lại..


Đọc truyện chữ Full