TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thập Niên 70 Xuyên Thành Vợ Trước Quân Hôn Của Nam Chính
Chương 297



Bất luận là như thế nào thì lễ khai mạc và lễ bế mạc của cuộc thi vẫn là nghi thức trang trọng, đều sẽ được tổ chức tại phòng hội nghị của trường đại học Bắc Kinh.Tòa nhà hành chính có lịch sử lâu đời này chiếm diện tích 12.600 mét vuông, cao 34,8 mét, là tòa nhà hoành tráng nhất trong khuôn viên cổ điển của Đại học Bắc Kinh, cũng là điểm tham quan đầu tiên của các đoàn khách trong tỉnh đến thăm khuôn viên Đại học Bắc Kinh.Lần đầu tiên đến đây, nhiều giáo viên và học sinh không khỏi dừng chân nán lại rất lâu, hoặc ít hoặc nhiều mà lộ ra sự mong mỏi.


Tạ Miêu dám chắc chắn, sau khi tham quan xong trong lòng những người này đã lưu lại ấn tượng khó phai mờ trong tâm trí họ, trở thành mục tiêu đầu tiên của họ để được cử đi học hoặc đăng ký tham gia kỳ thi.Nhưng mà lần này, tất cả mọi người hiển nhiên không có tâm trạng để đi tham quan.Kết quả của cuộc thi sắp được công bố rồi, hầu hết các bạn học sinh đến tham dự đều mang trong mình sự mong chờ nhưng phải tay trắng ra về.Ngược lại cảm xúc của Tạ Miêu vẫn ổn.Cô cảm thấy lần này mình không dám nói quá nhiều, có thể nắm được một chỉ tiêu cử đi học thì cũng ổn rồi.Hơn nữa, lần này cô cũng đã phát huy ở trình độ cao nhất có thể, nếu vẫn không lấy được thứ hạng tốt, vậy thì chỉ có thể do chưa đủ năng lực, cũng không có gì phải hối tiếc, trở về tiếp tục nỗ lực hết sức mình cho kỳ thi tuyển sinh đại học là được.Tạ Miêu đi theo giáo viên dẫn đội đi vào khán phòng, vừa nâng tầm mắt là đã thấy Cố Hàm Giang với áo sơ mi quần tây đen đứng ngay cửa đón khách.So với những người đứng đó tiếp khách khác thì biểu hiện của anh lúc này có hơi lạnh lùng hơn, nhưng đa số mọi người vẫn sẽ vô thức mà đổ dồn ánh mắt vào anh.“Người yêu của cậu học ở đại học Bắc Kinh, vậy sau này có phải cậu cũng đăng lý học ở đây không?”Dương Hiểu Xuân cũng nhìn thấy Cố Hàm Giang, cô ta nghiêng đầu nhìn Tạ Miêu rồi thì thầm hỏi.Tạ Miêu cười cười cũng không phủ nhận, Dương Hiểu Xuân lập tức đi tới xem Hạ Đào đang ở trong hàng ngũ các bạn nam phía sau, trong ánh mắt không giấu được sự đồng tình.Nếu như nói ngay từ đầu cô ta còn cho rằng là Tạ Miêu đã cướp đi hạng nhất của Hạ Đào, nhìn thấy Hạ Đào đối xử tốt với Tạ Miêu trong lòng cũng không thấy dễ chịu gì.

Sau đó tiếp xúc lâu dài với Tạ Miêu, lại nhìn thấy được năng lực của Tạ Miêu, cô ta sớm đã nể phục rồi.Lần này tham gia cuộc thi, trước tiên Tạ Miêu đã bộc lộ ra sự sũng cảm của mình, sau đó còn ra mặt vì Thường Hoa, bảo vệ được tôn nghiêm của cả đội nhà.Dương Hiểu Xuân chỉ cảm thấy nếu mình là con trai, chắc chắn cô ta cũng sẽ thích Tạ Miêu.


Chỉ tiếc là Tạ Miêu đã có đối tượng.Tạ Miêu sau khi đi vào khán phòng, chỉ kịp vội vã liếc mắt nhìn Cố Hàm Giang, sau đó phải tiến vào hàng ngũ của đội.Chỗ ngồi sắp xếp dựa theo thành tích trong cuộc thi năm ngoái, đội đại diện tỉnh Băng bị xếp ngồi ở chỗ ở giữa phía ngoài bên phải.

Còn đội của thành phố Bắc Kinh và thành phố Giang thì được xếp ngồi ở mấy dãy phía bên trên, chính là chỗ phía sau lãnh đạo và các giáo viên.Các học sinh dựa theo sắp xếp mà ngồi xuống, Tạ Miêu ngồi ở vị trí thứ hai bên lối đi, ngồi kế bên là Dương Hiểu Xuân.Cô ngồi chưa được bao lâu thì đội đại diện của thành phố Giang đi đến.Để lên nhận giải, Nghiêm Kiều hôm nay còn đặc biệt ăn diện một chút, đánh phấn và tô chút son.Khi đi ngang qua khu vực đội tỉnh Băng, cô ta dừng bước chân, nâng cằm lên, “Chỗ ngồi lùi ra sau như này, cũng không mất mặt lắm nhỉ.”“Cô kiếm chuyện đúng không?” Dương Hiểu Xuân lập tức trừng mắt với cô ta.Tạ Miêu cũng chỉ liếc nhìn cô ta cười mỉa mai, “Lại không cần tư cách tham gia thi đấu nữa à?”Nghiêm Kiều liền nghẹn họng, còn đang tính nói gì đó, phía trước đã có người quay lại thúc giục cô ta.Cô ta chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, “Để xem lát nữa cô còn cười được không?” rồi quay đầu bước đi.Nói thật thì, ngày hôm đó khi phát hiện ra người nhận được tràng pháo tay của các giám khảo là Tạ Miêu, Nghiêm Kiều vô cùng kinh sợ.Nhưng lúc trước khi giáo viên dẫn đội của bọn họ giới thiệu sơ lược một số đối thủ cạnh tranh thì không hề nhắc tới đội của tỉnh Băng.


Nhưng vị trí ngồi của tỉnh Băng cũng đã chứng minh, thành tích thi đấu trong cuộc thi Quốc gia năm ngoái thật sự là không được như ý.Nghiêm Kiều liền thả lỏng người, cho rằng chỉ là do Tạ Miêu may mắn nên mới bóc trúng câu trả lời tốt.Nhưng phần thi nói trong cuộc thi chiếm hai mươi lăm phần trăm, nếu đơn giản dựa vào may mắn để đạt kết quả tốt thì đúng là chuyện thần thoại.Một chút nữa kết quả sẽ được công bố, khi đó sẽ giúp cho đám quê mùa lạc hậu biết như nào là giỏi tiếng Anh..


Đọc truyện chữ Full