TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nữ Chính Mau Học Hành Đi
Chương 115: Chương 115


Chờ đến khi cô chạy tới bên ngoài khu dạy học, chỉ còn vài phút nữa là vào tiết.Đường Lăng cầm bữa sáng đứng chờ cô ở cửa ra vào, đưa sữa đậu nành trong tay cô ấy cho Tần Tịch: “Sao lại lâu thế?”Cô ấy hỏi: “Phòng thí nghiệm xảy ra vấn đề?”“Không có gì.” Tần Tịch nói xong thì tu sữa đậu nành ực ực.Sau đó nhét mấy cái sủi cảo vào miệng.“Ha…” Cô vội vàng ăn cho xong bữa sáng, thở ra một rơi, “Cảm ơn cậu nhé, Lăng tử.


Chúng ta đi vào đi.”Buổi sáng học bốn tiết Sinh vật hóa học.Là một trong tứ đại danh bổ trong học viện y học.Dạy bọn họ là một thầy giáo trung niên nhìn qua rất là nghiêm khắc.Hiện tại chương trình học đang là năm hai rồi, Tần Tịch cũng quen dần với việc mỗi lần đi học, lên lớp giáo viên sẽ dạy rất nhiều nội dung.Cả ngày phải đi học, nếu từ đầu tới cuối mà không có lơ đãng.Đầu sẽ luôn có cảm giác nhét đầy kiến thức, đầy đến mức cảm giác không thể tiếp thu thêm được nữa.Đặc biệt là với thể loại sinh hóa vốn dĩ là một chương trình học khó.“Thưa thầy.” Chuông tan học vừa vang lên, Tần Tịch cầm máy tính đi về phía bục giảng, “Xin thầy ở lại, em có vấn đề ạ.”“Lại là em à, Tần Tịch.” Thầy giáo sinh hóa cười dừng chân lại, “Lần trước cũng là em, kết quả là lúc thầy tới nhà ăn, gạo kê chưng xương sườn đều bán hết cả rồi.”Thầy ấy nói rồi lại đi ra khỏi phòng học, “Đi thôi, vừa đi vừa giảng cho em.

Các em buổi chiều còn có tiết phải không? Cơm thì phải ăn đúng bữa.”“Cảm ơn thầy ạ.” Tần Tịch chủ động cầm lấy đồ dùng mà thầy mang đi dạy.Đường Lăng với Âu Dương Nguyệt cũng ở một bên nghiêm túc nghe.Bọn họ vừa đi vừa giảng, vô thức đã đi tới nhà ăn.“Mấy vấn đề này là như thế đó.” Thầy giáo sinh hóa nói: “Các em nếu muốn hiểu sâu hơn, tiết học sau thầy mang mấy chương tài liệu cho các em đọc.”“Cảm ơn thầy ạ.” Tần Tịch cười hì hì.

“Nhưng mà đừng là lần sau, thầy nói tên tác giả cho em đi, em tìm ebook đọc, ai cũng có thể đọc được.”“Tần Tịch này.” Thầy giáo sinh hóa cười lắc lắc đầu: “Thầy nghe giáo viên cố vấn đề tài của em nhắc đến em, em yêu thích y học như vậy, sao lúc trước lại muốn chuyển chuyên ngành?”Thầy hỏi thế rồi cũng cho qua thôi, cũng không thật sự muốn nghe Tần Tịch trả lời.Thầy sinh hóa cầm lấy bút Tần Tịch đang cầm trong tay xoẹt xoẹt ghi tên hai tác giả xuống, liếc nhìn cô một cái: “Được rồi, về tìm rồi đọc đi.”Ông dừng một chút, lại nói: “Tháng sau có lớp dự giờ, các em chuẩn bị cho tốt, đến lúc đó lớp chúng ta thực hành lớp học đảo ngược*, thầy sẽ cung cấp mấy chủ đề cho lớp các em, mỗi nhóm sẽ thuyết trình xung quanh chủ đề đó.”*Lớp học đảo ngược là một chiến lược hướng dẫn học tập, và là một kiểu học tập kết hợp đảo ngược môi trường học tập truyền thống bằng cách cung cấp nội dung hướng dẫn học tập, thường là trực tuyến, cho học sinh học tập ngoài giờ học trên giảng đường.


Theo Wikipedia“Vâng, thưa thầy.” Tần Tịch gật gật đầu.“Đi ăn cơm.” Thầy giáo sinh hóa vẫy vẫy tay với các cô, “Các em cũng nhanh đi ăn cơm đi.”“Đúng rồi.” Bóng dáng thầy giáo sinh hóa biến mất trong nhà ăn, Âu Dương Nguyệt thuận miệng nói tiếp, “Tiểu Tịch, bọn mình còn chưa có hỏi cậu, sao cậu lại muốn đổi chuyên ngành thế?”Cô ấy nhìn Tần Tịch khó hiểu: “Còn chuyển sang tài chính, cậu thích ngành đó sao?”“Không thích.” Tần Tịch cười cười: “Nên là tớ mới ở lại đấy thôi.”Trước giờ cô chưa từng nhắc tới chuyện này ở ký túc xá.Các bạn tốt cũng ăn ý mà không nhắc tới chuyện này trước mặt cô.Tần Tịch thở sâu.Trước giờ cô chưa từng thích tài chính, cũng không có thích luật.Lúc trước có lẽ là, bị bùa mê thuốc lú đi.Vậy mà lại vì một cái hệ thống, từ bỏ cuộc sống của mình, đi trên con đường không phù hợp mà bản thân cô cũng không thích.Có lẽ là….


Ma quỷ mê hoặc?!Tần Tịch nhịn không được cười tự giễu.“Đi ăn cơm nào.” Đường Lăng liếc nhìn cô một cái, đổi đề tài, “Tớ đói rồi.”“Ăn cơm ăn cơm.” Âu Dương Nguyệt cũng vội vàng nói.Bốn người bước nhanh tiến vào nhà ăn.Lúc Ngô Hi Ngạn gọi điện thoại tới, Tần Tịch đúng lúc uống xong một ngụm canh cuối cùng.Nhìn màn hình di động hiển thị thông báo cuộc gọi, cô chớp chớp mắt vẫn nhận điện thoại: “Đàn anh Ngô.”“Dạ vâng, em ăn cơm xong sẽ qua liền.”.


Đọc truyện chữ Full