TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nữ Chính Mau Học Hành Đi
Chương 194: Chương 194


Đàn anh Ngô cũng đâu có trọc đâu, không phải à?“Tôm cay vẫn ngon như thế.

” Lê Phi đổi đề tài nhanh chóng: “Cô cũng ăn đi, đừng khách sáo.

”Tần Tịch: “……”Có lẽ là do bộ lọc của fan, cô cũng không cảm thấy vị ảnh đế không đâu vào đâu trước mắt này có vấn đề gì.

“Tôi không khách sáo.

” Tình tình Tần Tịch tốt cười cười.

Có thể cùng nhau ăn một bữa cơm chiều với Lê Phi, cũng coi như một lần thả lỏng trong khoảng thời gian ôn thi cuối kỳ, “Chờ đến lúc phim chiếu, nhất định tôi sẽ đi xem.

”“Tôi đưa vé cho cô.

Bạn bè cô tôi cũng bao luôn.

” Lê Phi nói: “Mỗi bộ phim điện ảnh mới chiếu ra, tôi đều lặng lẽ bao rất nhiều hàng, sợ phòng bán vé bán không được, sau này đạo diễn không mời tôi đóng phim nữa.

”Anh ta nhắc Tần Tịch: “Nhanh, add bạn đi chứ.


”Tần Tịch làm theo accept lời mời kết bạn của Lê Phi.

Avatar của đối phương là một anh hề.

Hóa trang dày đặc, nhìn không ra hình dạng ban đầu.

Mũ nhòn nhọn, biểu cảm phô trương, hai mắt nhìn thẳng màn hình.

Không biết có phải là do làm hiệu ứng đặc biệt không mà sao cứ thấy trong mắt anh hề tinh quang phát sáng.

Trước kia cô xem rất nhiều phim điện ảnh của Lê Phi rồi nhưng cũng chỉ nhìn thấy đối phương một lần.

Cơ mà cho dù là đời nào, trước khi Tần Tịch chết, nam diễn viên thiên tài trẻ tuổi này, đã nổi đến không thể nổi hơn rồi.

Thực ra bây giờ đối phương cũng vẫn xem như nổi tiếng rồi, chỉ là so sánh với sau này anh ta giành được tất cả các giải thưởng thì không thể coi là mặt trời ban trưa được.

Bộ phim điện ảnh giúp Lê Phi giành được giải ảnh đế kia, chỉ có thể xem là một tác phẩm văn nghệ vốn thấp, lấy thường thức là chính, rất giống những bộ phim chiếu rạp trong nước khác.

Tần Tịch nghĩ đến anh ta vừa nói tự mình bao vé, sợ rạp chiếu phim không bán được vé về sau không có phim để quay, nhịn không được hơi hơi mỉm cười.

Lúc ấy phim điện ảnh chiếu cũng không có gì đặc biệt tạo nên bọt nước.

Sau khi hạ màn ngược lại anh ta lại có fans, tỉ mỉ cắt nối các cảnh diễn của anh ta thành một vi deo chả kém gì video tuyên truyền của một trang web.

Cái video đó, nổi như cồn.

Chờ cư dân mạng chợt nhận ra, chỉ cần la liếm nhan sắc thần tiên của Lê Phi thôi cũng có thể khiến cho các cô sẵn sàng coi hết bộ phim, khi muốn ủng hộ một diễn viên mới không có tiếng tăm ấy mà, lại tiếc nuối nhận ra phim đã hết chiếu rồi.

Nhờ cái video đó mà Lê Phi xem như nổi tiếng một phen.

Hơn nữa kỹ thuật diễn vốn dĩ đã qua cửa rồi.

Tần Tịch còn nhớ rõ, sau khi Lê Phi dựa vào năng lực chân chính của mình huyết tẩy hết những liên hoan phim lớn, dành hết tất cả các danh hiệu trong năm đó.


Có những diễn viên từng có cơ hội hợp tác với anh ta lúc nhận phỏng vấn còn khen qua: diễn viên có thiên phú dị bẩm, còn chăm chỉ hơn cả những người có thiên phú, nam diễn viên xuất sắc nhất, danh xứng với thật.

Chẳng qua nói nữa cũng rất trùng hợp, cái bộ phim Lê Phi đóng mà ít vốn kia, cũng không bán được bao nhiêu vé đó, Tần Tịch đúng lúc có xem rồi.

Cũng nhờ bộ phim điện ảnh đó khiến cô nhớ kỹ người diễn viên trẻ tuổi này.

Sau đó thì cô bận rộn học hành, sau đó thì bận rộn công việc, không có hứng thú gì với minh tinh và giới showbiz.

Chỉ có phim của mình Lê Phi, mỗi một bộ ra mắt, cô đều sẽ đi xem ủng hộ.

Cái nào mà thích ơi là thích còn đi xem vài ba lần.

Chỉ có một lần gặp mặt đó, nhịn không được đi qua xin chụp hình chung với chữ ký.

Cho nên xem như mình cũng là fan của đối phương nhỉ.

Tần Tịch cúi đầu nhìn nhìn avatar anh hề trên wechat của mình.

Sau đó ngẩng đầu nhìn về phía chủ nhân của tài khoản này.

Lê Phi ăn cái gì dáng vẻ cũng rất văn nhã.

Anh ta đeo bao tay, chuyên tâm lột tôm.

Chắc là chú ý tới ánh mắt của Tần Tịch, Lê Phi ngẩng đầu nhìn lại.


Vành nón che khuất ánh mắt anh ta, ngay cả vẻ mặt cũng mịt mờ nhìn không rõ.

“Sao lại không ăn?” Anh ta hỏi: “Cô gái nhỏ không thích ăn cay hả, sợ nổi mụn hả?”Tần Tịch lắc đầu.

Cô không biết nên hình dung như thế nào, cô có phải là một fan trung thành lâu dài nhất của Lê Phi không.

Lúc anh ta còn chưa nổi tiếng đã ủng hộ phim của anh ta, chớp mắt đã qua ba đời.

Tần Tịch tuy là không có máu du idol nhưng mà ngồi đối mặt với diễn viên mình thích như vậy, cảm giác vẫn vui vẻ lắm.

Hơn nữa thực sự đã qua mấy đời rồi nhưng người vẫn là người kia.

Ăn xong đồ ăn ở nhà ăn, trời cũng đã tối.

Lê Phi không có ý định đi về.

.


Đọc truyện chữ Full