Một tuần sau, tất cả các môn thi cuối kỳ đại học A đều kết thúc.Sinh viên học viện y trước giờ luôn là học viện thi xong muộn nhất.Trước khi thi xong một môn cuối cùng, bên trong vườn trường còn lại chả được bao nhiêu người.Gió lạnh mùa đông thổi bay lá rụng, nhà ăn là nơi nhiều sinh viên tụ tập náo nhiệt nhất cũng trở nên trống rỗng.Tần Tịch với Kiều Sơ Hạ, còn có Đường Lăng và Âu Dương Nguyệt cùng nhau ngồi trong lầu một nhà ăn.Lúc này mấy món mà ngày thường các cô thích ăn đã không bán nữa rồi.Chỉ có mấy món bình dân thường thấy trong trường thôi.Bốn người gọi đại ăn một chút, không ai có tâm trạng ăn cơm.Vừa mới thi xong môn bệnh lý cuối cùng, nghe nói đề thi năm nay của bọn họ so với những năm trước biến thái chưa từng có.Các bạn của họ đều bị đề thi hành hạ cho không ra hình thù gì.Giống như Âu Dương Nguyệt, xém tí nữa khóc lóc chạy khỏi phòng thi.Cô ấy căn bản không dám so đáp án với Tần Tịch, im lìm cả đường đi.Lúc này vẻ mặt như đưa đám gác cằm lên bàn ăn.Sau đó Âu Dương Nguyệt hơi nhắm mắt lại nói: “Nếu lần này môn bệnh lý tớ mà thì qua môn! Tớ thề về sau tớ chắc chắn học hành chăm chỉ mỗi ngày hướng về phía trước.
Từ giờ cho tận đến lúc tốt nghiệp đại học, kể cả là môn giáo dục thể chất, tuyệt đối không trốn học môn nào.”Tần Tịch hơi hơi mỉm cười, không nói gì.Năm trước thi xong môn tế bào sinh vật học, Âu Dương Nguyệt cũng nói y chang thế này.Đường Lăng ngồi đối diện Âu Dương Nguyệt liếc nhìn cô ấy một cái, hiếm khi nói giỡn một lần: “Thiện chí nhắc nhở, giáo viên môn tế bào sinh vật học cho cậu qua môn sát sàn, cậu đã không thể trốn bất kỳ môn học nào trong thời gian học đại học rồi!”Âu Dương Nguyệt “hức” một tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía Đường Lăng, hỏi cô ấy: “Lăng tử, lần này cậu thi thế nào?”Đường Lăng nghĩ nghĩ, nói: “Cũng được đi.”Có lẽ bởi vì thi xong, tâm trạng cô cũng thật tốt, hỏi lại Âu Dương Nguyệt: “Sao cậu không hỏi xem Tiểu Tịch thi thế nào?”Âu Dương Nguyệt lại “hứ” một tiếng: “Có gì hay đâu mà hỏi? Cậu ấy thi chắc chắn đứng đầu lớp.
Đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn ấy thì còn khó nói chút chứ tuyệt đối không có khả năng bị rớt môn.”Nói tới đây cô ấy lại hơi phiền muộn tiếp tục ghé lên mặt bàn: “Một đám thần tiên mấy người, không hiểu được nỗi đau của phàm nhân đâu.
Đúng không? Hạ Hạ?”Kiều Sơ Hạ ngồi bên trái Âu Dương Nguyệt cong môi cười hỏi, “Âu Dương, cậu thấy bệnh lý khó lắm hả?”“Khó khó khó khó khó khó!” Âu Dương Nguyệt một hơi nói sáu chữ “Khó”, thở hồng hộc nói: “Giáo viên bệnh lý có phải nhớ nhầm không? Sắp tới bọn mình đón tết âm lịch mà, đâu phải tiết thanh minh đâu.”“Nhưng mà tớ thấy cũng còn tốt mà.” Kiều Sơ Hạ khẽ mỉm cười: “Cơ bản là phạm vi thi cử không có nằm ngoài nội dung thầy cô giảng dạy.”“Thế mà còn không có?” Âu Dương Nguyệt không phục hét lên: “Vầy mà còn bảo không vượt ra nội dung thầy cô giảng bài? Cậu không thấy hả, có rất nhiều bạn học sau khi nộp bài thi ra nói, trí tưởng tượng bay cao bay xa cũng không có nghĩ ra nổi, rõ ràng một chương nội dung nhiều như vậy, tại sao cứ phải thi nội dung đó?”Kiều Sơ Hạ nhấp miệng khẽ cười gật gật đầu: “Đúng là có chút bất ngờ, nhưng mà cậu có thừa nhận, ít nhất nội dung thì đều có trong sách giáo khoa, hơn nữa còn trong phạm vi giảng bài của giáo viên.
Thế đã được xem là không quá mức rồi.”Âu Dương Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, tiếp tục gác cằm lên bàn ăn, hết hơi hết sức nhìn ba bạn tốt.Nhìn chằm chằm Kiều Sơ Hạ một lát, mắt to đột nhiên chớp chớp xoay tròn.“Hạ Hạ cậu…..
năm nay có vẻ thi cử không tệ nhỉ, gần đây giống như tâm trạng rất tốt nhá.”.