Thái Đào về đến nhà gấp không chờ nổi, chạy tới khiêu khích Liễu Tố Tố chính là để nghiệm chứng lời Lê Ngọc Quế có phải sự thật hay không, nhưng nào biết Liễu Tố Tố căn bản đâu thèm để ý cô ta, Thái Đào bị ăn bế môn canh (đóng cửa không tiếp), hừ lạnh một tiếng đi lên lầu.
Trong phòng Thái Đào, bà Thái đang lục lọi hành lý.
Chiều ngày hôm qua Thái Đào đã về đến quân khu, vứt luôn hành lý trong phòng, vừa rồi cô ta xuống dưới lầu, bà Thái mới tìm được cơ hội vào phòng, nhìn nhìn trong túi, thế mà lại không mang quà về cho bà ta, lập tức không vui nói∶ “Thái Đào, sao lần này không mang quà về cho nương?”
Thái Đào trong lòng chỉ nhớ đến tin tức Lê Ngọc Quế nói, nào còn nhớ phải mang quà về cho bà ta, cô ta không kiên nhẫn trả lời có lệ hai câu, đột nhiên hỏi∶ “Nương, ngày đó nương nói, sĩ quan hậu cần bởi vì Liễu Tố Tố mà đuổi nương đi, thế Liễu Tố Tố kia có vào nhà ăn làm việc không?”
Bà Thái không nói lời nào, ngồi ở chỗ kia trề môi.
Thái Đào biết nương cô ta đang nghĩ cái gì, nhịn đau từ trong túi móc ra 5 đồng∶ “Đây là tiền thưởng lần này, toàn bộ rồi đó.
”
Bà Thái lúc này mới mỉm cười, nhanh nhanh đem tiền nhét vào trong túi:
“Sao có thể để cô ta vào, cũng không nhìn xem mình là cái dạng gì, muốn vào nhà ăn làm hả, cô ta xứng sao?!”
Việc sĩ quan hậu cần chủ động đến chiêu mộ, trừ đoàn trưởng Trương và Lữ Linh Chi, bên ngoài không ai biết, mọi người bao gồm cả bà Thái cũng đều cho rằng Liễu Tố Tố vốn là có cơ hội vào nhà ăn nhưng lại bị bà Thái phá hỏng, cũng chỉ ôm ảo giác như vậy mới khiến bà ta dễ chịu hơn một chút.
Thái Đào vừa nghe liền cảm thấy là lạ, chiều hôm qua cô ta nhìn thấy Liễu Tố Tố hình như đi ra từ Bộ quân vụ, lúc đầu cô ta không để ý, bởi vì cô ta căn bản không quen biết Liễu Tố Tố, sáng nay gặp được mới nhớ ra.
Nếu Liễu Tố Tố không làm ở nhà ăn thì đến Bộ quân vụ làm gì? Chỗ đó cũng không phải là nơi mà người bình thường có thể đến.
Thái Đào đảo đảo tròng mắt, lại trộm đi xuống lầu.
***
Lúc này, Liễu Tố Tố đang rót nước cho Hàn Liệt và Hình Tiểu Quân: “Tất cả số gạch đây sao?”
Hai người họ mới kéo gạch từ lò gạch trên huyện thành về, bê gạch mất rất nhiều sức, dù hai người thường xuyên huấn luyện cũng có chút mệt mỏi thở dốc.
Hình Tiểu Quân nói cảm ơn rồi nhận lấy nước uống một ngụm, Hàn Liệt trực tiếp uống luôn, gật gật đầu∶ “Tất cả đều ở đây, tổng cộng 2 xe, hai gian phòng vậy là đủ rồi.
”
Nói xong lại đưa qua mấy đồng tiền lẻ∶ “Này là tiền dư.
”
Tiền là sáng nay lúc xuất phát Liễu Tố Tố đưa cho anh, trừ tiền thuê xe còn dư lại 8 đồng 5 mao, Liễu Tố Tố rất thích anh tự giác như vậy, cũng không khách khí nhận lấy.
Hình Tiểu Quân đứng bên cạnh thấy một màn này thiếu chút nữa bị sặc.
Cứ thành thật mà đem tiền giao cho chị dâu hả? Thật nên để mấy đoàn trưởng cùng tẩu tử không tình người kia tới xem xem, sáng mù mắt chó bọn họ!
“Hay anh đi nghỉ ngơi trước một lát đi?”
“Không được, sắp tới thời gian huấn luyện rồi.
” Hàn Liệt nói xong, nhìn Hình Tiểu Quân còn đang uống nước chậm rì rì, liếc mắt một cái, đối phương lập tức đứng lên uống hết nước, đặt ly lên bàn: “Bọn em đi trước đây chị dâu.
”
Liễu Tố Tố gật đầu, từ trong phòng lấy ra cái ấm đưa cho Hàn Liệt∶ “Anh mang cái này theo đi.
”
Hàn Liệt định nói không cần, nghĩ đến gì đó lại thu hồi lời nói, nhận lấy.
Hàn Liệt vừa đi, Liễu Tố Tố liền đem gà nhốt hết vào chuồng phòng ngừa chúng nó bay loạn lên gạch, tiếp theo lại đưa mấy đứa nhỏ đến nhà Trần Nam, cô cũng xoay người đi làm.
Hôm qua đo đạc vẫn chưa xong nên hôm nay còn phải làm tiếp, chỉ là dựa theo tốc độ trước đó, hôm nay có lẽ 2-3 giờ là xong, cô vừa lúc có thể về sớm một chút chuẩn bị nấu cơm.
Mà ở bên kia, Hàn Liệt xách theo ấm nước đã tới sân huấn luyện, vừa định đem đồ thả xuống gọi mọi người tập hợp thì đã bị đoàn trưởng Thạch ngăn cản.
Hàn Liệt đang chuẩn bị chào hỏi, liền phát hiện đoàn trưởng Thạch vẻ mặt rối rắm nhìn anh.
“Mắt anh bị rút gân à?”
Đoàn trưởng Thạch suýt sặc nước miếng: “Cái gì mà rút gân? Tôi đây là lo lắng cho cậu đó.
”
Hàn Liệt càng kỳ quái nhìn anh ta.
Đoàn trưởng Thạch ∶ “Tiểu Hàn này, nhớ trước đây lúc tôi và vợ tôi vừa mới kết hôn, cảm tình cũng chẳng ra gì, sau đó còn không phải dựa vào tôi cùng cô ấy trò chuyện nhiều mới gần gũi hơn hay sao? Cậu cùng Tiểu Liễu cũng thế, ngày thường cậu ở trước mặt các tân binh trưng cái mặt lạnh đấy ra thì không sao, nhưng ở nhà cậu cũng kín như hũ nút như thế, Tiểu Liễu không cãi nhau với cậu mới là lạ, đúng không?”
Hàn Liệt càng nghe càng hồ đồ∶ “Ai nói bọn tôi cãi nhau?”
Đoàn trưởng Thạch tỏ vẻ "tôi hiểu mà", chỉ chỉ vào ấm nước của anh.
Hàn Liệt trước vì để tiết kiệm tiền thường không dám ăn no, thường xuyên xách theo ấm nước tới chỗ huấn luyện, đói bụng thì uống miếng nước, ban đầu mọi người còn không hiểu ra sao, cho rằng huấn luyện mà uống nước có chỗ tốt nên có không ít tân binh học theo anh, kết quả chỗ tốt không thấy đâu, chỉ thấy đầy một bụng nước, lúc huấn luyện còn bị đau bụng.
Đến khi Hình Tiểu Quân biết việc này, đưa mấy tân binh đến bệnh viện còn chê cười bọn họ∶ “Mấy người cho rằng nước kia tốt ở chỗ nào? Là do phó đoàn trưởng Hàn sợ đói bụng nên mới làm vậy thôi!”
Mấy người họ vẫn không hiểu∶ “Vì sao phó đoàn trưởng Hàn lại đói bụng?”
Tiền trợ cấp của tân binh còn đủ no, tiền trợ cấp của phó đoàn trưởng hẳn là càng cao hơn chứ.
Hình Tiểu Quân∶ “Vì hai đứa bé chứ sao.
”
Hàn Liệt chưa từng nuôi con nên không biết cần bao nhiêu tiền, tiền an ủi của hai đứa nhỏ anh cũng không động đến, đó là tiền để sau này bọn chúng lớn lên an cư lạc nghiệp, ăn uống trước nay đều dùng tiền của anh, còn phải tích cóp tiền cho bọn nhỏ đi học, mua quần áo này kia, ngay cả của hồi môn, lễ hỏi anh cũng sớm chuẩn bị xong, cứ như vậy sao dám tiêu tiền lung tung.
Mấy tân binh nghe xong đều sửng sốt, sau đó việc này không biết thế nào lại truyền ra ngoài, Hàn Liệt đi trên đường bị người ta nhét đầy màn thầu vào tay, anh nghi hoặc không thôi, hỏi mới biết hoá ra là do công lao của Hình Tiểu Quân.
Mọi người đều cảm thấy phó đoàn trưởng Hàn thật tốt bụng, thà rằng mình đói cũng không bạc đãi con cái.
Cho nên lúc này đoàn trưởng Thạch nhìn thấy anh xách ấm nước tới sân huấn luyện còn tưởng anh lại đói bụng, nếu là trước kia khi Hàn Liệt còn là người đàn ông độc thân nuôi hai đứa con thì không sao, nhưng hiện tại anh đã kết hôn rồi, trong nhà ngoài ngõ đều có vợ lo liệu mà vẫn ăn không đủ no, vậy chẳng phải là cùng Tiểu Liễu phát sinh mâu thuẫn sao?
Hàn Liệt sửng sốt, trực tiếp đem ấm nước vặn ra∶ “Anh nhìn xem đây là cái gì?”
“Nước chứ gì, còn có thể là cái…” A, sao lại có cả hoa!
Hàn Liệt lấy từ trong túi ra∶ “Còn cái này nữa.
”
Đoàn trưởng Thạch nhòm nhòm, là hai miếng bánh hạch đào gói trong giấy dầu.
Hàn Liệt nhướng mày cười cười∶ “Anh hiểu chưa?”
Chờ anh đi rồi, đoàn trưởng Thạch mới không hiểu kiểu gì kéo kéo Hình Tiểu Quân∶ “Tiểu Quân, trong nước ngâm hoa là ý gì?”
“Ngâm hoa ạ?” Hình Tiểu Quân giật mình, “À, anh nói là hoa cúc ngâm hả? Hoa kia ngâm xong nước có vị hơi hơi ngọt, còn có thể thanh nhiệt hạ hỏa đó.
”
“Còn có tác dụng này?” Nhưng mà Tiểu Hàn cho anh ta xem cái này làm gì?
Hình Tiểu Quân gật đầu∶ “Đúng vậy, vợ em nói thế mà, lần trước cô ấy đến nhà phó đoàn trưởng Hàn, chị Liễu pha cho cô ấy uống, hoa này cũng là chị ấy nói vợ em mới biết.
”
Đoàn trưởng Thạch: “…”
Àaaa, anh ta hiểu rồi, Hàn Liệt đang khoe ân ái đây mà.
Xí! Ai mà không có vợ cơ chứ.
Ngày mai anh ta cũng dặn vợ ngâm hoa cho anh ta uống!
Chỉ có điều, “Tiểu Quân, cậu nói kia là dùng hoa cúc để ngâm đúng không?”
***
Liễu Tố Tố còn chưa biết một ấm nước hoa cúc lại có thể khiến Hàn Liệt khoe khoang thành như vậy, lúc này cô và Tiểu Vương đã đo ruộng quân đội gần xong, chỉ cần ngày mai lại tiến hành xác minh là được.
Còn chưa đến Bộ quân vụ đã thấy đoàn trưởng Trương hoang mang rối loạn chạy tới:
“Mấy người tiền trinh báo, bên xưởng giày đồng ý giúp chúng ta sản xuất ống nước rồi.
”
Liễu Tố Tố cùng Tiểu Vương đồng thời dừng chân∶ “Thật ạ? Vậy thì tốt quá rồi!”
Xưởng giày vốn không muốn làm đâu, dù sao thì bọn họ chuyên môn làm giày, ai lại đi làm ống nước bao giờ, nhưng sau đó vừa nghe nói bên quân đội cần sử dụng thì đáp ứng ngay, đúng lúc trong thành có nhà xưởng sản xuất ống thép, công cụ gì đó đều có, hai bên xưởng cùng kết hợp là có thể sản xuất ống nước quân khu cần.
“Đúng vậy, họ đồng ý rồi, nhưng hôm nay làm ra thì phát hiện không được dẻo cho lắm.
” Đoàn trưởng Trương chính vì cuộc điện thoại này của tiền trinh mà phát sầu.
“Không dẻo ạ?” Liễu Tố Tố nghĩ nghĩ, đúng là như vậy, diện tích nhỏ còn được, một khi làm ống dẫn lớn, bên trong không có thêm chất nền dẻo, tăng độ uốn cho ống thì sẽ khó tránh khỏi bị quá giòn, cô nghĩ đến loại ống nước ở đời sau, đột nhiên nói∶ “Nếu trộn thêm chút sợi vải vào thì sao?”
Đoàn trưởng Trương sửng sốt∶ “Sợi vải?”
“Đúng vậy.
” Liễu Tố Tố còn nhớ ống nước ở đời sau sau khi cắt ra, bên trong có những sợi màu trắng, dùng sợi vải cố định, ống nước sẽ dẻo hơn.
“Được rồi, tôi sẽ bảo mấy người tiền trinh thử xem!” Đoàn trưởng Trương lập tức chạy về gọi điện thoại.
Liễu Tố Tố không biết có thành công không nhưng việc hôm nay cô đã làm xong, đang chuẩn bị đem giấy tờ trong tay cất vào văn phòng rồi về nhà thì bị Tiểu Vương gọi qua∶ “Đồng chí Liễu, tôi giúp cô cất là được, cô thông minh như vậy, đừng để mình bị mệt!”
Hiện tại, sự sùng bái của Tiểu Vương dành cho Liễu Tố Tố như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt! Hắn cảm thấy vô cùng may mắn vì lúc trước đoàn trưởng đã đoạt được đồng chí Liễu từ tay sĩ quan hậu cần, bằng không bọn họ lấy đâu ra nhiều việc để làm như bây giờ, cả ngày ngồi trong văn phòng nhìn chằm chằm vào mấy số liệu sầu chết mất.
Đồng chí Liễu lợi hại như vậy, mấy công việc cần dùng thể lực cứ giao cho hắn làm đi!
Liễu Tố Tố dở khóc dở cười nhưng cũng đang vội về nhà thật, liền cười gật gật đầu∶ “Được, vậy làm phiền đồng chí Vương rồi.
”
Sau khi cô rời đi, Tiểu Vương cũng về văn phòng, lúc này Thái Đào mới lén lút từ bên cạnh đi ra.
Sắc mặt Thái Đào ửng hồng, trên mặt tràn đầy phẫn nộ, cô ta còn đang thắc mắc, sao Liễu Tố Tố lại đưa con đến gửi nhà Trần Nam, còn mình thì tới Bộ quân vụ làm gì, hoá ra là tới nơi này làm việc!
Nhưng Bộ quân vụ là chỗ nào, Liễu Tố Tố đến từ nông thôn mà xứng tiến vào nơi này sao? Chắc chắn là cô ta (Liễu Tố Tố) quấn lấy Hàn Liệt, đi cửa sau vào đây làm rồi.
Nghĩ đến Liễu Tố Tố không chỉ đoạt đi Hàn Liệt còn buộc anh phải làm loại chuyện có khả năng bị người ta nắm lấy nhược điểm này, Thái Đào liền điên tiết, cô ta nhịn không nổi nữa rồi, cô ta nhất định phải vạch trần Liễu Tố Tố!.