TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mẹ Kế Dựa Vào Trẻ Trâu Mà Bạo Hồng Trong Gameshow So Sánh Chăm Con
Chương 11: 11: Nhân Viên Bảo Vệ Tình Yêu Của Ba Mẹ


Thi đấu dương cầm quốc tế?
Đây cũng là lần đầu tiên Thẩm Thanh Thanh nghe nói tới.

Nguyên chủ cũng không quan tâm Chu Gia Ngôn nhất là việc liên quan đến học tập của cậu cô càng không biết cũng là bình thường.
Thẩm Thanh Thanh nhìn nhóc con bên cạnh còn đang vui vẻ ăn khoai chiên trong lòng sinh ra một chút đồng tình.
Ai ui thật đáng thương ghê, mới tý tuổi như vậy đã tội ghê ta~
Hệ thống lại lần nữa kích động:
"Kí chủ, nữ chính cố ý k1ch thích cô, cô tuyệt đối đừng mắc mưu!".
Trên thực tế, trong nguyên tác quả thực có một đoạn này.

Nhưng mà tuyến thời gian muộn hơn bây giờ, khi đó chương trình đã ghi xong kì phát sóng đầu.
Giữa chương trình Thẩm Lâm Nhan "không cẩn thận" khoe ra con riêng của mình tranh được slot cuộc thi dương cầm quốc tế.

Hơn nữa trong chương trình Lương Thiên Dật và Chu Gia Ngôn đấu dương cầm.

Kết cả Chu Gia Ngôn thua cuộc.
Nguyên chủ tất nhiên là chịu không nổi, cô ấy cảm thấy Chu Gia Ngôn làm mất mặt mình sau đó chương trình học của cậu đều bị đổi thành dương cầm, bắt buộc cậu phải học thật xuất sắc.

Quan hệ mẹ con của hai người vốn không tốt lại càng dậu đổ bìm leo.

Sau đó Chu Gia Ngôn thậm trí trực tiếp vào trò trước mặt ống kính khóc ầm lên.

Cái mũ "mẹ kế ác độc" trên đầu nguyên chủ lại càng chắc chắn.
Đương nhiên hiện tại Thẩm Thanh Thanh sẽ không làm ra loại hành động mất trí này.

Trong mắt cô Chu Gia Ngôn đã là đứa bé sinh ra phải chạy lùi mới tới vạch đích rồi.

Học dương cầm, cờ vây gì đó dù dở tệ cũng không ảnh hưởng chút nào đến tương lai cậu.
Thẩm Thanh Thanh lười phản ứng lại nhưng lại phát hiện Chu Gia Ngôn mặt đầy thấp thỏm đến cánh gà cũng chỉ gặm một nửa rồi dừng lại.
Cô thở dài, phải làm cho thằng nhóc này phát hiện cô là một người mẹ siêu cấp tốt mới được.

Thẩm Thanh Thanh nghĩ nên giải thích một chút mới được:
"Ngôn Ngôn học dương cầm chỉ là hứng thú, yêu thích nhất thời thôi.

Bé nếu muốn tham gia thì tham gia dù sao tính thế nào thì rốt cuộc tương lai Ngôn Ngôn cũng đâu cần dựa vào dương cầm để kiếm cơm."

Đối với câu trả lời của Thẩm Thanh Thanh hệ thống gấp đến độ kêu to:
"Ký chủ, cô nói thế nhất định sẽ lại bị cư dân mạng mắng thành mẹ kế ác độc cố ý nuôi hư Chu Gia Ngôn!"
Mà sự thật cũng y hệt như hệ thống suy đoán vậy.

Trong phòng phát sóng trưc tiếp lại bay lên một hồi đàm luận thuyết âm mưu:
[Ha ha ha, Thẩm Thanh Thanh vẫn trước sau đều mất hình tượng vậy đó.]
[Quả con mẹ nó thật là không cần dựa vào dương cầm kiếm cơm, ha ha ha.]
[Mấy người đều quá ngây thơ rồi, Thẩm Thanh Thanh rõ rành là đem bé nuôi phế làm lót đường cho đứa trẻ về sau cô ta sinh ra.]
[Lầu trên +1, tôi cảm thấy chúng ta khi trước quá ngây thơ rồi.

Hiện tại nhìn xem Thẩm Thanh Thanh cố ý "thả bay" mặc kệ Chu Gia Ngôn mơ tưởng nuôi hư bé.]
[Như Thẩm Lâm Nhan mới là mẹ tốt.

Đạo lí ghét cho ngọt cho bùi ai mà chả biết chứ.]
...
Hiện tại Thẩm Thanh Thanh đã chẳng sợ gì thứ hệ thống thiểu năng trí tuệ này nữa rồi, cô trong đầu dỗi ngược lại:
"Chẳng lẽ bây giờ tôi trở về bắt ép con gà con Chu Gia Ngôn học như trong cốt truyện à? Có kết cục tốt à? Mi quên cái chủ ý chó đẻ lúc trước của mi rồi à?"
Hệ thống bị mắng đến bất đắc dĩ phải thở dài.

Hiện tại thật khó "nuôi" ký chủ mà!
Chu Gia Ngôn chỉ là một đứa trẻ nhỏ không nghĩ được nhiều đạo lí như vậy.

Nghe thấy đoạn lời nói phía sau, cậu thở phào nhẹ nhõm.
Cậu đối với dương cầm kì thực không có hứng thú gì quá lớn.

Trình độ bản thân như nào cậu cũng tự hiểu được nên càng không nghĩ sẽ đi tham gia thi đấu gì cả.
Cậu lặng lẽ đưa mắt liếc nhìn mẹ kế, sắc mặc trông vẫn như thường hẳn là sẽ không nói láo nhỉ? Trái tim đang treo ngược cành cây của cậu lập tức buông xuống.

Tâm tình của Thẩm Lâm Nhan cũng có chút phức tạp.

Nếu nói như Thẩm Thanh Thanh thì nếu con riêng của cô ta giành được suất tham gia thi đấu thì chính là chỉ có thể dựa vào dương cầm kiếm sống à? Cô vậy mà đột nhiên lại âm dương quái khí như vậy?
Nhưng mà Thẩm Thanh Thanh cũng nghĩ quá đơn giản.
Cô ta kiềm chế cơn khó chịu trong lòng, không ngừng cố gắng nói:
" Tôi thấy đứa trẻ cần tham gia nhiều hoạt động tiếp thu thêm kiến thức mới là tốt nhất.

Chúng ta là mẹ thì phải biết lo lắng cho các con.


Hiện tại buông lỏng tương lai sẽ bị các con oán trách."
Thẩm Thanh Thanh cười lạnh trong lòng.

Đây là trực tiếp ám chỉ cô không có lòng tốt.

Cô ta cảm thấy cô không có đầu óc hay là thấy mồm mình không nói lại được cô ta?
Đây là đang ép cô cho cô ta biết như nào là "lễ hội" à? Dù sao thì đứa trẻ nào được Chu Diệp Huyên nuôi có thể phát triển bình thường chứ?
"Cô nói cái này chúng tôi cũng suy nghĩ tới rồi.

Dương cầm gì đó chỉ áp dụng để nung đúc tình cảm.

Lại nói Ngôn Ngôn về sau kế thừa đại nghiệp thì vẫn phải học toán, kinh tế bla bla gì đó có lợi hơn.

Theo lời thầy dạy Toán của Ngôn Ngôn nói thì Ngôn Ngôn nhà chúng tôi đã học được Toán Olympic của tiểu học rồi nha.

Tôi thấy tuổi thơ của trẻ con chung quy vẫn là hữu hạn, chúng ta làm cha mẹ vẫn phải dạy con cái trọng điểm."
Nói xong cô quay đầu nhìn về phía Chu Gia Ngôn:
"Ngôn Ngôn, con nói có phải như vậy không?"
Lời nói của Thẩm Thanh Thanh là thật, ở phương diện nghệ thuật Chu Gia Ngôn rất bình thường nhưng Toán, Lí, Hóa cậu lại học rất tốt, được tất cả các giáo viên khen ngợi là thiên tài.

Chu Gia Ngôn sau khi được mẹ kế khích lệ, hai lỗ tai đều nhiễm một tầng đỏ ửng, ngượng ngùng gật đầu:
"Đúng vậy nha cô à, Ngôn Ngôn môn Toán học không tồi ạ."
Hai đoạn lời nói của đôi mẹ con thành công làm Thẩm Lâm Nhan ngậm miệng, còn nói thêm gì nữa cô ta chỉ sợ sẽ bị mắng thành người mù quáng.

Chỉ là cư dân mạng trong tưởng tượng còn mẫn cảm hơn:
[Tôi tại sao lại cảm thấy Thẩm Lâm Nhan đang chọc ngoáy người khác, điệu bộ ám chỉ vậy mà.]
[Cảm giác như là cô ta cố ý muốn cho Thẩm Thanh Thanh biết thành tích dương cầm của Chu Gia Ngôn không tốt, làm cho Thẩm Thanh Thanh ép đứa bé học.]
[Tôi cũng hít ra được mùi trà xanh nè.

Thẩm Thanh Thanh nói học dương cầm không quan trọng, cô ta còn ám chỉ người khác không muốn đứa trẻ giỏi giang.]
[Mấy người không cần lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử.

Xem phát trực tiếp của Thẩm Lâm Nhan đều biết cô ta vẫn luôn quan tâm tới học tập của con mình, cô ta nghĩ muốn nhắc nhở Thẩm Thanh Thanh một chút thôi.]

[Các người tâm tư đen tối lại ác ý đi phỏng đoán người khác? Lâm Nhan của chúng tôi xuất đạo lâu như vậy, trong giới giải trí nổi danh là nghệ sĩ có nhân phẩm tốt.]
Nếu so với sóng ngầm mãnh liệt trên bàn của người lớn thì hai đứa bé lại vô cùng đơn giản.

Hai đưa bé ở nhà trẻ không được tính là bạn thân nhất nhưng vẫn có thể chơi cùng nhau.

Cơm nước xong hai đứa tay trong tay chạy tới khu đồ chơi của nhà ăn.

Trên bàn chỉ còn lại Thẩm Lâm Nhan và Thẩm Thanh Thanh.

Đã không có Chu Gia Ngôn, Thẩm Thanh Thanh lười duy trì mặt ngoài hài hòa.

Huống chi Thẩm Lâm Nhan thế nhưng vừa mới nghĩ k1ch thích cô thương tổn một đứa bé năm tuổi!
Thẩm Lân Nhan cảm thấy Thẩm Thanh Thanh có chút dị thường.

Cô ta trước nay cẩn thận, không hề cố gắng nói thêm lời nào.

Vì thế mà thời gian sau, Thẩm Thanh Thanh ăn đến thư thái.

Dù sai đồ ăn Italy vốn ngon, nhà hàng này lại nổi tiếng.
Thế giới của trẻ con luôn đơn giản.

Trải qua nửa giờ chơi đùa, hai đứa nhóc bắt đầu xưng huynh gọi đệ.

Lúc chia tay hai đứa có chút lưu luyến không rời, lôi kéo tay nhỏ lẫn nhau, bắt đầu chờ mong chuyến lữ hành.
Thẩm Thanh Thanh không có ý kiến gì với trẻ con, Lương Thiên Dật cũng trắng trẻo đánh yêu.
Hơn nữa tưởng tượng trong nguyên tác Thẩm Lâm Nhan vì bé mà xếp một đống chương trình học chi chít.

Cô phảng phất như thấy chính mình trong quá khứ.

Bây giờ áp lực của bọn trẻ con đều thật lớn!
Mới vừa qua bữa tối, ngày mại còn có một ngày làm "nhân viên lao động" thu thập hành lý.

Thẩm Thanh Thanh nghĩ sẽ đem Chu Gia Ngôn tiếp tục tản bộ ở trung tâm thương mại cho tiêu cơm rồi mới về nhà.
Buổi tối trung tâm thương mại so với ban ngày thì náo nhiệt hơn, nơi nơi đều là những nhóm cả nam lẫn nữ tan tầm lại đây ăn cơm.

Giá trị nhan sắc của Thẩm Thanh Thanh là max ping, chẳng sợ bên người có một đứa bé cũng khó chắn hết nổi hoa đào.

Hơn nữa Thẩm Thanh Thanh nhìn trẻ tuổi như vậy nói không chừng bên cạnh lại là em trai cũng nên? Vì thế trên đường hết anh đẹp trai này lại đến anh khác chạy tới xin Wechat của Thẩm Thanh Thanh.
Đây coi như là minh chứng cho mị lực của bản thân, Thẩm Thanh Thanh cũng không phản cảm tuy nhiên sẽ không thêm Wechat.

Dù sao cô là người đã kết hôn hơn nữa vẫn đang phát sóng trực tiếp.


Nhưng mà còn không đợi Thẩm Thanh Thanh tìm cớ cự tuyệt, Chu Gian Ngôn vẫn luôn một bên đi theo cô đột nhiên ôm lấy đùi Thẩm Thanh Thanh, ngẩng đầu hét lớn:
"Mama! Chúng ta mau về nhà đi! Baba còn ở nhà chờ chúng ta kìa!"
Sau đó cậu ngẩng đầu nhìn về phía chàng trai vừa tiến tới:
"Chú ơi, chú lớn lên không cao bằng ba con cũng không đẹp trai như ba con.

Mama con không có khả năng coi trọng chú!"
Lời này nói ra lập tức khiến cho mọi người khiếp sợ!
[Đây là nhân viên bảo vệ tình yêu của ba mẹ à?]
[Khó trách Chu tổng có thể yên tâm công tác ở ngoài, nguyên lai là do thả một nhóc gián điệp bên cạnh Thẩm Thanh Thanh!]
[Ha ha ha, ngày thường Ngôn Ngôn luôn nói Thẩm Thanh Thanh là mama hư, vậy mà lúc này lòng chiếm hữu lại nổi lên nha.]
[Tôi cảm thấy quan hệ mẹ con của bọn họ không lạnh nhạt giống như mọi người vẫn nói.

Nếu không sao Ngôn Ngôn lại ngăn cản những người đàn ông khác tiếp cận cô ấy chứ.]
...
Đến đương sự là Thẩm Thanh Thanh cũng phì cười.
Chu Gia Ngôn ngày thường trừ phi tất yếu mới chịu kêu cô là mama.

Không nghĩ tới lúc này lại gọi hăng say như vậy.

Nên nói cậu không hổ là con trai do Chu Gia Ngôn một tay nuôi lớn mà.

Luôn giúp đỡ Chu Diệp Huyên tránh cho "cô vợ trẻ trung xinh đẹp" này tất cả mọi khả năng đi ngoại tình.
Chờ tới khi người đàn ông kia bộ dáng giống như gặp quỷ rời đi.

Thẩm Thanh Thanh mới nhìn cục bột nhỏ bên cạnh:
"Ngôn Ngôn, có tiền đồ nha, không nghĩ tới con sẽ nói dối đấy, baba con ở nhà?"
Chu Gia Ngôn lấy hai ngón trỏ chọc chọc vào nhau, vẻ mặt chột dạ.

Cậu cũng không biết vì cái gì mà cậu lại đột nhiên buột miệng thốt ra như vậy, nhưng bản năng nói cậu hẳn phải làm thế.

"Ừm, baba nói tối nay sẽ gọi điện thoại, vậy cũng coi như ở nhà chờ chúng ta mà."
Cuối cùng cậu bổ sung thêm một câu:
"Mama yên tâm, con sẽ không nói cho baba biết hôm nay có nhiều chú tới xin Wechat của mama như vậy."
Nhóc con này học được uy hiếp người khác rồi sao?
Thẩm Thanh Thanh không định ngoại tình, nhưng nghĩ thế nào vẫn cảm thấy khó chịu.

Vì thế cô duỗi tay ra hung hăng nhéo mấy cái lên không mặt nhỏ béo múp thịt của Chu Gia Ngôn mãi mới chịu buông tha cậu.

Sau đó hai mẹ con tiếp tục đi bộ, đi tới đi lui lại thấy một tiệm kem Thổ Nhĩ Kỳ, Thẩm Thanh Thanh lại cảm thấy bụng mình thật đói..


Đọc truyện chữ Full