TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thập Niên 70 Sau Khi Chồng Tôi Xuống Nông Thôn
Chương 6: 6: Pháo Đốt Tiểu Kiều 3


Nói xong, bím tóc đuôi ngựa của Kiều Trà Trà vung một cái, xoay người rời đi.Lời nói này, khiến mặt Lý Quế Chi từ xanh đến đỏ lại trắng.Nhỏ con dâu này của bà ta có ý gì?Ý là bà không nắm được con trai bà, là vấn đề của bà, bà không có năng lực! Ý là Ninh Du là lấy thật lòng đổi lòng người, nhà thím Tần chào hỏi khách khứa thay anh, ngay sau đó con trai nhỏ của nhà họ Tần lập tức tới phòng bảo vệ của Viện Nông Nghiệp.


Ninh Du nặng tình như vậy, vì sao anh lại không muốn đến, căn bản là nhà họ Trần đối xử vô tình với anh.Thậm chí, ý là bà không phải người mẹ tốt, càng không phải là bà nội tốt, con trai cháu trai của mình mà cũng không coi trọng!Ngực Lý Quế Chi chập trùng, tay vịn khung cửa, lòng nói trước kia sao bà ta không không phát hiện con dâu của mình độc miệng như thế?Kiều Trà Trà vừa rời nhà họ Trần, cũng có chút hối hận.Tính tình như pháo nổ này của cô, sớm nên thay đổi, có lúc lại không nhịn được.Ai, thời đại này, kết giao với người ta rất quan trọng, loại người quá không có khẩu đứa như cô có chút nguy hiểm.Hoành Hoành ngoan ngoãn ôm cổ Kiều Trà Trà, dường như bị hành động vừa nãy của mẹ làm cho khiếp sợ, nhỏ giọng hỏi: "Bây giờ đi thăm bà ngoại hả mẹ?"Đi chứ, vừa vặn tiện đường, miễn cho lại nói cô lập gia đình rồi không thích trở về.Mới vừa vào khu gia đình trong nhà máy bông, mẹ Kiều lập tức xách hai bông cải xanh xông tới trước mặt: "U, đổi tính rồi, hôm nay mặt trời mọc đằng tây."Lúc nói trên khuôn mặt của bà ấy mang theo nụ cười, chạy tới, ôm Hoành Hoành từ trên người Kiều Trà Trà vào trong lòng, lại ném cải xanh lên người Kiều Trà Trà, hôn cháu ngoại chùn chụt hai cái: "Có nhớ bà ngoại hay không, bà ngoại cho con kẹo ăn."Kiều Trà Trà yên lặng ôm cải xanh còn dính bùn đất, trở lại nhà họ Kiều.Nhà họ Kiều quả thực nhỏ, đồ lại nhiều, bây giờ nếu bảo cô ở, cô chắc chắn không ở được.Mẹ Kiều thấy điệu bộ con gái không chỗ đặt chân, bèn tức giận: "Con nói con đi, cũng là mệnh tốt tìm được Tiểu Ninh, nuông chiều con thành như vậy." Bà ấy thật không hiểu, con gái gả rồi, sao càng ngày càng ngu thế? Dáng vẻ kia nếu để cho hai đứa con dâu nhìn thấy, lại cằn nhằn có phải Tiểu Muội xem thường nhà mẹ đẻ không.Kiều Trà Trà trở lại nhà họ Kiều thì thành Kiều Tiểu Muội, đặt mông ngồi ở trên ghế sô pha mà cha Kiều dùng cọc gỗ với miếng xốp bỏ đi lót lên trên, với lời của mẹ Kiều như nước đổ đầu vịt.Hai chị dâu của cô, nếu nói cực phẩm, thì chưa tới.

Em chồng khó ở, năm đó nguyên chủ ở nhà mặc dù không quá được coi trọng, nhưng ăn ngon uống ngon luôn không sót cô, bởi vì trong nhà nhiều người, việc nhà cũng không cần nguyên chủ làm.

Hai bên so sánh, các cô làm con dâu gánh nhiều việc nhà, có đồ ăn ngon cũng lén đưa hết cho cont rai con gái mình, thấy cô út thư thái như vậy, đương nhiên có chút khó chịu.Khó chịu thì khó chịu, những thứ này đều là việc nhỏ, ngoại trừ nói thầm vài câu người ta cũng không làm gì.


Thậm chí chị dâu hao tiến một bước xông lên làm việc, bây giờ đối mắt với cô lúc nào cũng yếu ớt hơn.Nghĩ đến đây, Kiều Trà Trà lại ngẫm nghĩ.


Bởi vì e rằng chị dâu hai sắp trở về rồi, cô quả thật không biết đối xử với người chị dâu này thế nào.Trừng mắt đối đãi? Vậy rất phá hoại sự đoàn kết gia đình.Sống chung hòa bình? Thật có lỗi với nguyên chủ đã qua đời."Đi cái gì, không ăn cơm à?" Mẹ Kiều sắp bị con gái nhỏ chọc tức chết, bà ấy cũng nấu cơm xong hết rồi.Kiều Tiểu Muội vẩy tay: "Sinh nhật Hoành Hoành, con về nhà ăn.""Ai u, mẹ quên, mẹ nói đám tụi con đó, nhà ai như các con không, mọi người đều ăn sinh nhật âm lịch…"Nói rồi, mẹ Kiều xách lên một con cá, bước chân thật nhanh đuổi theo ra ngoài nhét vào trong tay Kiều Trà Trà: "Mang về, không phải cho con ăn, là cho cháu ngoại của mẹ ăn."Lại nhét năm nguyên vào trong túi cháu trai, sờ khuôn mặt béo của cháu ngoại bà ấy một hồi, cực kỳ không nỡ.Kiều Trà Trà cũng không khước từ, ngày lễ ngày tết cô đều hiếu kính nhiều hơn anh cả anh hai, sao phải từ chối.Chỉ là, con cá này sao ngửi tanh thế?Cô hít một cái, nhịn xuống cảm giác muốn ói..


Đọc truyện chữ Full