TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ
Chương 260: C260: Chấn nhiếp 1

Ông ta hiện tại cả người đều bị linh lực của Diệp Tinh khống chế trói buộc lại, căn bản không tránh được.

Toàn bộ khu vực cơ hồ hoàn toàn an tĩnh lại, chỉ có tiếng kêu thảm thiết của Lý Khuê Mộc không ngừng vang lên.

Trong mắt mọi người tràn đầy vẻ khiếp sợ, tràn đầy vẻ sợ hãi nhìn về phía Diệp Tinh.

"Trời ạ, thanh niên này là ai? Thực lực lại mạnh như vậy?"

“Đội trưởng Lý thế nhưng không có chút lực hoàn thủ nào á?"

......

Lúc trước Lý Khuê Mộc phong quang cỡ nào, một người chấn nhiếp làm cho tất cả mọi người không dám nói chuyện, nhưng hiện tại lại nằm trên mặt đất kêu la thảm thiết.

"Ah!!!"

Xương cốt trên người không biết bị gãy bao nhiêu, đau nhức không ngừng truyền đến, trong mắt, mũi Lý Khuê Mộc đều xuất hiện máu tươi, cả người ông ta đều là cảm giác đau đớn.

"Lý Khuê Mộc bị đánh?"

"Thanh niên đó là ai vậy?"


“Thật mạnh!"

......

Bên ngoài một số người nghe được động tĩnh nơi này, nhịn không được đi tới, nhìn thấy thảm trạng của Lý Khuê Mộc, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.

- Ông không nên trêu chọc người nhà tôi! Diệp Tinh hít sâu một hơi, lạnh như băng nhìn Lý Khuê Mộc nói.

Hắn không tiến lên nữa.

Mặc dù như thế, nhưng trong lòng Lý Khuê Mộc bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, ông ta nhìn Diệp Tinh, cố nén đau đớn trên người, sợ hãi nói: "Mày muốn giết tao?"

- Kết thúc rồi!

Diệp Tinh lạnh lùng nói, tay phải hắn vung lên.

- Bùng!

Một ngọn lửa chợt xuất hiện trên người Lý Khuê Mộc, sau đó hoàn toàn vây quanh thân thể của ông ta.

- Không, mày, mày không thể giết tao! Lý Khuê Mộc kêu thảm thiết, nhưng trong nháy mắt âm thanh này liền đột nhiên dừng lại.

Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, thân thể Lý Khuê Mộc bị ngọn lửa thiêu đốt lại nhanh chóng biến mất, vẻn vẹn không tới ba giây liền biến mất.

"Biến mất?" Toàn bộ thân thể đội trưởng Lý bị lửa thiêu rụi rồi?"

“Đây là thực lực gì vậy?"

......

Mọi người trong biệt thự nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ, Lý Khuê Mộc ở trong mắt bọn họ đều khủng bố như vậy, nhưng trong tay Diệp Tinh lại không có chút lực ngăn cản nào.

Mọi người trong biệt thự nhìn Diệp Tinh, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ, "Vì sao thanh niên này lại ra tay với Lý Khuê Mộc vậy?"

"Hình như người lúc trước ở tiểu khu Thư Hương bị Lý Khuê Mộc phế bỏ hai chân chính là em trai của thanh niên này."

"Người trong tiểu khu Thư Hương tuyệt đối không thể trêu chọc."


......

Trong lòng mọi người âm thầm quyết định, tuyệt đối không thể trêu chọc người bên cạnh Diệp Tinh.

- Thực lực ông chủ thật mạnh! Lúc này Giang Lam Thành ánh mắt hâm mộ nhìn Diệp Tinh.

Ông ta biết thực lực của Lý Khuê Mộc.

"Ông chủ nói sau khi hắn trở về mình có thể luyện tập với hắn, không biết mình có thể đạt tới trình độ như vậy hay không ta?" Trong mắt Giang Lam Thành tràn đầy chờ mong.

"Đại ca..."

Những người khác kính sợ, lúc này Lý Quỳ Vân lại hoảng sợ, đại ca vô địch trong lòng ông ta lại dễ dàng bị đánh chết như vậy.

Ông ta nhìn Diệp Tinh khuôn mặt lạnh như băng, trên mặt có một cỗ sợ hãi khó có thể che dấu toát ra.

Diệp Tinh nhìn lướt qua mọi người, hắn lần này ra tay, ngoại trừ giải quyết Lý Khuê Mộc, còn có một mục đích chính là chấn nhiếp mọi người ở đây!

Hắn nhìn Lý Quỳ Vân một chút, đang muốn tiến lên.

"Làm gì vậy? Đều dừng lại cho tôi!" Đột nhiên, một tiếng hét lớn vang lên, sau đó một số người đàn ông mặc quần áo đặc biệt đi vào.

"Anh Triệu." Nhìn thấy người đàn ông trung niên cầm đầu, Lý Quỳ Vân phảng phất nhìn thấy hy vọng sống, vội vàng chạy tới.

"Lý Quỳ Vân, anh trai ông đâu?" Triệu Mục nhìn lướt qua bốn phía, trầm giọng hỏi.


- Anh tôi bị thanh niên này giết chết! Lý Quỳ Vân vội vàng nói, nói xong còn chỉ Diệp Tinh một chút: "Anh Triệu, anh nhất định phải bắt hắn."

"Bị giết?" Làm sao có thể?" Triệu Mục sửng sốt, bọn họ đối với quang đoàn này có chút hiểu biết, để đạt tới tình huống như Lý Khuê Mộc rốt cuộc có bao nhiêu khó khăn chứ.

Tám cây cột khổng lồ màu đen kia xuất hiện, thế giới đại biến, hiện tại mệnh lệnh phía trên là mượn sức làm chủ.

Quang đoàn tu luyện này nhiều lắm, trong thời gian ngắn phỏng chừng sẽ có một lượng lớn người tu luyện xuất hiện.

Triệu Mục nhìn Diệp Tinh, có thể đánh chết Lý Khuê Mộc, thực lực của Diệp Tinh có thể tưởng tượng được mạnh bao nhiêu!

"Vị tiên sinh này xin hỏi xưng hô như thế nào? Xin hỏi vì sao phải giết Lý Khuê Mộc?" Triệu Mục nhìn về phía Diệp Tinh, thật cẩn thận hỏi.

- Diệp Tinh! Diệp Tinh không có ra tay nữa, trực tiếp nói: "Lý Khuê Mộc cướp đoạt lương thực của chúng tôi, làm người thân của tôi đánh thành trọng thương, các người có thể đi điều tra một chút."

Cho dù là tận thế đen tối, uy lực của những vũ khí nóng kia đều rất mạnh, hắn không có khả năng lựa chọn trực tiếp đối nghịch với những vũ khí đó.

- Được,cậu Diệp, chuyện cụ thể tôi sẽ nhanh chóng điều tra rõ ràng, sau đó nói cho cậu biết một tiếng! Triệu Mục không chút do dự nói.

Trong lòng ông ta lại hơi yên lòng, Diệp Tinh là bởi vì cùng Lý Khuê Mộc có mâu thuẫn nên mới ra tay.

Ông ta chỉ sợ Diệp Tinh có thực lực, vô cớ đi trêu chọc thị phi, nếu như là như vậy ông ta xử lý quá khó khăn.


Đọc truyện chữ Full