Đang nhìn, bỗng nhiên cả cung điện lập tức trở nên vô cùng sáng ngời.
Diệp Tinh nhìn về phía xa xa, trong mắt nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.
Ở xa xa, một sinh vật khổng lồ nằm úp sấp, sinh vật này cả người tản ra ánh sáng như kim loại màu đen, nhưng lại có 4 cái đầu, 13 cánh tay.
Sau lưng còn có 9 cánh chim, trên mặt là những ánh mắt bất đồng, hoặc là chớp động vẻ điên cuồng, hoặc là vô cùng bình tĩnh, nhìn qua cực kỳ tà dị.
Trên người thậm chí có một phần bị thối rữa, Diệp Tinh cảm giác được mùi hôi thối kia chính là từ trên người sinh vật khổng lồ này tản ra.
Uy áp vô tận lan tràn, không ngừng phóng thích từ cự thú tà dị khổng lồ này, hư không chung quanh dường như đều trở nên vô cùng vặn vẹo.
"Diệp Tinh, rốt cuộc ngươi cũng tới rồi."
Đang lúc Diệp Tinh nhìn cự thú, bỗng nhiên cự thú này nhìn Diệp Tinh, giọng nói vang lên.
Giọng nói của nó vô cùng ôn hòa, nhưng cũng không phải làm cho người nghe cảm thấy rất thoải mái.
"Ngươi... Còn sống?" Trên mặt Diệp Tinh chợt lộ ra một tia chấn động, hắn vừa rồi đều cho rằng cự thú này đã chết, dù sao một phần thân thể của nó đều bị thối rữa hết rồi, uy áp kia hắn cũng coi như là uy áp của thi thể.
"Ai có thể lấy đi tính mạng của ta chứ?" Giọng nói ôn hòa của sinh vật khổng lồ không thay đổi, như thể không có tâm tình dao động.
Nhìn sinh vật khổng lồ này, trong lòng Diệp Tinh rõ ràng nổi lên gợn sóng thật lớn, hắn dừng lại hỏi: "Ý ngươi là ngươi đang chờ ta?"
Cảm nhận được uy áp khủng bố trước người, Diệp Tinh biết mình tuyệt đối không có lực phản kháng, nếu đã như vậy, còn không bằng hắn nhìn xem cự thú này rốt cuộc muốn làm cái gì.
"Ha ha, ngươi hiện tại hẳn là có rất nhiều nghi ngờ." Cự thú nhìn Diệp Tinh, cười nói: "Lúc trước ngươi hẳn là đã tự hỏi qua, vì sao trên người lại truyền đến lực hấp dẫn, vì sao lại không ngừng có hộp bảo vật xuất hiện trước mặt ngươi, cuối cùng thậm chí có tận 15 hộp bảo vật cùng xuất hiện, đúng chứ?"
"Đây đều là do ngươi?" Nghe vậy, Diệp Tinh nhất thời hỏi.
Trên mặt hắn cũng không có bao nhiêu giật mình, trên thực tế, hắn vừa rồi cũng đã đoán được khả năng này.
Trên người có lực hấp dẫn không hiểu, hộp bảo vật, còn có vòng xoáy màu đen bỗng nhiên xuất hiện, những thứ này như thể tạo thành một cái chỉnh thể.
Hơn nữa khi cự thú trước mắt vừa mới bắt đầu nói một câu, Diệp Tinh đã nhanh chóng liên hệ chúng với nhau.
"Xem ra ngươi đã đoán được rồi." Cự thú nhìn Diệp Tinh.
Thân thể của nó không biết lớn bao nhiêu,nếu Diệp Tinh so sánh với nó,hắn chẳng khác nào giống như là một con kiến bình thường, không có bất kỳ tính so sánh nào.
"Ta cho ngươi cảm ứng được lực hấp dẫn, sau đó phát hiện hộp bảo vật, như vậy ngươi mới có thể không ngừng đi tới khu vực bên trong này.” - Cự thú cười nói: "Lúc trước tên bất tử cảnh kia muốn giết ngươi, trực tiếp bị ta giết, nhìn thấy ngươi chuẩn bị rời đi, ta liền để cho rất nhiều hộp bảo vật xuất hiện ra. Tất cả mọi thứ là để thu hút ngươi đến đây.” – Nó ngược lại không giấu diếm, thừa nhận toàn bộ.
“Quả nhiên là như vậy!" Diệp Tinh hít sâu một hơi, lúc trước hắn cảm giác được sau lưng có một bàn tay đang khống chế hết thảy, hiển nhiên chủ nhân của đôi tay này đang ở trước mắt.
Khuôn mặt Diệp Tinh bình tĩnh, nhìn sinh vật khổng lồ trước mắt lại hỏi: "Nếu đang chờ ta, vậy ngươi hấp dẫn ta tới nơi này là có mục đích gì?"
Hắn hiện tại trong lòng còn có rất nhiều nghi ngờ.
Hắn tuyệt đối chưa từng thấy qua sinh vật cường đại trước mắt.
"Đừng nóng vội, Diệp Tinh, hiện tại thời gian đã đủ rồi, ta có thể từ từ nói cho ngươi nghe."
Thân thể cự thú thối rữa, mùi hôi thối truyền đến, trong mắt còn chớp động thô bạo, điên cuồng, nhưng giọng nói của nó lại vô cùng ôn hòa.
Cả hai dường như tạo thành hai thái cực đối lập nhau.
- Diệp Tinh, ngươi đã từng nghe nói về Đạo Tắc Giới chưa? Cự thú cười hỏi. . Nha𝙣h 𝙣hất tại [ 𝘛𝗥 𝑈M𝘛𝗥𝑈𝘠ỆN.𝙑𝙣 ]
Nghe vậy, Diệp Tinh sửng sốt, trong mắt có một tia nghi hoặc: "Đạo Tắc Giới?"
Đây là lần đầu tiên hắn nghe nói về cái tên này.
- Nói đơn giản thì, Diệp Tinh ngươi có biết vị diện không? Cự thú lại nói.
Diệp Tinh gật đầu, nhân tộc có hơn 10 nghìn đại thế giới, rất nhiều vị diện, hoàn cảnh mỗi vị diện đều không giống nhau.
- Cái gọi là vị diện, chính là tự thành một mảnh không gian, ở bên trong đại đạo thời không, đại đạo quang ám, đại đạo sinh tử,..., tất cả đều hoàn mỹ tồn tại, mỗi vị diện trên thực tế đều tương đương với một vũ trụ nhỏ, bên trong có thể có rất nhiều sinh mệnh sinh tồn. Những sinh mệnh này có thể ở trong đó lĩnh ngộ thời gian, không gian, quang minh, hắc ám và nhiều hệ đạo tắc khác.
- Diệp Tinh trong lòng hiểu rõ, sinh mệnh trong mỗi một vị diện có vô số, không biết có bao nhiêu, đối với đại bộ phận người trong vị diện mà nói, mỗi một vị diện quả thật tương đương với một thế giới nhỏ.
Hơn nữa lĩnh ngộ đạo tắc bên trong mỗi một vị diện đều không khác nhau lắm, cũng không có gì trở ngại.
Nói tới đây, cự thú bỗng nhiên chuyển đề tài, bỗng nhiên nhìn Diệp Tinh hỏi: "Diệp Tinh, ngươi cảm thấy có người có thể luyện hóa vị diện vũ trụ sao?"
- Luyện hóa vị diện vũ trụ?
Nghe vậy trên mặt Diệp Tinh nhất thời lộ ra một tia khiếp sợ.
Một vị diện lớn như thế nào? Muốn từ một đầu này bay đến một đầu khác đều cần rất nhiều thời gian, coi như là cường giả bất tử cảnh hao phí vô thời gian số năm cũng không nhất định có thể làm được.
Coi như là một vị cường giả đạo chủ cảnh đi chăng nữa khẳng định cũng đều phải hao phí một khoảng thời gian nhất định.
Hơn nữa, những vị diện này hẳn là thai nghén của thiên địa, không có khả năng bị luyện hóa, đúng chứ? Diệp Tinh hơi không chắc chắn.
"Ha ha, luyện hóa vị diện vũ trụ hoàn chỉnh rất khó, ngay cả ta cũng không có khả năng, nhưng vũ trụ sẽ bởi vì một vài nguyên nhân đặc thù mà sinh ra một vài vị diện có phiên bản không trọn vẹn." Cự thú tiếp tục nói.
"Vị diện phiên bản không trọn vẹn?"
Diệp Tinh nhìn cự thú, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.