Vài ngày sau.
Từ sau trận chiến với Huyết Thần Ma Vương qua đi , Thạch Hà Kiếm tông cũng đã dần đì vào quỹ đạo vốn có của mình.
Ngoại trừ lần này số đệ tử ngoại môn không may chết dưới tay Huyết Thần Ma Vương.
Và một vài kiến trúc bị sụp đổ.
Thì hầu như không ảnh hưởng tới nhiều đến căn cơ của Tông môn.
Mọi người ai ai ,mấy ngày này cũng đều bận tối mặt lại vì xây sửa lại cái công trình bị phá vỡ.
Mà bên cạnh đó , danh tiếng của Vũ Hạo một lần nữa lại được đẩy lên tới đỉnh điểm.
Bây giờ không ai coi cậu như một hiện tượng nữa mà đã chân chính xếp vào hàng ngũ thần tượng của giới trẻ rồi.
Mà trong khi cả đám đệ tử bận bịu đến mức thở không ra hơi thì lúc này đây thần tượng giới trẻ Vũ Hạo của bọn hắn lại đang ở bên trong Bá Vương Điện mà khoái hoạt với Linh Vân sư tỷ , người tình trong mộng của biết bao nhiêu nam nhân trong thiên hạ.
...
Bá Vương Điện , Vân Hạo Cung.
Bạch bạch bạch...
" Ưm..
ư ...!Phu Quân thiếp ...!thiếp sắp không chịu nổi nữa rồi !!! "
" Ư...ư...."
Từng âm thanh rên rỉ như một bản hoà ca của nữ nhân vang lên , bao trùm khắp cả căn phòng.
Hai thân hình loã thể quấn lấy nhau , tạo ra từng tiếng âm thanh dâm mị vang rền.
Xuân sắc lên tới cực điểm.
" Tiểu Hạo nếu công pháp này mà lộ ra ngoài thì chẳng phải sẽ khiến cho toàn bộ người trong thiên hạ đều phải đỏ mắt thèm thuồng hay sao ? " Linh Vân thở hổn hển mà lên tiếng.
Sau hàng giờ đại chiến , Vũ Hạo cũng đã truyền Bá Vương Ngự Nữ Kinh cho nàng.
Giúp cả hai trong quá trình hoan ái củng cố lại căn cơ cho nàng.
Ban đầu , nghe nam nhân của mình nói Linh Vân cũng chỉ nghĩ đó là một môn công pháp song tu bình thường mà thôi.
Nhưng thực sự đâu ai ngờ được là nó còn có thể cải thiện căn cơ được cho nàng chứ.
Trúc cơ bán hoàn mỹ của nàng vốn dĩ được giao hoà với hai màu Hồng và Hoàng.
Nhưng giờ đây sau khi song tu cũng Vũ Hạo thì Hoàng sắc trong đan hải của nàng đã vàng hơn không ít.
Điều này chứng minh Trúc Cơ Hoàn Mỹ của nàng không còn là việc viển vông nữa rồi.
" Chỉ có ta và nữ nhân của mình biết được, ta không nói các nàng không nói thì bọn người kia biết được cái rắm a " Dang đôi tay ôm nàng vào trong lòng , khẽ vuốt ve làn da láng mịn của nàng, mỉm cười nói.
" Công pháp này của chàng chẳng phải chỉ cần song tu với chàng xong thì cho dù tư chất có ngu ngốc tới đâu thì cũng trở thành thiên tài tuyệt đỉnh hay sao ? " Linh Vân trừng mắt nhìn Vũ Hạo ý vị sâu xa nói.
" Nàng không phải coi phu quân nàng là một con ngựa giống đó chứ ? ." Vũ Hạo trừng mắt mà nhìn lại Linh Vân , bàn tay phía dưới vỗ " Bốp , bốp " vào cặp mông căng tròn, vểnh lên ngạo nghễ của nàng.
" Còn không phải hay sao ? " Linh Vân bĩu môi không phục đáp.
Cái tên này không phải một con sắc lang thì có quỷ mới tin.
" Tuỳ duyên , tuỳ duyên thôi !!! " không để Linh Vân nói tiếp Vũ Hạo đã trực tiếp bồi thêm một câu.
" Với cả ánh mắt của phu quân nàng cao lắm, nữ nhân bình thường còn không đủ lọt vào mắt xanh của ta đâu ".
" Hừ " Linh Vân cũng không thèm tranh cãi với cái tên này nữa , dù sao thì cái quý giá nhất của mình đã trao cho hắn rồi.
Chỉ cần hắn đổi xử tốt với mình là được , còn về vụ năm thê bảy thiếp hay là không thì Linh Vân cũng mặc kệ không thèm để tâm.
Vì thế giới cường giả vi tôn này thì việc đó cũng là việc hết sức bình thường mà thôi.
Lúc này phía bên ngoài Vân Hạo cung truyền ra tiếng " Ô ô " không rõ nghĩa vọng vào bên trong.
Khi nghe thấy thanh âm này thì Vũ Hạo cùng Linh Vân đều biết đó chính là tiểu tử Tôn Bảo kia.
Có lẽ vì quá khó chịu khi ở bên trong cho nên tên này muốn đòi đi ra ngoài chơi đây mà.
Lắc đầu cười khổ cả hai đều cùng nhau mặc lại quần áo chỉnh tề rồi cùng Tôn Bảo đi ra khỏi Bá Vương Điện.
...
Cả hai đều đi bĩnh tĩnh trên Thạch Hà Kiếm tông nhìn đám đệ tử và tạp dịch đều bận bịu đến tối mặt.
Nhưng bất quá đám này đi ngang qua Vũ Hạo và Linh Vân đều không quên chắp tay cúi chào.
Tôn Bảo thì đúng như một con khỉ con hiếu kì bay lượn hết chỗ này tới chỗ khác.
Vũ Hạo cũng mặc kệ cho nó tự do chơi đùa , vì trí tuệ của Linh Minh Thạch Hầu không phải là thấp , hơn nữa tu vi của nó cũng không tầm thường và hơn hết Tôn Bảo còn sở hữu môn công pháp vô cùng là bất phàm .
" Hạo sư huynh , Linh Vân sư tỷ.
Tông chủ cho gọi hai người.
" Một tên đệ tử bước lên trước mặt hai người chắp tay khom người hành lễ nói.
" Được , mời sư đệ dẫn đường cho.
" Vũ Hạo cũng rất khách khí mà đáp lại.
Không bởi vì thực lực ra tăng mà kiêu ngạo, không bởi vì những tác nhân bên ngoài mà làm bản thân kiêu căng.
Điều này cậu đã được học nhuần nhuyễn những đạo lý đối nhân xử thế này từ kiếp trước của mình.
Và đương nhiên hành động nhỏ này của Vũ Hạo cũng vì vậy mà độ hảo cảm và sùng bái của tên đệ tử kia cao thêm vài bậc.
Rất nhanh cả hai đã tiến tới bước đến đại điện trên Thạch Chủ Phong.
Bước vào bên trong , hầu như cao tầng Thạch Hà Kiếm tông hầu như đã đông đủ ,Thanh Sắc và Thanh Nhạc cũng đã ngồi ở bên trong.
Nhưng thu hút ánh mắt của Vũ Hạo nhất là một lão giả ngồi đối diện với tông chủ Lý Mạc Thông trên bảo toạ.
Gương mặt hiền từ , trông vô cùng thân thiện.
Tu vi so với tông chủ Lý Mạc Thông cũng không hơn không kém.
Nhìn một màn này cũng không khó để cho cả hai nhìn ra lai lịch của người này.
Tông chủ Thanh Vân tông " Vân Sơn ".
" Đệ tử Vũ Hạo "
" Đệ tử Linh Vân "
" Bái kiến nhị vị tông chủ cùng chư vị trưởng lão.
"
Cả hai khẽ chắp tay khom người hành lễ.
" Vũ Hạo lần này ngươi và Linh Vân một lần nữa đều lập đại công tránh cho tông môn tránh khỏi một hồi tai hoạ ngập đầu " Lý Mạc Thông khẽ hơi dừng lại một chút lập tức nói.
" Lần trước lập công, tông môn còn chưa kịp chuẩn bị gì cho hai ngươi.
Lần này không thể không thưởng được , vậy hai ngươi có yêu cầu gì không.
Chỉ cần nằm trong phạm vi khả năng của bản tông là được." Lý Mạc Thông vừa dứt lời , tất thảy trưởng lão trong tông cũng đều gật gù đồng ý .
Hơi khom người Vũ Hạo lập tức nói :
" Bảo vệ tông khỏi là nghĩa vụ của mỗi một người đệ tử trong tông.
Huống chi đệ tử còn là người của Thạch Hà Kiếm tông , đâu thể nào thấy nguy mà không giúp cho được.
Còn về phần thưởng thì nhất thời đệ tử còn chưa có nghĩ ra.
"
Giờ đây Vũ Hạo cũng được coi là một đại phú hào rồi còn cần gì vài thứ nhỏ nhặt không đáng nhắc đến kia.
Thôi thì cứ để cho tông môn nợ mình một ân tình , sau này thống nhất sẽ thuận lợi hơn .
" Được, ngươi cứ từ từ mà suy nghĩ.
Hiện tại có thể lui được rồi , Thượng Cổ Cấm Địa sắp tới dẽ khởi hành vào 7 ngày sau , cả hai cứ chuẩn bị cho tốt.
" Lý Mạc Thông nói.
" Rõ.
Đệ tử xin phép được cáo lui "
Nói rồi cả hai chậm dãi rời khỏi đại điện.
Theo như Vũ Hạo thấy lần này triệu tập chủ yếu là khoe khoang với gã tông chủ Vân Sơn kia mà thôi.
Vũ Hạo thì cũng lười quan tâm đến mấy cái vấn đề này, chỉ cần không làm ảnh hưởng tới kế hoạch thống nhất Hạ Du của mình là ổn rồi.
Cả hai nhanh chóng rời đi rồi nhanh chóng tiến tới tiểu viện của Linh Vân.
Còn Tôn Bảo thì bị Vũ Hạo cho ra dìa , mặc cho con hàng này bay nhảy ở đâu thì bay.
Miễn là biết tìm đường về là được rồi.
Vừa đặt chân xuống tiểu viện , sắc mặt Vũ Hạo lộ vẻ vui mừng.
Chỉ trong chớp mắt đã kéo Linh Vân vào bên trong Bá Vương Điện.
...
Bá Vương Điện
Một thiếu nữ toàn thân một cung trang màu tím, đôi chân thoi dài lộng lẫy kiêu sa.
Từ bên trong Uyển Hạo cung chậm dãi bước ra ngoài.
Nhìn thấy thân ảnh này , Vũ Hạo nhoẻn miệng cười ngọt ngào.
Dang đôi tay ôm nàng vào trong lồng ngực vững trãi của mình.
Vì đã xác định được mối quan hệ với nhau cho nên Mỹ Uyển cũng đã không còn ngại ngùng như lúc ban đầu nữa.
Mà thay vào đó nàng cũng dang rộng đôi tay của mình mà ôm lấy nam nhân , hai người tham lam hít thở hương thơm toả ra từ đối phương , bộ dáng vô cùng hưởng thụ.
Linh Vân ở bên chỉ mỉm cười nhìn cảnh này , ánh mắt của cô cũng tràn đầy nhu hoà nhìn cả hai.
Lúc trước trong thâm tâm của cô cũng cảm thấy có lỗi với Vũ Hạo vì cả hai đã xác định được tình cảm chưa lâu mà nàng đã sắp phải rời xa cậu.
Ngày hôm nay có Mỹ Uyển ở bên cạnh bồi bạn mà chăm sóc cho hắn thì cô cũng đã vô cùng yên tâm rồi.
" Đã đột phá lên Hậu Kì rồi sao.
Không tồi , không tồi.
!!! " Vũ Hạo cảm nhận được khí tức Trúc Cơ Hậu Kì toả ra từ trên người của nàng.
Mỉm cười khen ngợi không ngừng.
" Công của chàng là lớn nhất đó ." Mỹ Uyển mỉm cười ngọt ngào ôm nam nhân , hưởng thụ sự ôn nhu của hắn dành cho mình.
Nhờ có Bá Vương Ngự Nữ Kinh của Vũ Hạo khiến cho căn cơ cùng ngộ tính của nàng tiến bộ vượt bậc.
Lại thêm số công pháp thuộc hàng đỉnh tiêm của hắn dành cho nàng , bảo nàng không có thu hoạch gì thì chi bằng bảo nàng đập đầu vào gối tự sát cho xong.
" Mỹ Uyển sư tỷ , chúc mừng tỷ thành công tấn giai.
" Linh Vân bước lên cạnh hai người , mỉm cười nói.
" Cảm ơn muội Linh Vân " Mỹ Uyển so với Linh Vân cũng không thua kém nhau nhiều về mặt tuổi tác cho lắm.
Nhưng Nàng lớn hơn Linh Vân một chút, cho nên một tiếng tỷ muội này cũng không quá khó khăn để nói ra .
" Đã là tỷ muội với nhau rồi còn cần gì khách sáo như vậy nữa chứ " Linh Vân tiến tới kéo Mỹ Uyển đi tới Ngự Hoa Viên tâm sự , kể cho nàng nghe những sự việc phát sinh xảy ra trong thời gian mà nàng bế quan.
Nhìn một màn này Vũ Hạo cũng vô cùng hài lòng, hiển nhiên cậu cũng muốn các nàng hoà thuận với nhau.
Nếu không thì cuộc sống mai sau sẽ vô cùng là khó khăn a.
Bất giác Vũ Hạo lại nghĩ tới có một ngày , đem hai nàng cùng nhau hảo hảo tu luyện Bá Vương Ngự Nữ Kinh thì tốt biết bao ...
...
Bảy ngày nhanh chóng qua đi .
Bảy ngày này Vũ Hạo cũng vô cùng khoái hoạt cùng với hai vị nương tử của mình.
Vì có gia tốc trận hỗ trợ cho nên thời gian bên trong cũng vô cùng thoải mái.
Vũ Hạo giúp cho hai nàng cũng cố căn cơ vô cùng vững chắc, Linh Vân đã tiếp cận với Hoàn Mỹ cũng không còn xa nữa.
Còn về phía Mỹ Uyển bên trong đan điền cũng đã mở rộng lên số lần trở thành một vùng đan hải rộng lớn , tràn ngập Hồng sắc vô cùng rực rỡ.
Qua đó có thể thấy được độ khủng bố và giá trị của môn song tu công pháp này lớn tới nhường nào.
Sáng sớm ngày thứ bảy, bên ngoài sơn môn Thạch Hà Kiếm tông, có vài chục tên đệ tử chia làm hai nhóm, hoặc ngồi hoặc đứng, hoặc là thấp giọng nói chuyện với nhau, hoặc là yên lặng dưỡng thần, những người này chính là đệ tử xuất sắc nhất do hai tông chọn ra để đi Thượng Cổ Cấm Địa lần này.
Tu vi của mọi người đều mở mức Trúc cơ trung kì trở lên , mọi người đều là những thiên tài kiệt xuất do tông môn đề cử , tuy nhiên để mà so sánh với Vũ Hạo, Linh Vân và Mỹ Uyển thì vẫn còn kém xa xa nhiều lắm.
Khi ba người Vũ Hạo đi tới , đám đệ tử cả hai tông cũng vô cùng cung kính gọi hai tiếng " Sư Huynh " " Sư Tỷ ".
Còn ánh mắt Lý Mặc Sầu và Thanh Thiên đều hừng hực chiến ý , hiển nhiên bọn hắn đã đặt Vũ Hạo làm mục tiêu để phấn đấu rồi.
Tên tiểu tử Tôn Bảo này dường như biết được sắp được tới một nơi nào đó mới mẻ để vui chơi.
Cho nên cũng đã rất nhanh chóng chèo lên vai Vũ Hạo bộ dáng vô cùng hào hứng.
Lúc này đám người tông chủ , trưởng lão hai tông cũng đã có mặt.
Ánh mắt đảo qua toàn bộ 50 đệ tử cảm thấy vô cùng hài lòng.
" Lần này tham gia Thượng Cổ Cấm Địa tuy nói là đại cơ duyên , nhưng ở bên trong cũng tràn ngập nguy hiểm đi kèm.
Hơn hết , mỗi lần các Thượng Cổ Cấm Địa mở ra đều thu hút được vô số các thế lực lớn nhỏ ở trên khắp nơi quy tụ về "
" Nếu xét về tổng thể thì Hạ Du của chúng ta là yếu kém nhất.
Như những lần trước thì ngay cả tư cách tham gia chúng ta cũng không có.
Nhưng lần này lại là ngoại lệ vì Thượng cổ cấm địa lại ở phía khu vực Hạ Dụ chúng ta.
Cho nên bên trên có chỉ thị là cho phép Hạ Du chúng ta là 100 xuất tham gia lần này.
Chia đều ra bốn đại tông môn " Lý Mạc Thông tiến lên trầm giọng nói.
" Cho nên không cần ta phải nói nhiều lời nữa, Các ngươi cũng biết phải làm gì rồi đúng chứ , hãy nắm bắt lấy cơ duyên này cho thật tốt.
Hai tông chúng ta có phát triển được hay không thì đều nằm hết trong tay các ngươi.
" hơi dừng lại một chút Lý Mạc Thông cất cao giọng nói.
" Khởi Hành "
...
Chúc cả nhà có những phút giây thoải mái khi đọc truyện.