TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bá Vương
Chương 90: 90: Nghiêm Túc


" Tiểu Súc Sinh Đi Chết Đi !!! " Cốt Nhân Thủ Lĩnh vung lên cốt trảo nhanh chóng hướng về phía Vũ Hạo mà chụp tới.
Vũ Hạo ánh mắt co rụt, tốc độ của con hàng này dường như tăng lên vài phần.

Dường như đã triệt để phát điên.

Mắt thấy Cốt Nhân Thủ Lĩnh thành tàn ảnh biến mất, tốc biến lập tức triển khai, nhất định không thể để một kích điên cuồng của hắn đánh trúng được…
" Hừ …chạy đi đâu !!! "
Không gian như nứt ra, một cốt thủ không biết từ bao giờ đã xuất hiện bên cạnh cậu, nhắm thẳng vào vị trí trái tim Vũ Hạo mà oanh kích ...
Vũ Hạo giật mình, phản ứng ngay lập tức tàn kiếm Thuận Thiên vội vàng chắn ngang trước ngực,...
" Oành "
Cốt trảo nhanh chóng đập mạnh lên tàn kiếm , trấn cho Vũ Hạo thổ huyết bay ngược lại về phía sau.

Tuy nhiên, cuối cùng Vũ Hạo thành công tránh thoát được một chiêu tất sát này của Cốt Nhân Thủ Lĩnh.
" Moá nó đau vậy ...!vượt cấp khiêu chiến nguyên một đại cảnh giới quả không dễ dàng gì.

!!! " Sắc mặt Vũ Hạo trở nên ngưng trọng đi vài phần.
Cánh tay cảm thấy hơi tê dại , cũng may tàn kiếm Thuận Thiên kịp thời ngăn chặn nếu không thì Vũ Hạo cũng thực sự không biết kết quả của mình sẽ ra sao nếu dính nguyên một trảo đấy !!!
Sinh Mệnh Mộc nhanh chóng phát huy công dụng của nó… một vài vết thương trong lúc giao đấu cũng đã được nhanh chóng khôi phục.

Bàn tay run rẩy khi nãy cũng đã dần dần ổn định lại hơn.
Phía xa xa, đám người Linh Vân cùng Mỹ Uyển trực tiếp chỉ huy đám người Hạ Du kết trận , tập trung tiêu diệt đám Cốt Hoả Nhân này.

Hai nàng vẫn làm theo lời căn dặn của Vũ Hạo là sẽ bảo đảm và chiếu cố một hai cho đám người ...
Tuy nhiên, chủ trì đại trận nhưng hai nàng vẫn luôn một mực chú ý đến động tĩnh bên kia của nam nhân mình.

Khi nhìn thấy Vũ Hạo thành công cướp đoạt bảo rương, khiến cho Linh Vân hiện lên một hồi ấm áp.

Nhưng sắc mặt của nàng lại lập tức co rút lại ngay khi cốt trảo kia trấn thẳng vào ngực của hắn...
Mặc dù ngay giây phút đó nàng thực sự muốn tiến lên trợ giúp cho nam nhân của mình, nhưng vì còn đang chủ trì đại trận cho nên nàng không thể vì một phút nhất thời mà khiến cho toàn bộ đệ tử Hạ Du bỏ mạng lại được.
Nàng chỉ còn cách đặt niềm tin mãnh liệt lên người nam nhân kia.

Và hiển nhiên nàng đã đúng, ngay khi thấy Vũ Hạo đứng lên, không chút ảnh hưởng quá nhiều.


Giờ phút này trái tim nàng mới nhanh chóng ổn định lại đi phần nào .
" Thiếp tin tưởng chàng sẽ làm được mà !!! "
...
" Lôi Thần Biến _ Chấp Chưởng Thiên Không "
Tóc đen hoá vàng, quần áo trên người cậu nhanh chóng hoá thành một bộ kim bào rực rỡ.

Lôi Thiên Dực oai vệ dang rộng ra, ngũ sắc lôi kiếp như ẩn như hiện chạy dọc xung quanh.
Ngay khi Lôi Thần Biến thi triển, từ trong ánh mắt Vũ Hạo lộ ra một đạo hồng quang, Uy Áp Đế Vương ầm ầm khủng bố trấn thẳng về phía Cốt Lâu Thủ Lĩnh...
Mặc dù thực lực gã hơn hơn Vũ Hạo gần như là một đại cảnh giới, nhưng ngay khi bị Uy Áp Đế Vương bao phủ, toàn thân gã cũng có một tia kiêng kị, một cảm giác gì đó khó nói nên lời.
" Tới !!! "
Vũ Hạo cười lạnh một tiếng, thần thú Thao Thiết oai vệ lập tức hiện ra phía sau lưng cậu.

Há cái miệng rộng gầm rống trợ uy, rồi lập tức hung hăng phóng tới lao về phía Cốt Nhân Thủ Lĩnh...
" Một đám kiến hôi " âm thành âm trầm của Cốt Nhân Thủ Linh vang lên, khinh thường nói.
Hai tay vung lên lập tức hình thành một mảnh cốt hải sắc nhọn ầm ầm lao về phía Thao Thiết đang điên cuồng phóng tới ...
Ầm ầm ầm ...
Lực lượng của Cốt Hải ép tới Thao Thiết liên tục bị đánh bay…
Rống…
Thao Thiết tức giận cũng tràn đầy biệt khuất gào rống.

So về đẳng cấp, nó được ngưng tụ từ Dị Hỏa, đẳng cấp phải nói độc nhất vô nhị, nhưng do khác biệt chênh lệnh về tu vi quá lớn khi nó liên tục bị đánh bay, khổ không thể tả.
Với bản tính kiêu ngạo của mình, Thao Thiết không muốn tiếp tục bị đánh bay nữa.

Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn cái cốt hải này sẽ nhanh chóng đánh thẳng về phía Vũ Hạo.
RỐNG
Rống lên một tiếng đầy uy nghiêm, Thao Thiết cấp tốc thân thể bành trướng.

Nó quyết định chọn phương thức tự bạo bản thân để bảo trì sự uy nghiêm của mình .
" Ầm "
Thao Thiết tự bạo cũng khiến cho Cốt Hải kia do Cốt Nhân Thủ Lĩnh cũng ầm ầm tan vỡ theo.

Làn sóng linh lực ầm ầm khuếch tán khiến cho bụi đất mù mịt, xung quanh vốn đã suỵ đổ nay lại càng trở nên hoang tàn, hoang phế...

" Khai Thiên Kiếm Phổ thức thứ nhất _ Phân Chia Thiên Hạ "
" Phụng Thiên Liên Hoàn Kích "
Không có hẹn trước nhưng Vũ Hạo cùng Lữ Phụng Thiên đã thành một loại ăn ý nào đó.

Cả hai nhanh chóng hình thành thế công cường hãn phóng thẳng tới Cốt Nhân Thủ Lĩnh.

Hai thế công mạnh mẽ một lần nữa tạo thành thế gọng kìm bao lại xung quanh.
Nhưng lần này Cốt Nhân Thủ Lĩnh đã có sự chuẩn bị, không còn bị động giống như lúc trước nữa.

Hắn gầm lên mạnh mẽ , nhất thời xung quanh ba người trở nên đen kịt.

Bầu trời một vùng trở nên tối sầm trước như đêm đen, vô số oán linh kêu gào thảm thiết.

Giống như là lạc vào một vùng đất chết , đầy rẫy ma quỷ xung quanh vậy.

Vũ Hạo trong tích tắc, chỉ cảm thấy toàn bộ tri giác đột ngột biến mất.
" Phượng Hoàng Hộ Thân "
Ở gần đó, Lữ Phụng Thiên lập tức triệu hồi Phượng Diễm Viêm Hoả, đêm đen trở nên sáng sủa trước ngọn màu đỏ hồng cao quý của Phượng Hoàng.
Hư ảnh Phượng Hoàng như hộ vệ thần cao quý, hỏa diễm đỏ hồng đem cơ thể Lữ Phụng Thiên bảo vệ, nó vươn đôi cánh liệt diễm cùng toàn bộ sự kiêu ngạo của mình.

Tuy Vũ Hạo không có thể loại phát sáng rực rỡ này giống như Lữ Phụng Thiên, nhưng trong trong thái Lôi Thần Biến thì xung quanh cơ thể cậu cũng toả ra vô số kim quang chiếu rọi.
" Khặc Khặc ...! rơi vào trong vùng Quỷ Khí của ta tạo ra.

Các ngươi chỉ có một con đường chết !!! " âm thanh Cốt Nhân Thủ Lĩnh vang vọng xung quanh, nhất thời nhiệt độ xung quanh giảm đi một khoảng.
Âm thanh vừa dứt, một cốt trảo nhanh chóng phóng thẳng về phía lồng ngực của Lữ Phụng Thiên.

Mặc dù ở trong vùng Quỷ Khí của Cốt Nhân Thủ Lĩnh, nhưng phản ứng của Lữ Phụng Thiên cũng không phải là chậm.

Tuy nhiên bấy nhiêu đó là chưa đủ...
Bả vai gã chấn động dữ dội… Trọng giáp trên người xuất hiện vết nứt nhỏ.


Tuy nhiên vậy cũng đủ để hắn kinh hãi, phải biết trọng giáp hắn đang mặc là bộ giáp tiệm cận Thiên Cấp đấy, huống hồ chi bên ngoài còn được một lớp dị hoả bảo vệ cơ thể ...
“ Khặc chặc tiểu tử … cho dù có là Phượng Hoàng cũng không thể bảo vệ được ngươi… ” Cốt Nhân Thủ Lĩnh cười gằn một tiếng, châm chọc nói .
Rất nhanh gã lại ẩn mình trong bóng tối, mục tiêu tiếp theo không cần nói cũng biết chính là Vũ Hạo...
Tiếng cười khặc khặc vang vọng khắp nơi trong vùng tối được bao bọc bởi vô bàn quỷ khí.

Tuy nhiên còn chưa qua được bao lâu thì tiếng cười quái dị của Cốt Nhân Thủ Lĩnh bỗng nhiên im lặng, còn đâu vẻ đắc chí khi vừa nãy một kích đắc thủ với Lữ Phụng Thiên...
Keng ...
Một tiếng vang thanh thuý vang vọng khắp nơi, âm thanh giống như một khối kim loại va chạm vào một khối thiết bàn cứng rắn vậy không thể nào xuyên thủng được vậy.

Một cái cốt trảo từ bao giờ đã đâm tới trước người của Vũ Hạo nhưng lại bị ngăn trở bởi một vật cứng khó mà có thể xuyên qua.

Chỉ thấy lúc này khoé miệng Vũ Hạo hơi nhếch lên, trên mặt tràn đầy vẻ trêu tức ...
" Mộc Thần Biến _ Vạn Mộc Phá Cửu Thiên "
Mái tóc đen tuyền của cậu đột ngột hoá thành màu xanh lục, khí tức sinh mệnh chi lực trên cơ thể trở nồng đậm hơn rất nhiều.

Toàn thân cậu giờ đây khoác lên trên mình một bộ trọng giáp màu xanh lục vô cùng kiên cố và bắt mắt.
Nếu như Lôi Thần Biến của cậu khi thi triển sẽ khoác lên trên mình một bộ hoàng bào giống như một vị hoàng đề cao cao tại thượng.

Thì Mộc Thần Biến của cậu lần này khi triển khai lại hình thành lên trên cơ thể mình một bộ trọng giáp vô cùng kiên cố chẳng khác nào một tòa thành di động cả.

Hiển nhiên Lôi Thần Biến là loại thiên về tốc độ thì Mộc Thần Biến của cậu lại chủ yếu thiên về phòng thủ nhiều hơn...
Chỉ thấy lúc này một cái cốt trảo va chạm vào bên ngoài của bộ trọng giáp nhưng lại vô pháp có thể xuyên thủng được.

Trước bộ dáng quái dị có phần hơi bất ngờ của Cốt Nhân Thủ Lĩnh, Vũ Hạo quát lớn một câu :
" Vạn Mộc Trói Buộc "
Vô số thực vật nhanh chóng phóng ra tạo thành một loại giống như dây leo nhanh chóng quấn về phía Cốt Nhân Thủ Lĩnh.

Vạn Mộc Trói Buộc là môn công pháp thiên về khống chế, đẳng cấp cũng không hề thấp thuộc hàng Thiên Cấp mà Vũ Hạo mới sắm được cách đây không lâu.

Khi cậu còn ở trong Tàng Thư Điện tìm kiếm Bách Độc Đan cho hai lão bà của mình.
Bởi vì mới có thêm được một loại Mộc hệ linh căn, Vũ Hạo hiển nhiên cũng phải tìm kiếm và học tập thêm vài môn công pháp Mộc hệ này, để mình có thể trở nên đa dạng trong lúc chiến đấu.

Với cả hiện nay, tài chính của cậu cũng không hề thấp, không dám nói là tiêu sài Điểm Tích Luỹ một cách vung tay quá trán , thì cũng coi như là đủ dùng hợp lý cách thoải mái .
Bị vô số dây leo quấn lấy tứ chi của mình, nhất thời khiến cho Cốt Nhân Thủ Lĩnh trở nên khó lòng di chuyển và thoát ra một cách nhanh chóng được.

Tuy nhiên, Vũ Hạo không dám nói là Vạn Mộc Trói Buộc có thể cầm chân được con hàng này quá lâu, tuy nhiên chỉ cần một hai hơi thở là đủ dùng rồi.
" Mộc Hình Quyền "
Một quyền giống như mang theo cả một khu rừng nguyên sinh to lớn, mạnh mẽ oanh kích thẳng vào lồng ngực đầy xương của Cốt Nhân Thủ Lĩnh.


Một quyền giống như mang sức nặng ngàn cân đập mạnh xuống...
" Ầm "
" Răng rắc "
Vài tiếng xương cốt kêu lên, bộ xương cứng rắn kia của Cốt Nhân Thủ Lĩnh lúc này đã tạo thành vô số vết nứt.

Nếu để ý kỹ thì có thể thấy dường như màu sắc trên người của gã giờ đây đã mờ nhạt hơn không ít.
" Mẹ nhà ngươi, định hống hách với ai vậy !!! "
Một kích đắc thủ, vẻ mặt Vũ Hạo vô cùng kích động, moẹ nó mặc dù biết Mộc Thần Biến rất không tồi, tuy nhiên không ngờ rằng nó lại bá đạo như vậy.

Lực phòng thủ của nó gần như là tuyệt đối, phải biết chênh lệch của song phương là nguyên một đại cảnh giới đấy,...
Từ khi bắt đầu trên con đường tu luyện, Vũ Hạo luôn vượt cấp chiến đấu là chủ yếu.

Nhưng những đối thủ trước kia của Vũ Hạo đều chỉ hơn cậu về mặt tu vi tầm một đến hai tiểu cảnh giới là cùng mà thôi.
Một quyền này đánh ra có thể làm cho cường giả tu vi Kim Đan cảnh trấn cho đến mức gãy xương, thì thì hỏi cậu làm sao mà không kích động cho được...
Lữ Phụng Thiên một bên cũng kinh ngạc không thôi, hơn ai hết hắn là người biết rõ uy lực khủng bố từ cái cốt trảo kia của Cốt Nhân Thủ Lĩnh.

Tuy nhiên điều hắn kinh ngạc là trạng thái phòng thủ gần như tuyệt đối kia của Vũ Hạo.
" Tên này là tắc kè hoa hay sao vậy !!! "
Hai trạng thái Lôi Thần Biến và Mộc Thần Biến là hai trạng thái hoàn toàn khác nhau về cả màu sắc lẫn công hiệu của nó hắn gọi là tắc kè hoa thì cũng phải thôi.

Hai trạng thái đều khủng bố như nhau, nếu nói Lữ Phụng Thiên không ghen tị dù chỉ là một chút thì quả thực chỉ có là đánh rắm.
" Tiểu súc sinh ngươi chết không yên lành ...!!!! " Cốt Nhân Thủ Lĩnh dữ tợn gầm thét.

Tu vi Kim Đan Trung Kì bùng nổ tới cực hạn.
Nhận thấy sát khí cùng khí tức sát phạt kia của Cốt Nhân Thủ Lĩnh, Vũ Hạo vẻ mặt cũng ngưng trọng đi vài phần, ánh mắt nhìn sang Lữ Phụng Thiên cao giọng nói...
" Lữ huynh, giờ không phải lúc giấu diếm thực lực đâu !!! "
Ở khảo nghiệm thứ nhất, Vũ Hạo đã từng chứng kiến con hàng này từng thi triển trạng thái Chiến Thần Vô Song.

Từ nãy tới giờ tên này đánh vô cùng hời hợt, hầu như toàn là mình đánh là chủ yếu.

Mịa nó chứ, tên này nghĩ mình kham nổi cái của nợ này chắc....
Lữ Phụng Thiên cũng không có đáp lại, ánh mắt gắt gao nghiêm túc nhìn Cốt Nhân Thủ Lĩnh.

Tuy không đáp lời Vũ Hạo nhưng hành động tiếp theo của gã như đã nói lên câu trả lời của mình .
" Chiến Thần Chiến Thân _ Chiến Thần Vô Song "
Một trận chiến nghiêm túc từ sự hợp tác của hai thiên tài kiệt xuất nhất hai vùng Trung và Hạ đối chiến với đại boss cấp Thủ Lĩnh giờ đây mới thực sự bắt đầu !!!


Đọc truyện chữ Full