TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Bá Vương
Chương 99: 99: Ly Biệt


Ánh mắt hơi co rụt lại, khi bị khí thế kia toả ra từ trong sâu thẳm trong người gã thoáng hiện lên một tia run rẩy .
Vội vàng lắc lắc đầu , ổn định lại tinh thần , Dương Liệt thầm nghĩ :
" Chắc do mình tưởng tượng ra mà thôi !!! "
Phía bên kia , Linh Vân ánh mắt hơi có chút lo lắng nói :
" Tiểu Hạo ...!" nhưng bất quá chưa kịp nói hết câu thì Vũ Hạo đã dơ tay ngăn lại, nhìn sang nàng nhẹ giọng nói.
" Ta sẽ chứng minh cho đám người kia thấy trên thế gian này chỉ có mình Vũ Hạo mới xứng là nam nhân của nàng !!! "
Nhìn Tàn kiếm Thuận Thiên xuất hiện trên tay, lại nhìn ánh mắt kiên định của Vũ Hạo.

Lúc này Linh Vân cũng nhẹ nhàng lui lại về phía sau, không phải vì nàng lo lắng Dương Liệt có thể gây khó dễ được Vũ Hạo.

Nàng chỉ lo rằng nếu gây sự vào lúc này thì sẽ làm ảnh hưởng tới những vấn đề rắc rối về sau .
" Ầm "
Mắt thấy trong hoàn cảnh này mà đôi cẩu nam nữ kia vẫn còn liếc mắt đưa tình được, cảm thấy giống như mình bị xem nhẹ.

Điều này càng làm cho quyết tâm giết Vũ Hạo của Dương Liệt càng kiên định hơn .
Bàn tay hừng hực hoả diễm, một chưởng lực khủng bố được ngưng tụ.

Lập tức phóng thẳng về phía Vũ Hạo mà oanh kích .
Một chưởng khủng bố từ cường giả Kim Đan sơ kì đối với bất kì tu sĩ Trúc Cơ nào mà nói đều là sát chiêu.

Nhưng với Vũ Hạo thì lại là một chuyện khác, cậu có đủ vốn liếng để có độ tự tin tuyệt đối bậc này .
Bàn tay bỗng chốc ngưng tụ ra Hư Vô Thôn Viêm, Vũ Hạo cũng nhanh chóng lấy thế tay tụ chưởng.

Ngọn lửa đen kịt tà dị xuất hiện nơi tay, một chưởng hướng về phía thế công kích kia của Dương Liệt.
" Ầm "
Một hồng một hắc ầm ầm va chạm, ngay cả Phượng Diễm Viêm Hoả của Lữ Phụng Thiên cũng phải chịu cam bái hạ phong trước Hư Vô Thôn Viêm.

Thì thử hỏi ngọn lửa bình thường của Dương Liệt lấy tư cách gì mà tranh phong ???
" Dị Hoả ??? "
Ánh mắt Dương Liệt co rụt, hiển nhiên không nghĩ tên này vậy mà có cả dị hoả trong người.

Ánh mắt lại càng lộ vẻ dữ tợn và thâm trầm hơn...
Nói gì thì nói, tuy có dị hoả hỗ trợ nhưng dù sao thực lực chênh lệch vẫn hiển hiện ở đó.


Hai chưởng lực tiêu đi, hiển nhiên là ngang dức ngang tài.

Nhưng nếu để ý kỹ thì trên tay của Dương Liệt lúc này đã có dấu vế bị bỏng...!không ngờ một kẻ chơi lửa cuối cùng lại bị lửa chơi ...
Khoé miệng vểnh lên một tia châm chọc, Vũ Hạo hờ hững nói :
" Sao ...!tưởng ngươi muốn lên lớp dạy đời ta mà , chỉ có như vậy sao ư ??? "
" Cuồng Vọng ...!!!! "
Dứt lời một chưởng ấn khủng bố cấp tốc ngưng tụ lại , tốc độ nhanh tới mức khiến cho Vũ Hạo phải kinh ngạc trong thoáng chốc .
" Thái Dương Ấn "
Duơng Liệt khí thế hùng hổ, mang theo một chưởng ấn hình mặt trời nhanh chóng xuất hiện trên đỉnh đầu Vũ Hạo.
" Chưởng Thiên Lôi "
Không cam chịu yếu thế , tam sắc lôi kiếp nhanh chóng được Vũ Hạo ngưng tụ.

Một chưởng lực mang theo lôi điện thuộc tính ầm ầm nổ vang.
" Oành "
Lần này người chịu thua thiệt lại chính là Vũ Hạo , Thái Dương Ấn vốn là môn công pháp cao cấp gần như là bậc nhất ở Dương Gia.

Còn Chưởng Thiên Lôi của Vũ Hạo tuy phẩm cấp không tồi, nhưng vẫn còn thua kém một chút .
Đừng quên rằng tên này tu vi còn hơn Vũ Hạo nhiều lắm !!!
Tuy nhiên bấy nhiêu đó vẫn còn chưa làm cho Dương Liệt thực sự cảm thấy thoả mãn.

Dường như đánh ngang tay với Vũ Hạo là một nỗi sỉ nhục của hắn vậy ...
" Thái Dương Chiến Thân _ Thống Ngự Vạn Vật "
Toàn thần toả ra khí thế của một bậc quân vương thực thụ , Dương Liệt ánh mắt cao cao tại thượng nhìn Vũ Hạo trầm giọng nói .
" Đối với con kiến như ngươi có thể ép ta biến thân ở trạng thái này thì ngươi có chết cũng đủ lấy làm vinh hạnh rồi !!! "
Ánh mắt Vũ Hạo vẫn ung dung bình thản như thường.

Chỉ là trong đôi mắt kia lộ ra một tia không kiên nhẫn ...
" Mẹ nó ngươi nói quá nhiều !!! "
Vũ Hạo tự nhận mình là người nói nhiều lắm rồi, nhưng nay tên này còn nói nhiều hơn cả hắn.

Mẹ nó chứ khoe khoang thì cũng vừa phải thôi chứ, mình ngươi có bí thuật biến hình chắc.


Nhưng bất quá Vũ Hạo lúc này đâu có vội vàng gì mà biến thân, lưu cho mình một con bài trong người vẫn là cách tốt nhất ...
" Khai Thiên Kiếm Phổ thức thứ nhất _ Phân Chia Thiên Hạ "
Tàn kiếm Thuận Thiên huy động tới cực hạn, một đường kiếm quang phô thiên cái địa chém xuống.

Bên trong luồng kiếm quang còn chứa vô số Lôi hệ thuộc tính, điều này càng làm cho tốc độ cùng sát thương của một kiếm này càng thêm uy lực .
Mặc dù kinh ngạc với đường kiếm khủng bố này, nhưng bên ngoài vẻ mặt Dương Liệt vẫn tỏ ra lạnh lùng, bộ dáng vẫn vẻ khinh thường như cũ .
" Châu Chấu đá Voi !!! "
" Thái Dương Hạ Sơn ...!trấn cho ta !!! "
Một tôn mặt trời mang theo sức nóng khủng bố nhanh chóng phá tan luồng kiếm quang do Vũ Hạo chém ra.

Hoả cầu to lớn kia vẫn cứ phá không mà đến , không khí xung quanh dường như cũng bị nó đốt cháy vậy, liêm tục vang lên âm thanh xèo xèo ...
Bất quá lúc này Vũ Hạo vẫn điềm nhiên đứng đó, khoé miệng lộ ra một chút tiếu ý ...!Linh Lực bùng lên dữ dội , từ trong cơ thể phát lên ánh hào quang hoàng kim rực rỡ .
" Thần Thông _ Bình Định Thập Nhị Chưởng "
Một tôn thân ngoại hoá thân nhanh chóng được hình thành, kim quang toả ra bốn phía xung quanh.

Trên người khoác Long Bào, đầu đội ngũ quan , nếu như có người ở trong Cấm Địa lúc trước ở đây hẳn sẽ rất ngạc nhiên vì đây không phải là tôn thân ngoại hoá thân Đinh Tiên Hoàng hay sao.
Chỉ là tôn thân ngoại hoá thân này lại không hề có bất kì cảm xúc nào, hư ảnh cực kì to lớn, kích thước không hề thua kém vầng Thái Dương kia một chút nào cả.

Hai tay thành chưởng lập tức hướng về phía tôn mặt trời đỏ rực đang rơi xuống kia mà đánh tới.
Bình Định Thập Nhị Chưởng vừa ra , toàn trường lộ một mảnh kinh ngạc.

Diễm Hoàng cùng vị trưởng lão kia đều kinh ngạc, là cường giả Hoá Thần Đỉnh Phong.

Hai lão đương nhiên cảm nhận mức độ bá đạo của thức thần thông này ...
" Ầm "
Hai luồng công kích va chạm kịch liệt , chỉ trong chớp mắt , vầng thái dương rực rỡ kia đã bị tôn thân ngoại hoá thân trực tiếp nghiền nát thành tro bụi.

Đồng tử Dương Liệt co rút , không ngờ rằng một kích toàn lực của mình lại dễ dàng bị nghiền ép như vậy.
Phải biết rằng hắn hiện tại tu vi, lẫn thực lực đều mạnh hơn Vũ Hạo đấy.

Không riêng gì Dương Liệt cảm thấy kinh ngạc, ngay cả đoàn người đi cùng lần này cũng đều một phen sửng sốt .

Tuy Dương Liệt thực lực trong tộc không được đánh giá là quá cao, nhưng dù sao gã cũng xuất thân từ một trong tứ đại gia tộc hùng hậu bậc nhất Đại Việt.

Và được sinh ra và lớn lên trong thánh địa của vô số tu sĩ mang tên Thượng Du ...
Mà giờ đây, ngay cả trạng thái được coi như là chí cao trong tộc là Thái Dương Chiến Thân cũng được Dương Liệt thi triển mà ngay cả cái rắm của Vũ Hạo cũng không đụng vào được.

Thậm chí còn bị nghiền ép tới mức tuyệt đối ...
" Đủ rồi !!! "
Mắt thấy Chưởng lực khủng bố kia sắp sửa nện lên người Dương Liệt.

Lục trưởng lão nhanh chóng xuất hiện trước người Dương Liệt , ống tay khẽ phất.

Nhanh chóng hoá giải một thức thần thông kia của Vũ Hạo ...
Ánh mắt Lục Trưởng Lão khẽ híp lại nhìn chằm chằm vào Vũ Hạo, lão trầm giọng nói :
" Vũ Hạo đúng không ...!, quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên.

Tiểu thư xem ra ánh mắt vẫn không tồi chút nào !!! "
" Tuy ngươi thực lực cùng tiềm năng rất không tồi.

Nhưng đừng vì vậy mà trở nên kiêu căng, bởi vì Dương Gia nói riêng , Thượng Du nói chung thực lực của ngươi bây giờ chỉ như là con kiến.

Nếu muốn tiến thêm một bước với tiểu thư của chúng ta thì ngươi còn phải cố gắng nhiều !!! "
Ánh mắt lão đầy vẻ uy nghiêm những cũng đầy vẻ tán thưởng nhìn Vũ Hạo, xuất thân ở một nơi thấp hèn như ở Hạ Du mà có thể nghiền ép người có cảnh giới cùng xuất thân cao hơn mình.

Ở thế giới cường giả vi tôn, chỉ cần ngươi có thực lực, bất kể xuất thân sang hèn ra sao đều không đáng nhắc đến ...
Nghe những lời nói này của Lục Trưởng Lão , Vũ Hạo cũng chỉ im lặng không lên tiếng, khẽ khom người chắp tay, coi như thụ giáo...
Sắc mặt bên kia của Dương Liệt đầy vẻ âm trầm, ánh mắt sắc lẹm như đao nhìn chằm chằm lên người Vũ Hạo.

Hiển nhiên bị đánh bại trước một con kiến mà mình không coi vào trong mắt cách đây không lâu , đây coi như là nỗi nhục nhã của hắn.
Nếu chuyện hắn bị một tên nhà quê Hạ Du đánh bại triệt để thì thanh danh , thể diện hắn bấy lâu nay chẳng phải mất sạch sao !!!
Một lần nữa , Dương Liệt nổi lên sát tâm , Sát khí hoá thành thực chất khoá chặt lên người Vũ Hạo.

Tuy nhiên Vũ Hạo vẫn như cũ, bình tĩnh mà đứng đó.

Giống như tất thảy việc Dương Liệt làm đều là việc không đáng nhắc tới ...
Nhưng chưa kịp động thủ, thì một giọng nói cùng uy nghiêm của bậc cường giả vang lên .
" Đủ rồi, ngươi còn thua chưa đủ hay sao ...!về gia tộc mà nhìn lại bản thân mình đi.

Đừng để toàn bộ thiên hạ này biết người của Dương Gia ta là người không chịu thua nổi !!! "

Lục trưởng lão lên tiếng trầm giọng quát .
" Vãn bối biết sai !!! " Dương Liệt cúi gằm đầu xuống, nhưng trong ánh mắt kia lộ rõ đầy vẻ không can tâm.
" Tiểu tạp chủng, chuyện của chúng còn chưa kết thúc đâu.

" Dương Liệt bộ dạng cúi thấp vẻ xám hối.

Nhưng trong lòng gã đã hiện lên một vẻ điên cuồng !!!
Lúc này Linh Vân mới chậm dãi tiến lên bên cạnh Vũ Hạo , nàng ôn nhu nói :
" Thời gian không có thiếp bên cạnh chàng nhớ giữ gìn sức khoẻ mình cho tốt nhé.

Thiếp sẽ đợi chàng thành nam nhân đỉnh thiên lập địa.

Tới Dương Gia cầu thân thiếp ...!!!! "
Nói xong Linh Vân xoay người, đầu ngón chân điểm nhẹ trên mặt đất, thân hình bay lên không trung, vai nàng hơi rung lên, khoé mặt hơi đỏ hồng.

Nhưng hiển nhiên nàng không hề rơi một giọt lệ nào , không thể để Vũ Hạo nghĩ nàng là nữ nhân nhu nhược yếu đuối được .
" Chờ đã !!! " Vũ Hạo gấp gáp gọi nàng lại ....
" Chàng còn có chuyện gì sao ? " Linh Vân nghi hoặc hỏi .
" Nàng cầm lấy chiếc nhẫn này đi , nhớ là về tới nơi mới được xem nhớ chưa !!! " Vũ Hạo ân cần dặn dò .
" Vâng !!! " Linh Vân nhu thuận đáp , nhanh chóng xoay người.

Nàng giờ phút này thực sự rất muốn xà vào lòng người nam nhân này, nhưng nàng sợ , sợ lần ôm này nàng thực sự không nỡ rời đi.

Cho nên nàng mới lựa chọn là trực tiếp quay đầu ...
Bàn chân nhẹ nhàng bay về phía chiếc thuyền, mỗi bước chân nhẹ điểm trên không, vô số cánh hoa sen nở rộ.

Đây là Bộ Bộ Sinh Liên của cậu tặng cho nàng , mỗi một bước chân đều toả ra sự quý phái.

Giống như tiên tử lạc trốn trần gian, nhìn nàng càng ngày càng xa tầm tay của mình, sống mũi cậu cũng hơi cay cay.

Nhưng hiển nhiên cậu cũng không thể nào mà rơi lệ được , không lúc nàng lại trách mình là nam nhân yếu đuối, dễ dàng rơi lệ ...
Phi thuyền ầm ầm khởi động , rồi nhanh chóng phá không mà đi.

Nhìn phi thuyền càng ngày càng khuất xa, ánh mắt thiếu niên hơi có chút trống trải.

Bàn tay khẽ xiết chặt , Vũ Hạo lẩm bẩm nói ...
" Linh Vân chờ ta , ngày ta đường đường chính chính tới Dương Gia cầu thân nàng không lâu nữa đâu ...!!!!.


Đọc truyện chữ Full