Bảy ngày nhanh chóng trôi qua, Vũ Hạo cùng Tôn Bảo ăn gió nằm trăng suốt dọc đường, cuối cùng cũng đã tới biên giới của Sơn Mạch Phàm Đô .
Dọc đường đi quả thực cũng không gặp quá nhiều trở ngại, theo như tin tức nhận được thì ở trong sơn mạch này cũng có vô số hung thú mạnh mẽ.
Thực lực cũng đều ngang ngửa Kim Đan, Nguyên Anh , thậm chí còn có những yêu vương thực lực Hoá Thần cũng có.
Đây cũng là nơi lịch luyện vô cùng thích hợp cho những môn phái và gia tộc đến lịch luyện.
Mặc dù ở khu vực Phàm Châu được ví như khu tị nạn nghèo khổ.
Nhưng ở trong Sơn Mạch Phàm Đô này lại có vô số linh dược, thảo mộc quý hiếm mà chỉ có ở nơi này mới có.
Cho nên cũng có rất nhiều tu hành giả tập trung lại thành những đoàn đội gọi là Dong Binh Đoàn tiến vào bên trong thu thập dược liệu và săn giết yêu thú .
Nói về Bạch Vĩ thành, đây là một toà thành thị nằm trong phạm vi quản lý của Bạch Long Môn.
Nhân số đông đúc, luôn luôn có nhiều dong binh đoàn cùng tu hành giả tụ tập.
Ngư, Long hỗn tạp nhưng lại không hề có một chút hỗn loạn.
Đây là một môn phái thuộc hàng nhị lưu ở Linh Châu, cường giả nhiều như mây cho nên rất có tiếng tăm trong khắp khu vực .
" Không có chút manh mối nào , quả thực là mò kim đáy bể mà ...!Haizz !!! " tiến vào sơn mạch, vừa nghĩ tới thời gian sắp tới không có một chút manh mối nào về An Nam Lệnh , đây quả thực là làm khó mình quá mà .
" Ồ ...!phía trước có đánh nhau !!! Vũ Hạo cảm nhận được phía trước truyền đến âm thanh chém giết, lập tức trong lòng sinh ra hiếu kì ...
" Tôn Bảo đi xem náo nhiệt ...!" Cả hai nhanh chóng di chuyển về phương xa .
Trong sơn mạch, gió nhẹ thổi qua những cổ thụ cao chọc trời, từng cành cây to lớn đen sậm giống như u hồn đang khoe nanh vuốt của mình, ngẫu nhiên có lá khô phiêu linh trong gió, ...
Xung quanh nơi này là một vách núi dốc đứng, mùi máu tươi nồng đậm phiêu đãng các nơi, trên mặt đất đã có thi thể hơn ba mươi người, vết máu loang lổ, từ ăn mặc có thể nhìn ra là hai thế lực.
Tu vi đám người này thuộc dạng tầm trung không cao cũng không hề thấp.
Giao động từ Kim Đan đến Nguyên Anh Trung Kì , trong đó hai người dẫn đầu là cường giả Nguyên Anh cảnh còn những người còn lại đều chỉ là Kim Đan cảnh mà thôi .
" Trần Hiếu ngươi cho rằng kéo dài thời gian sẽ có người Bạch Long Môn đến sao, giao bảo đồ ra, ta tha cho ngươi một mạng !!! " người mở miệng là lão giả tầm ngoài năm mươi, trên trán có vô số nếp nhăn, hốc mắt hõm sâu , ánh mắt đầy sát khí nhìn vào nam tử trung niên .
Mà nam tử trung niên mặc áo bào màu trắng, lúc này vết máu trên cơ thể loang lổ, không rõ là máu của mình hay máu của người khác lưu lại.
Trong tay có một thanh trường thương, trên cánh tay máu vẫn còn chảy dài, khí tức toàn thân suy yếu nhìn chằm chằm vào lão giả áo đen trước mặt.
Sau lưng của hai người đều có người, sau lưng lão giả áo đen có ba nam tử trung niên, đều là một thân trang phục màu đen.
Khí tức Kim Đan Đại Viên Mãn không dấu diếm mà bộc phát, trong mắt đầy vẻ lăng lệ, toàn thân sát khí cuồn cuộn, khí tức tỏa ra .
Đây là do giết chóc quanh năm lưu lại, người bình thường tuyệt đối sẽ không có loại khí tức sát phạt nồng đậm như này.
" Quả nhiên trong một vùng đất không bình thường thì không có bất kì ai là tầm thưởng cả !!! " thu liễm toàn bộ khí tức, Vũ Hạo cùng Tôn Bảo chậm dãi đứng một bên quan sát .
Sau lưng nam tử trung niên còn có bảy thanh niên khí tức suy yếu, rõ ràng là trải qua một hồi đại chiến.
Nhìn qua đám người này, cùng với màn đối thoại mà Vũ Hạo vừa nghe được vừa rồi thì rất có khả năng đám người này là người của Bạch Long Môn đến đây lịch luyện.
" Từ Lão Quỷ ngươi đừng có mà quá đáng, nếu ngươi lập tức rời đi ta sẽ dùng thân phận trưởng lão Bạch Long Môn không truy cứu sự việc lần này !!! " Nam tử trung niên tên Trần Hiếu nhìn chằm chằm vào lão giả áo đen trầm giọng nói .
" Ngươi là cái thứ gì mà đòi ra điều kiện với bổn toạ !!! " Từ Lão Quỷ ánh mắt lộ vẻ khinh miệt nhìn Trần Hiếu trầm giọng nói.
Tu vi lão đã là Nguyên Anh Trung Kì đỉnh phong , lão còn không thèm đặt Trần Hiếu vào trong mắt .
Từ thế cục hiện nay bày ra thì có vẻ như Từ Lão Quỷ tu vi hơn Trần Hiếu một tiểu cảnh giới.
Cho nên lão cũng có cơ sở để mà lên mặt lớn lối như vậy ...
" Bảo đồ trên tay ngươi hôm nay bổn toạ lấy chắc rồi !!! " Từ Lão quỷ ánh mắt b ắn ra tinh quang cười lạnh nói .
" Muốn lấy Bảo Đồ vậy thì bước qua xác ta cái đã !!! " Trường thương trong tay hơi run run linh lực trong cơ thể bùng phát , hướng thẳng về phía Từ Lão Quỷ mà công kích .
" Muốn chết !!! " Khí tức Nguyên Anh Trung Kì bùng nổ tới cực hạn, nhanh chóng lao về phía Trần Hiếu .
Sau khi lão giả áo đen phát động công kích, sau lưng lão giả áo đen có ba nam tử trung niên cũng sát khí cuồn cuộn, tấn công mấy đệ tử Bạch Long Môn.
Mặc dù bên phía đệ tử Bạch Long Môn nhân số đông hơn nhưng tu vi vẫn còn thua kém khá nhiều so với ba người áo đen kia .
Trong lúc nhất thời đôi bên rơi vào thế giằng co , nhưng không khó để thấy bên Từ Lão Quỷ hiển nhiên đang hoàn toàn kiểm soát thế trận ...
Nhìn thấy Từ Lão Quỷ đánh tới, Trần Hiếu vung mạnh trường thương đột nhiên bay lên không, vừa lúc tránh né công kích của Từ Lão Quỷ .
Khi tu hành giả đạt tới cảnh giới Nguyên Anh thì không cần bất kì một chút trợ lực nào từ ngoại vật mà vẫn có thể bay lượn như chim trên bầu trời ...
Từ Lão Quỷ cười lạnh dường như sớm có chuẩn bị, lúc Trần Hiếu thả người bay lên thì ngưng kết thủ ấn, trong tay phải có khí tức hỏa diễm nồng đậm đánh thẳng vào Trần Hiếu.
Trong hỏa diễm lại còn mang theo u linh cùng với mùi hôi thối nhàn nhạt, không giống với hỏa diễm bình thường.
" Phá Long Thương "
Trần Hiếu đang ở giữa không trung, thân ảnh lập tức xoay vòng, thân thể lăng không biến mất tại chỗ.
Sau một khắc sau lưng Từ Lão Quỷ có ánh thương đâm xuống, tiếng xé gió bén nhọn vang lên kèm theo tiếng long ngâm vang vọng khiến cho không khí chung quanh chấn động mạnh.
" Chút trò mèo ...!Quỷ Hoả Trảo " Trên không trung, một đạo thân ảnh bay ngược ra sau, rơi xuống mặt đất lảo đảo lui lại liên tiếp, chính là Trần Hiếu.
Từ tình huống giao thủ vừa rồi có thể thấy Trần Hiếu sau chiêu này đã bị áp chế hoàn toàn .
" Ngươi vốn không phải đối thủ của ta , hơn nữa hiện nay ngươi còn bị thương không nhẹ.
Trần Hiếu , để ta xem ngươi có thể chống đỡ được bao lâu !!! " Từ Lão Quỷ quát lên một tiếng, mũi chân điểm một cái, hoả diễm ngưng tụ, lập tức lao thẳng tới.
" Cùng lắm thì ngọc đá cùng tan !!! " Trần Hiếu gầm lên một tiếng , linh lực bộc phát, mặc cho bị thương nhưng lúc này ánh mắt gã lộ vẻ dữ tợn .
Trong lúc nhất thời linh lực ba động khuếch tán, chung quanh là đá vụn và bụi mù tung bay.
Vũ Hạo ở xa nhìn qua hai người giao thủ với nhau, Trần Hiếu và Từ Lão Quỷ thực lực đều là cường giả Nguyên Anh cảnh.
Luận thực mặc dù Từ Lão Quỷ hơn Trần Hiếu một tiểu cảnh giới, đang ở thế thượng phong nhưng muốn hạ gục Trần Hiếu trong thời gian ngắn là việc không dễ dàng ...
Song phương chém giết với nhau vì một cái gọi là " Bảo Đồ ".
Quan chiến một hồi Vũ Hạo cũng phải cảm thấy có chút hứng thú, bởi vì hẳn là phải cất chứa một thứ gì đó mới khiến cho hai đại cường giả này chém giết nhau như vậy .
" Ầm "
Cuộc chiến do hai cường giả Nguyên Anh kia đánh xuống trực tiếp va chạm với mặt đất.
Lập tức trên mặt đất xuất hiện vô số vết nứt nẻ, chạy dài ra chung quanh.
Vô số cây đại thụ che trời nổ tung gỗ vụn b ắn ra tứ phía....
" Đây là tất cả những gì ngươi có sao? Quả thực ngươi khiến cho ta quá thất vọng !!! " Từ Lão Quỷ lộ ra một nụ cười khinh miệt nói.
Mà ở chiến tuyền bên kia , đám đệ tự dần dần rơi vào thế hạ phong.
Mặc dù số lượng nhiều hơn nhưng nhiêu đó vẫn chưa thể nào bù đắp được khoảng cách thực lực của đôi bên.
Đã có một, hai người đã trực tiếp mất mạng ...
Vũ Hạo một bên quan chiến cũng không có ý định can thiệp , thứ nhất đôi bên không hề quan biết.
Thứ hai thực lực của Vũ Hạo cũng còn chưa đến mức có thể ra mặt làm thay đổi cục diện ...
Sau một lúc, dường như Trần Hiếu đã kiệt sức, mỗi lần vung thương đã không còn bao nhiêu uy lực.
Mà ở bên kia ba đại hán đã tiêu diệt sạch sẽ toàn bộ đám đệ tử Bạch Long Môn , nhìn từ cục diện trước mắt thì không bao lâu nữa Trần Hiếu cũng không thoát khỏi số phận .
Ầm ầm
Không gian sinh ra tiếng nổ cực kỳ to lớn, trong phạm vi mấy chục mét đá vụn bắn tứ tung, phạm vi này biến thành hố sâu.
Dưới lớp khói bụi mờ mịt bên dưới, nhờ tác dụng của Thông Thiên Nhãn, Vũ Hạo cũng đã nhìn rõ được hai thân ảnh .
Chỉ là giờ đây Từ Lão Quỷ quần áo xộc xệch, tóc tai có phần tán loạn.
Nhưng phía đối diện kia Trần Hiếu đã thành một cỗ thi thể, trên ngực vẫn còn lưu lại một chưởng ấn khiến cho Vũ Hạo còn nhìn thấy cả một ít nội tạng bên trong trông cực kì doạ người.
" Khặc khặc, muốn tranh đoạt bảo đồ với bản toạ sao , cho ngươi thêm một kiếp nữa cũng chưa đủ tư cách !!! ...!" Từ Lão Quỷ cười lên một nụ cười đầy dữ tợn kết hợp với đám nếp nhăn trên khuôn mặt khiến lão càng thêm xấu xí, ...
Trong đầu Vũ Hạo liền hiện lên một vệt sáng, khoé miệng lộ ra một nụ cười vô cùng tiện tiện, nhìn xuống Tôn Bảo nháy mắt một cái.
Tôn Bảo dường như hiểu ý của Vũ Hạo, gương mặt dễ thương của con khỉ nhỏ này cũng lộ ra một nụ cười tiện tiện không kém ...
" Ba người các ngươi nhanh chóng thu thập chiến lợi phẩm.
Đồng thời dọn dẹp sạch sẽ chớ để lại dấu vết ...!" chỉ vào đám thi thể của những đệ tử kia, Từ Lão Quỷ trầm giọng nói.
" Rõ " ba người lập tức đáp ứng, vẻ mặt ba người giờ đây cũng có chút mệt mỏi.
Tuy chém giết thành công nhưng ba người không phải là không trả bất kì cái giá nào !!!
" Khặc khặc ...!Bảo Đồ bây giờ là của Từ Mã ta ...!khặc khặc " đi đến bên cạnh thi thể của Trần Hiếu, Từ lão quỹ chậm dãi tháo nhẫn trữ vật của Trần Hiếu ra , khoé miệng nhếch lên một cách đầy xấu xí .
Bỗng ...
Vù
Một đạo kim quang nhanh như thiểm điện không biết từ nơi nào chui ra.
Chưa kịp định hình thì nhẫn trữ vật trong tay mình đã biến mất ...
" Con chuột nhắt...!trả lại đồ cho bản toạ " Từ Lão Quỷ gầm lên một tiếng đầy dữ tợn, ánh mắt hung lệ nhìn chằm chằm lên thân ảnh đang tản phát ra luồng kim quang kia.
Thân ảnh kia không ai khác chính là Vũ Hạo trong trại thái Lôi Thần Biến , thu liễm toàn bộ khí tức, dùng Dạo Bước Thời Không cùng tốc độ nhanh chóng của Lôi Thần Biến.
Cho dù cường giả Nguyên Anh Trung Kì như Từ lão quỷ cũng bị ăn thiệt thòi khi không cảnh giác ...
Khoé miệng lộ ra một nụ cười châm biếm , chỉ trong nháy mắt thân ảnh nhỏ bé của Tôn Bảo đã nhanh chóng trèo lên vai của cậu.
Ba thân ảnh trung niên hắc bào kia cũng nhanh chóng đi đến sau lưng Từ lão quỷ, sắc mặt đen như đít nồi khó coi tới cực điểm nhìn vào Tôn Bảo ...
Hiển nhiên ba tên nãy cũng đã bị Tôn Bảo hớt tay trên, điều đáng nói ở đây đó chính là Tôn Bảo chỉ mới là Trúc Cơ Đại Viên Mãn còn ba tên kia là Kim Đan Đại Viên Mãn.
Hơn kém nhau hẳn một đại cảnh giới mà vẫn bị Tôn Bảo chiếm tiện nghi, qua đó có thể thấy độ quỷ dị và tinh ranh của con hàng này ...
" Tiểu súc sinh, đây là ngươi tự tìm đường chết !!! " hai tay bùng lên hoả diễm ngập trời, Từ lão quỷ bộc phát tốc độ kh ủng bố của mình hướng thẳng về phía Vũ Hạo .
Nhìn thế công hung hãn của Từ lão quỷ đánh tới Vũ Hạo cũng không lộ ra chút hoảng loạn nào.
Khoé miệng nhếch lên một nụ cười châm biếm , lúc này trầm giọng nói ...
" Từ lão cẩu , trước khi đi ta tặng lão một câu đó là : Trai Cò Đánh Nhau, Ngư Ông Đắc Lợi ....!Haha ...!cảm ơn vì sự cố gắng ...!haha !!! " Dứt lời trên tay cậu nhanh chóng hiện lên một tấm bùa nhỏ .
" Na Di Phù ...!KHÔNGGG !!! "
Từ lão quỷ vẻ mặt mộng bức gầm lên, nhưng hết thảy đã muộn.
Vũ Hạo trực tiếp xé rách Na Di Phù , trực tiếp biến mất trước mặt lão ...