TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Tôn Đỉnh Cấp
Chương 148

CHƯƠNG 148

Một viên Ngũ Hành Đan cỏn con như vậy khiến hắn đứng ở Nội Canh cấp ba đỉnh phong, đổi thành luyện khí sĩ cấp bậc cũng là tam phẩm đỉnh phong. Phỏng đoán tu luyện thêm một khoảng thời gian thì hắn có thể đột phá đến cấp bốn.

Thật ra hắn có thể cảm nhận được, nếu chỉ là luyện khí sĩ đơn thuần, lúc này e rằng đã đột phá đến tứ phẩm rồi.

Hiệu quả của Ngũ Hành Đan tốt hơn trong tưởng tượng.

Cửu Thiên nghĩ về sau nói gì thì gì cũng phải gom đủ dược liệu để luyện một đống, buộc phải ăn như ăn lạc, cho tới khi Ngũ Hành Đan không có tác dụng với hắn nữa.

Nghĩ như vậy, Cửu Thiên bật cười.

Cất bước nhanh, Cửu Thiên quay về.

Ở một bên khác, trước cửa của nhà họ Mục.

Triệu Thường bỗng dừng bước chân, suy nghĩ một lúc, lên tiếng: “Mục gia chủ, anh Mục, tôi không về nhà họ Mục nữa. Lần thi đấu luyện đan này, bỗng cảm thấy học nghệ không tinh, tôi bây giờ một lòng chỉ muốn trở về học viện, tiếp tục ở bên cạnh sư phụ tu hành. Vậy nên từ biệt tại đây, anh Mục anh quay lại học viện thì tìm tôi.”

Nói xong, Triệu Thường bèn xoay người rời đi, Mục Kiếm Đình vội gọi hai tiếng “anh Triệu”, Triệu Thường lại căn bản không quay lại, bóng người mang theo gió, nhanh chóng rời đi.

Mục Hải thầm nghiến răng, gọi Mục Kiếm Đình: “Kiếm Đình, không cần đuổi theo. Để mặc cậu ta đi đi, lần này chúng ta đối mặt với nhà họ Cửu, thật sự là thua thảm bại.”

Mục Kiếm Đình dừng bước, xoay đầu lại, vẻ mặt rất không cam lòng.

“Nhà họ Cửu hiếp người quá đáng.”

Mục Hải nói: “Cháu biết thì tốt. Nhà họ Cửu bây giờ, thế lực không yếu hơn nhà họ Mục chúng ta, cường giả không ít hơn nhà họ Mục chúng ta. Đặc biệt là Cửu Thiên kia, rất giỏi, hậu kình hùng hậu. Còn có luyện khí sĩ giúp đỡ. Nếu nhà họ Mục chúng ta còn không phấn đấu, sợ rằng không tới mấy năm, cả thành phố Cửu Long đều sẽ họ Cửu.”

Mục Kiếm Đình nghiến răng nói: “Cháu tuyệt đối sẽ không để loại chuyện này xảy ra.”

Mục Hải nói: “Nếu không muốn mai sau như vậy, vậy thì trở nên mạnh hơn đi. Kiếm Đình, trên dưới nhà họ Mục, chỉ có một mình cháu ở học viện Võ Đạo, cũng chỉ có cháu có cơ hội vượt qua Cửu Thiên kia. Hy vọng mai sau của nhà họ Mục đều đặt trên người của cháu.”

Mục Kiếm Đình gật mạnh đầu, siết chặt nắm đấm.

Mục Hải thở dài một tiếng: “Nếu nhà họ Cửu không có Cửu Thiên kia thì tốt rồi. Một phế vật, vậy mà có thể làm chao đảo tương lai của cả thành phố Cửu Long, nực cười, nực cười.”

Mục Kiếm Đình nghe vậy, trong mắt có dị quang lóe lên.

Đúng, giả dụ nhà họ Cửu đó không có Cửu Thiên thì tốt rồi.

Làm sao mới có thể loại bỏ Cửu Thiên.

Khóe miệng của Mục Kiếm Đình hơi cong lên, hắn ta đã nghĩ ra cách giải quyết.

Xem ra mọi chuyện đều phải trở về học viện rồi tính rồi.

Hai ngày sau, ngoài cổng thành, gió bắc rít gào.

Cửu Phong đứng trước gió, đại diện nhà họ Cửu tiễn Cửu Thiên và Cửu Minh, hai người bọn họ hôm nay phải tới học viện Võ Đạo rồi.

Đọc truyện chữ Full