TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Tôn Đỉnh Cấp
Chương 194

CHƯƠNG 194

Cửu Thiên từ trong nhẫn lấy ra một ít nguyên liệu nấu ăn và dược liệu giao cho Tiểu Hắc, nói: “Đi nấu ít đồ ăn.”

Tiểu Hắc hai chân trước ôm lấy nguyên liệu, xoay người đi sang một bên. Bốn chân nhanh nhẹn kiếm một ít đá, phun một hơi hắc viêm, những viên đá này lập tức biến thành hình trạng của nồi niêu xoong chảo, đốt hắc viêm lên, bắt đầu từ từ nấu đồ ăn.

Đám người Hàn Liên nhìn tới ngây người, bọn họ trước giờ chưa từng thấy một con hoang thú biết nấu đồ ăn như người.

Cửu Thiên ngược lại không lấy làm lạ, đây đều là kết quả lúc ở trong núi tu hành, sư phụ Ngô Tân rèn luyện cho Tiểu Hắc. Dù sao bọn họ ở trong núi tu hành cũng không thể ngày ngày ăn thịt nướng, tóm lại phải kiếm ít đồ ăn khác để ăn.

Rất nhanh, Tiểu Hắc đã nấu xong một nồi đồ ăn to, dùng đầu đỡ nồi đá, hai chân trước giữ hai bên của chiếc nồi đá mà đi tới, sau đó đặt ở trên bàn.

Cửu Thiên vui vẻ cho Tiểu Hắc một miếng thịt lo nhất ở bên trong trước.

Đám người Hàn Liên người nhìn ta, ta nhìn người. Ba người cùng lúc cầm đũa lên ăn một miếng.

Sau đó thì sắc mặt của ba người thay đổi.

Nhất Thanh sư tôn nói: “Sao hả? Rất khó ăn sao? Nhìn vẻ ngoài không thể nào nha.”

Nhất Thanh sư tôn cũng thử một miếng. Ngay lập tức thì thốt lên: “Ngon! Mùi vị này, không tồi.”

Hai người Sở Chính, Sở Trực gần như cùng động tác, vừa gật gù, vừa lớn tiếng nói: “Ngon. Ta rất lâu chưa được ăn đồ ngon như vậy rồi.”

Cửu Thiên há miệng, có khoa trương như vậy không.

Có điều nhớ lại món rau dại vừa ăn vào, Cửu Thiên ngược lại có thể hiểu được, bọn họ sau khi ăn xong đồ ăn do Hàn Liên sư huynh nấu, rồi ăn sang đồ ăn khác thì cảm thấy như vậy là bình thường.

Quay đầu lại, hình như Hàn Liên sư huynh vẫn khá trấn định.

Có điều nhìn kỹ, tại sao Hàn Liên sư huynh lại nhắm mắt.

Cửu Thiên hỏi: “Tứ sư huynh, sao vậy? Ăn không quen sao?”

Hàn Liên sư huynh từ từ nói: “Đừng nói chuyện, để ta nhớ vị.”

Cửu Thiên hoàn toàn cạn lời rồi, lặng lẽ quay đầu lại.

Vừa quay đầu, Cửu Thiên nhìn thấy Nhất Thanh sư tôn, Sở Chính sư huynh, Sở Trực sư huynh tay giống như huyễn ảnh đang liều mạng ăn đồ ăn.

Một nồi đồ ăn to bự đã giảm đi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Cửu Thiên cũng vội cầm đũa lên bắt đầu ăn.

Hàn Liên sư huynh cuối cùng đã nhớ vị xong, khẽ nói: “Ặc, hôm nay cuối cùng cũng có thể ăn được đồ ăn ngon một chút.”

Mở mắt ra, Hàn Liên sư huynh cầm đũa lên, ngay sau đó, hắn ta bèn nhìn thấy một cái nồi đá bị ăn sạch sẽ đanh xoay vòng ở trước mặt mình.

Nhất Thanh sư tôn thỏa mãn mà lau miệng, nói: “Rất ngon, bữa ăn ngày hôm nay tuyệt vời. Trọng trách nấu cơm sau này giao cho Tiểu Hắc. Cửu Thiên, ngươi đừng đau lòng, thật ra nấu cơm cũng là một loại tu hành. Đợi tới thời gian, ta sẽ tặng cho nó một tạo hóa.”

Hai người Sở Chính Sở Trực đều gật đầu liên tục, đồng thanh nói: “Sư tôn nói chí phải.”

Nhất Thanh sư tôn chỉ vào mũi rồi nói: “Hàn Liên, thu dọn đi. Cửu Thiên ngươi đi theo ta.”

Đọc truyện chữ Full