TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Đạo Đại Tông Sư
Chương 54: 54: Dịch Thiên Vũ


Sau khi cảnh giới tăng lên, Lâm Huyền cũng không dừng lại để cảm nhận sự thay đổi của thực lực, hắn phải thừa thắng xông lên, đánh sâu vào cảnh giới cao hơn!Hắn lại lần nữa ngồi xếp bằng bên cạnh cây nhỏ, lốc xoáy vừa mới ngừng nghỉ lại điên cuồng thổi bay!! Cửa lớn của Càn Long Tông, một bóng dáng mỹ lệ chậm rãi bước ra.

Đó là một nữ hài có dáng người cao gầy, nàng mặc một bộ y phục màu trắng, tóc dài tung bay, khuôn mặt xinh đạp, làn da trắng như giấy, giống như thần nữ hạ phàm.

Tuổi của nữ hài không lớn, khí chất lại tràn đầy, vẻ mặt nàng bình tĩnh, ánh mắt lạnh lẽo khiến người khác không dám đến gần.

Một tay nữ hài cầm kiếm, một tay cầm một chiếc dù giấy màu tím.

Nước có thể thấm ướt giấy, một câu dù giấy, che nắng thì có thể miễn cưỡng sử dụng, sao có thể đứng thẳng trong mưa rền gió dữ?Nhưng mà nhìn gần lại kinh hãi phát hiện, cây dù trong tay nữ hài không hề bị ướt chút nào, cực kỳ khô ráo.

Trên cây dù được bọc một tầng nguyên khí nhàn nhạt.

Vài giọt mưa rơi từ trên trời xuống, đụng phải nguyên khí, trực tiếp vỡ vụn rồi bắn ra ngoài, hoàn toàn không chạm đến mặt giấy.

Chỉ dựa vào chiêu thức này, rất nhiều đệ tử tông môn cũng phải hết sức xấu hổ.

Nguyên khí phát ra ngoài, Tụ Khí cảnh!Ai có thể ngờ, nữ hài còn trẻ tuổi như vậy đã là cao thủ Tụ Khí cảnh.

Nữ hài đi ra khỏi tông môn, đến trước Tuyết Hồ.

Nàng tên là Dịch Thiên Vũ, là đệ tử thân truyền của trưởng lão nội môn Đỗ Mục.


Trên đường đi tới Tuyết Hồ, trong đầu Dịch Thiên Vũ không nhịn được hiện ra bóng dáng của một thiếu niên.

Thiếu niên và tuổi hắn không lớn, mặt mày góc cạnh rõ ràng, cực kỳ ưa nhìn.

Nhưng mà Dịch Thiên Vũ cũng tức giận đến nghiến răng đối với gương mặt này.

“Tên háo sắc này cũng dám nhìn lén ta tắm rửa, nếu lần sau dể ta gặp lại hắn, nhất định sẽ thiên đao vạn quả hắn!”Nhớ tới toàn thân trắng như tuyết của mình đều bị thiếu niên nhìn hết, khuôn mặt Dịch Thiên Vũ nóng rần lên.

“Nhưng mà! cuối cùng hắn là ai?”Nàng vốn có cơ hội giết chết thiếu niên, thiếu niên lại nói ra chính xác tên và xuất xứ của võ kỹ ‘Thủy Long Kiếm’ nàng thi triển, mà cái này vốn là bí mật của nàng.

Thiếu niên không những nhìn thấu bí mật của nàng, còn liếc mắt đã vạch trần nàng bởi vì tu luyện Thủy Long Kiếm mà khiến thân thể không khỏe.

Càng khiến nàng khiếp sợ là lúc thiếu niên bảo nàng tu luyện kiếm pháp tầng hai, nguyên khí không vào huyệt Thái Dương bên trái, mà đổi đến huyệt Trung Đình.

Nàng vốn mang thái độ nửa tin nửa ngờ, thử nghiệm một chút, kỳ tích đã xảy ra, cảm giác thân thể không thoải mái đã tan thành mây khỏi, ngay cả uy lực của Thủy Long Kiếm cũng tăng lên ba phần.

Nhưng khiến Dịch Thiên Vũ không ngờ là, ngay lúc bản thân đang đắm chìm trong vui vẻ thì thiếu niên đã lén lút chạy mất, một lời cũng không để lại.

Nàng vốn tưởng rằng, thiếu niên biết rõ Thủy Long Kiếm, chắc là đệ tử mà sư phụ mới nhận, ai ngờ nàng quay về tông môn hỏi, sư phụ căn bản không nhận thêm đệ tử mới nữa.

Về phần sửa đổi của thiếu niên đối với Thủy Long Kiếm, sau khi sư phụ nghe xong, vẻ mặt nghiêm túc suốt một ngày.


“Sư phụ vậy mà nói trình độ Thủy Long Kiếm của tiểu tử đó ở trên hắn!”“Điều này sao có thể?”“Nếu để ta gặp lại hắn, nhất định phải hỏi rõ ràng, hắn biết được võ kỹ mà sư phụ tự nghĩ ra từ đâu!”Dịch Thiên Vũ đến gần Tuyết Hồ, bỗng nhiên ngạc nhiên phát hiện cuồng phong gào thét trên Tuyết Hồ.

“Nguy rồi, mầm non táo Bách Vị của sư phụ lão nhân gia hắn ở đảo nhỏ ngay tại trung tâm hồ, nếu bị gió to phá hủy, thì như thế nào cho phải?”Trong lòng Dịch Thiên Vũ sốt ruột, vội vàng thu dù lại, dùng tốc độ kinh người băng qua màn mưa, chân đạp lên trên Tuyết Hồ.

Nguyên khí hội tụ dưới lòng bàn chân Dịch Thiên Vũ, hơi phát ra một chút để chống đỡ thân thể nàng.

Dịch Thiên Vũ bước thành từng mảnh bọt nước trên mặt hồ, mặt giày cũng không hề có dấu vết ướt át.

Nổi trên nước!Dịch Thiên Vũ càng đi sâu vào Tuyết Hồ, càng kinh hãi, cuồng phong trên mặt hồ thật sự là dũng mãnh đến có chút nghe rợn cả người.

Nhất là đảo nhỏ ở trung tâm hồ, lúc này đúng là đã bị lốc xoáy chọc trời vây khốn!Lúc Dịch Thiên Vũ cách lốc xoáy còn có trăm thước, tốc độ nàng đi đã chậm hơn rất nhiều, đúng là có loại cảm giác bước đi khó khăn!“Đáng chết, đây là luồng gió yêu quái gì!”Nghĩ đến mầm non táo Bách Vị mà sư phụ vất vả trăm cay nghìn đắng mới có được bị vây trong lốc xoáy, Dịch Thiên Vũ vô cùng lo lắng.

“Chém cơn gió này ra!”Dịch Thiên Vũ ném cây dù trong tay đi rồi cầm lấy chuôi kiếm ở tay kia.

Ngân quang lóe ra trong mưa gió, lợi kiếm ra khỏi vỏ!Trên mũi kiếm, nguyên khí phát ra ngoài, va chạm với mưa gió, âm thanh vang lên to rõ giống như phượng hoàng hót vang.

“Phá cho ta!”Dịch Thiên Vũ chém một kiếm về phía trước, thực lực ở cảnh giới Tụ Khí tầng một đều bùng nổ, màn mưa trước người nàng lập tức bị lưỡi kiếm sắc bén xé mở ra một lỗ hổng.

Bóng dáng của Dịch Thiên Vũ lóe lên trước mấy thước trong nháy mắt.


Một đường nàng chém liên tục, lập tức đi đến trước lốc xoáy.

Giờ này khắc này, kích thước của lốc xoáy rất lớn, vách tường gió cuộn nước hồ lên, hình thành vách tường nước rất dày.

Vẻ mặt Dịch Thiên Vũ nghiêm túc lại, nàng cũng không biết bản thân có chém ra mặt vách tường nước này hay không.

“Trảm!”Nàng bùng nổ toàn lực, nguyên khí ngưng tụ trên kiếm, phát ra ngoài rồi hóa thành kiếm khí, trảm lên vách tường nước của lốc xoáy.

Kiếm khí sắc bén, thành công xé ra một lỗ hổng trên vách tường nước.

Nhưng mà ngay phút chốc, Dịch Thiên Vũ chưa kịp vui vẻ, nét mặt lại lập tức nặng nề hơn.

Vách tường nước bị chém ra, chỗ bị nứt lại tràn ra một khí tức cường đại, đánh vào trên thân thể nàng.

“Cái gì?”Dịch Thiên Vũ khiếp sợ phát hiện, khí tức này cũng không phải là sức mạnh của một võ giả nào đó, mà là nguyên khí thiên địa thuần túy!Nàng bị đánh bay ra mấy chục thước, lăn mình trên mặt nước vài vòng mới đứng vững thân mình.

Vẻ mặt Dịch Thiên Vũ khiếp sợ, không dám tin.

“Sao lại có nguyên khí thiên địa khổng lồ như vậy ngưng tụ ở đây?”Suy nghĩ đầu tiên của Dịch Thiên Vũ là có bảo vật hiện thế.

“Không đúng, nếu như có bảo vật giấu trong Tuyết Hồ, ta đã sớm phát hiện ra.

”Ý nghĩ thứ hai của nàng là mầm non táo Bách Vị mà sư phụ gieo xuống.

“Chẳng lẽ là mầm non có biến cố gì?”Nghĩ đến đây, Dịch Thiên Vũ càng sốt ruột hơn.


Nàng lại nhấc kiếm lên một lần nữa, giết về phía lốc xoáy.

Lúc này đây, khí thế của nàng đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Trong tay nàng, trường kiếm vừa nhấc lên, trên mặt hồ lập tức có cột nước dâng lên, theo phương hướng trường kiếm trong tay nàng chém ra, giết đi ra ngoài.

Nguyên khí của nàng xông vào trong cột nước, hình thái của cột nước lập tức biến đổi.

Cột nước mọc ra đầu rồng, thân rồng, đuôi rồi, vuốt rồng và vảy rồng!Thủy Long!Thủy Long há miệng ra, phát ra tiếng rồng ngâm rung trời, thân mình cuồn cuộn, đâm về phía lốc xoáy.

“Thủy Long Kiếm Pháp!”Thủy Long Kiếm Pháp sau khi trải qua hoàn thiện của Lâm Huyền, uy lực tăng lên ba phần so với lúc trước, trong một tháng này, Dịch Thiên Vũ hết sức tu luyện, đã nắm giữ đến mức thuần thục.

Vuốt sắc của Thủy Long dễ dàng xé rách vách tường nước, ngay sau đó, xé rách cả lốc xoáy!Trong chốc lát, Tuyết Hồ lại khôi phục yên tĩnh.

Dịch Thiên Vũ nương theo sức mạnh xuất kiếm, bước trên con đường nhỏ giữa lòng hồ, sau khi đáp xuống đất, nàng kinh hãi phát hiện, trước mặt mình đúng là có một thiếu niên đang ngồi xếp bằng.

Toàn thân thiếu niên bị nước mưa làm ướt, trên mặt còn có tóc dài che mặt.

Nhưng Dịch Thiên Vũ vừa liếc mắt đã nhận ra người này.

Tay cầm kiếm của nàng run rẩy vì tức giận lẫn xấu hổ.

“Dâm tặc, là ngươi?”.


Đọc truyện chữ Full