TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Võ Đạo Đại Tông Sư
Chương 83: 83: Học Luyện Khí Thuật


"Đi gặp ai?"Đỗ Mục trưởng lão cười nói: "Đừng nóng vội, đợi đến khi gặp ngươi sẽ biết."Nói rồi, Đỗ Mục trưởng lão một tay nắm lấy vai Lâm Huyền, Lâm Huyền chỉ cảm thấy cảnh tượng trước mắt bỗng thay đổi với tốc độ đáng kinh ngạc.Lại là một trải nghiệm ngạc nhiên khác, khi khung cảnh trước mặt không còn thay đổi thì bản thân Lâm Huyền đã đứng ở trước một căn nhà.Từ trong ra ngoài căn nhà này đều tản ra mùi kim loại.Ngay cả nhiệt độ trước nhà cũng cao hơn vừa rồi vài độ.Lâm Huyền lập tức biết được trong căn nhà nhất định phải có một hỏa lô lớn."Đây là phòng luyện khí?"Đỗ Mục trưởng lão vô cùng tán thưởng khả năng phán đoán của Lâm Huyền: "Không sai, đây là phòng luyện khí trong nội môn.

Phần lớn binh khí tốt của Tông môn chúng ta đều do chủ nhân của phòng luyện khí này chế tạo."Đỗ Mục trưởng lão tiến lên gõ cửa.Một đệ tử trẻ tuổi chỉ mặc áo giáp da ra mở cửa, cánh tay hắn để trần, cơ bắp căng phồng, làn da màu đồng, như thể bị lửa lớn thiêu đốt qua."Đỗ Mục trưởng lão!""Tinh Minh à, Vương Lân trưởng lão có ở đây không? Ta dẫn một đệ tử tới đây để chọn binh khí tùy thân.""Thưa lại Đỗ Mục trưởng lão, sư phụ có ở, mời ngài vào."Lâm Huyền đi theo Đỗ Mục trưởng lão vào phòng luyện khí, vừa vào cửa một cỗ nhiệt lượng đã phả vào mặt.Chỉ thấy chính giữa căn phòng có một hỏa lô được xây bằng đá xanh, cao một mét, đường kính hai mét, đang bốc cháy ngùn ngụt.Một nam nhân ông trung niên mặc y phục giống Tinh Minh, một tay cầm kìm sắt nắn một thanh sắt, tay kia cầm chiếc búa thép nặng nề liên tục đập xuống.Dưới sức đập của cây búa, thanh sắt thay đổi hình dạng không ngừng.

Một lúc sau, thanh sắt đã bị đập thành một thanh thân kiếm rộng.Đỗ Mục trưởng lão giới thiệu với Lâm Huyền: "Vị này là Vương Lân trưởng lão, là luyện khí sư cấp hai của Tông môn."Luyện khí sư cấp hai?Lâm Huyền hai mắt sáng lên, luyện khí sư cấp hai có thể luyện chế ra binh khí Huyền cấp, chính là thứ mà hắn cần.Nhìn thấy Đỗ Mục trưởng lão và Lâm Huyền, Vương Lân trưởng lão đưa thanh kiếm đang rực lửa xuống nước.Chỉ nghe thấy “xèo” một tiếng, mặt nước ngay lập tức nổi lên một làn khói trắng."Đỗ trưởng lão, hôm nay cơn gió nào lại đưa ngươi tới đây."Đỗ Mục trưởng lão cười nói: "Lão Vương ông đang châm chọc ta đúng không?"Có thể nhìn ra được quan hệ của hai người rất tốt.Đỗ Mục trưởng lão vỗ vai Lâm Huyền: "Lão Vương, rèn cho tiểu tử này một món binh khí tùy thân, cần loại thật tốt."Vương Lân nhìn Lâm Huyền bằng ánh mắt kỳ lạ."Cảnh giới Luyện Thể tầng thứ chín? Lão Đỗ, từ khi nào ngươi lại giúp đệ tử ngoại môn tìm binh khí vậy?"Hắn suy nghĩ một hồi sau đó chợt bừng tỉnh: "Đồ đệ ngươi mới thu à?"Vẻ mặt Đỗ Mục trưởng lão có chút ngượng ngùng, hắn muốn nhận Lâm Huyền làm đệ tử, nhưng người ta không muốn nhận hắn làm sư phụ.Hắn đành phải giải thích: "Lâm Huyền đạt được hạng nhất trong võ đấu ngoại môn tháng này.


Ta tới giúp hắn lấy phần thưởng."Vương Lân trưởng lão vẫn thấy hơi kỳ quái, người bằng hữu này của hắn là một võ si, rất ít khi quan tâm đến chuyện của Tông môn.

Hôm nay sao lại đột nhiên làm loại chuyện này.Nhưng mặc dù thấy Đỗ Mục trưởng lão không muốn nói thật, hắn cũng không hỏi thêm gì."Được, Tinh Minh, dẫn tiểu tử này lên tầng hai lựa binh khí."Tinh Minh đi đến trước mặt Lâm Huyền."Xin hãy theo ta."Lâm Huyền gật đầu đi theo Tinh Minh lên lầu hai, Đỗ Mục trưởng lão và Vương Lân trưởng lão đi phía sau.Khi lên đến lầu hai, Lâm Huyền lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc.Tất cả các phòng trên tầng hai đều thông với nhau, trên bốn bức tường treo đầy các loại binh khí.Ngoài ra, có rất nhiều giá để binh khí trên không gian mở của căn phòng, với gần một trăm loại binh khí được trưng bày.Hơn nữa ngoài binh khí ra còn có các loại bảo vật phòng ngự, ám khí.Tinh Minh hỏi: "Sư đệ, ngươi đã nghĩ ra sẽ sử dụng binh khí gì sau khi tiến đến Tụ Khí cảnh chưa?"Đây là một vấn đề cần phải suy xét.Có hàng trăm loại binh khí, có đao thương kiếm giáo, roi búa rìu chủy...Nói chung, sau khi một võ giả chọn một loại binh khí cả đời sẽ chuyên dùng một loại binh khí ấy, rất ít khi sử dụng các loại binh khí khác.Chính là đạo lý ăn nhiều nuốt không trôi.Đương nhiên, đối với Lâm Huyền có thần sơn mà nói, sẽ không tồn tại việc đau đầu ấy.

Chỉ cần hắn đồng ý, cho dù muốn tinh thông tất cả các loại binh khí cũng không thành vấn đề."Chọn kiếm đi."Kiếm là quân chủ của trăm binh khí, cũng là tổ tiên của trăm binh khí, đao là tướng của trăm binh khí, thương là vua của trăm binh khí, chủy thủ là thủ lĩnh của trăm binh khí.Nếu Lâm Huyền muốn chống lại Thiên Đạo, trước tiên phải ngồi lên ngôi vị quân chủ Võ Đạo.Kiếm là thích hợp nhất.Tinh Minh không ngạc nhiên trước sự lựa chọn của Lâm Huyền, trong số tất cả các loại binh khí kiếm đi theo con đường trung dung.Nó không dũng mãnh như đao, linh hoạt như giáo, tốc độ như trường thương, hay độc đáo như roi.Tuy nhiên, so với đao nặng nề cồng kềnh, trường thương và roi không có lợi thế khi cận chiến, hay chủy thủ không thể tấn công từ xa.Kiếm không có điểm yếu gì, đi theo đạo trung dung, cũng là vương đại.Gần một nửa đệ tử nội môn đến đây chọn binh khí đều chọn kiếm.Nhưng kiếm đạo bác đại tinh thâm, nhập môn thì dễ tinh thông mới khó.Có rất nhiều người dù nghiên cứu cả đời cũng không đạt được tới cảnh giới người kiếm hợp nhất.Tinh Minh liếc nhìn sư phụ của mình, Vương Lân trưởng lão cũng gật đầu.

Nếu đã là người do Đỗ Mục trưởng lão mang tới, hắn đương nhiên muốn cho người bạn già của mình mặt mũi.Tinh Minh lập tức hiểu ý: "Sư đệ, ngươi có thể tùy ý chọn bất kỳ món binh khí nào ở đây."Lâm Huyền hơi sửng sốt, nơi đây còn có binh khí Huyền cấp tầng năm sáu cực kỳ trân quý, có thể tùy ý lựa chọn sao?Hắn hiểu rõ đây là đang nể mặt của Đỗ Mục trưởng lão.Dù sao thì Lâm Huyền cũng hưởng ké ánh sáng của người ta, Lâm Huyền cũng không khách sáo.


Hắn đi tới bức tường phía đông, cả bức tường đều toàn là kiếm.Hắn tùy ý nhặt lên một thanh kiếm, kiếm quang sắc bén, vừa nhìn đã biết là một thanh kiếm tốt chém sắt như bùn.Tinh Minh giải thích: "Điều quan trọng nhất trong việc lựa chọn binh khí là binh khí đó có phù hợp với nguyên khí của bản thân hay không.

Sư đệ, ngươi còn chưa phát được nguyên khí ra ngoài nên cũng có thể chọn bằng trực giác.""Trực giác?""Người ta thường nói binh khí có linh tính.

Võ giả chọn binh khí thực ra cũng là binh khí chọn võ giả.

Sư đệ có thể thử đổi một thanh kiếm khác xem cảm giác có giống nhau không."Lâm Huyền nghi ngờ đặt thanh kiếm trong tay xuống, chọn một thanh kiếm khác.Khi hắn nắm lấy chuôi kiếm, trong tim chợt dâng lên một cảm giác hoàn toàn khác với khi hắn cầm thanh kiếm trước đó.Loại cảm giác kì diệu này khiến Lâm Huyền kinh ngạc.Nhưng Lâm Huyền không tin vào trực giác của mình."Tinh Minh sư huynh còn có cách nào khác có thể đánh giá binh khí tốt hay xấu không?"Tinh Minh hơi khó xử: "Thông qua thâm nhập nguyên khí và phán đoán bằng trực giác chỉ có thể xác định được loại binh khí này có dùng thuận tay hay không.


Còn nếu muốn biết chất lượng binh khí tốt hay xấu, thì chỉ có một cách là trở thành một luyện khí sư.

"Người trong nghề có ngón nghề riêng, luyện khí sư đã có thể luyện ra binh khí thì đương nhiên cũng có thể phân biệt được chất lượng của binh khí.Lâm Huyền trong lòng thầm nói: "Một món binh khí tốt có thể nâng cao thực lực của ta lên rất nhiều, không thể bất cẩn được.""Xem ra ta phải học luyện khí chi đạo rồi.".


Đọc truyện chữ Full