Ấn theo thành tựu đời trước của Lý Đại Quải, cùng thủ đoạn khi làm mua bán, Khương Ninh mơ hồ cảm giác mọi chuyện không thể kết thúc nhanh như vậy.Khương Ninh thay đổi xong quần áo, bên cạnh Cố Thiêm Hành cũng nghe được âm thanh.Anh đứng cách xa hai mét, đè thấp giọng nhẹ hỏi," Em thay đồ xong chưa?""Dạ, xong rồi ạ"" Anh có thể đi vào không?"" Anh đi vào đi"Khương Ninh đã mặc đồ chỉnh tề.
Lúc này, Cố Thiêm Hành mới đẩy cửa bước vào, nhưng anh không ngẩng đầu lên mà nhanh chóng đem nước bẩn cô sử dụng qua bưng ra ngoài.Ai cũng nói anh có bệnh nặng, gió thổi cũng có thể bay.
Kết quả cô nhìn anh nhanh nhẹn ôm cái thau nước ra ngoài, căn bản không giống người bị bệnh.Trong phòng im lặng, Cố Thiêm Hành đổ nước xong liền không nghe âm thanh gì nữa, cô cho rằng anh đã về rồi, ra ngoài mái hiên nhìn xem thì thấy anh quay trở lại, còn đem cửa chính đóng lại.Anh thấy cô bước ra, chậm rãi nói: " Em ngủ đi, anh ở bên ngoài canh chừng giúp em, sáng ngày mai anh sẽ lặng lẽ về nhà."Khương Ninh lấy dao chặt củi trong nhà bếp ra, rồi ngồi xuống bếp sưởi ấm," Vì sao anh muốn lặng lẽ về, chúng ta không phải đính hôn rồi sao? Anh làm giống như chúng ta yêu đương vụng trộm vậy."Cố Thiêm Hành hơi nhíu lông mày, " Theo tập tục, trước ngày cưới chúng ta không thể gặp mặt nhau"Khương Ninh à một tiếng, bàn tay xoa xoa trước ngọn lửa.
Cô nhìn anh đứng ngốc ở đó nói, " Anh lại đây đi"Cố Thiêm Hành ngồi xổm dưới mái hiên nói " Không cần"Do đặc thù thời đại, ai cũng thích ngồi xổm dưới mái hiên như vậy.Quần áo cha cô có chút nhỏ, còn có chút mỏng, cô sợ anh bị cảm lạnh nên lấy tay kéo tay anh qua ngồi...Cố Thiêm Hành theo bản năng rụt tay lại, nhưng Khương Ninh khăng khăng muốn kéo làm anh không có chỗ trốn, lúc này mới bị cô kéo qua ngồi trước bếp lửa.Khương Ninh nhìn ngọn lửa đỏ hồng trước bếp, cười cười, " Cố đại ca, em nghĩ cuộc sống của chúng mình sau này sẽ giống ngọn lửa đỏ hồng này, đúng không?"Cố Thiêm Hành nghiêng đầu, từ trên cao nhìn xuống mặt Khương Ninh, cô thật sự gầy đi nhiều, cả người gầy một vòng lớn, gương mặt nhỏ chỉ lớn bằng bàn tay anh, ánh lửa làm cho làn da cô trở nên trong suốt , trắng như trứng gà bóc.Trong đầu Cố Thiêm Hành nghĩ đến một câu thơ trong sách, " Da như mỡ đông, giống như trân châu mỹ ngọc", tóm lại anh muốn hình dung về làn da mềm mịn non mềm của cô.Trước đó, ai cũng chê cô xấu, cô béo.
Nhưng ở trong mắt anh, cô không xấu một chút nào, đầy đặn mượt mà vừa vặn.Anh nhìn đến ngây người, yết hầu lăn lộn.
Phi lễ chớ nhìn, anh hốt hoảng thu lại ánh mắt, tay muốn bỏ thêm củi thì lại thấy trên bếp có đặt thêm một cái nồi." Em nấu món gì vậy?" Anh hỏi.Khương Ninh cười xinh như hoa nói, " Anh thử đoán xem"Cố Thiêm Hành là nam nhân không hiểu phong tình, cô bắt anh đoán, anh không những không đoán mà còn không quan tâm đến trong nồi nấu món gì.Thật giống hòa thưởng thanh tâm quả dục.Sau khi sưởi ấm bên bếp lửa, cơ thể cô dần trở nên ấm áp.
Khương Ninh nhìn món ăn ở trong nồi đã chín, cô lấy nắp nồi bưng món ăn ra ngoài, " ấm áp quá"Cố Thiêm Hành thấy món ăn trong chén thì ngạc nhiên," Trứng gà hấp đường đỏ sao?"" Dạ, em còn cho thêm một ít gừng vào nữa, giúp giải cảm rất tốt" Khương Ninh vừa nói vừa cúi đầu ăn.Cố Thiêm Hành cũng không hỏi mấy đồ đó ở đâu ra, anh cũng vùi đầu mà ăn nhanh.Người đàn ông này thật không thú vị, lời nói đã ít còn không hiểu phong tình.
Anh chắc chỉ có khuôn mặt đẹp thôi chứ nhìn toàn thể thì không có ưu điểm gì.Cố tình người đàn ông như vậy, nhận định một người thì dù có chết cũng không bao giờ thay đổi, còn dùng cách ngu ngốc nhất để ở bên cạnh cô.Ăn xong trứng gà hấp đường đỏ, toàn thân Khương Ninh đều ấm áp, cô đi vào phòng ngủ nằm xuống.
Nhưng nằm hồi lâu vẫn thấy Cố Thiêm Hành chưa về nhà, lưng thẳng tắp như cây tùng bách, nghiêm chỉnh ngồi trước bếp lửa.Khương Ninh đẩy cửa sổ ra một khe hở nói " Cố Thiêm Hành, anh đi vào phòng đi"" Không cần"" Cố Thiêm Hành..""......"Anh vẫn giữ nguyên dáng ngồi ngăn ngắn, không một chút dao động.Khương Ninh thật không có cách nào với anh, đành ôm một cái chăn cho anh trùm để phòng ngừa anh lại bị cảm lạnh.Anh ở bên ngoài canh giữ, cô nằm trong phòng an tâm ngủ ngon.Sáng sớm.Lúc Khương Ninh thức dậy, quả nhiên anh đã đi rồi.
Chỉ là người đã đi rồi nhưng lại đem ngôi nhà lâu không ai ở của cô quét dọn sạch sẽ, không dính một hạt bụi.Chăn cô đưa cho anh cũng được gấp ngăn nắp như miếng đậu hủ.
Bếp lửa đã tắt, chén bát hôm qua ăn cũng được rửa sạch, trong nồi giống như còn có cái gì đó.Cô mở ra xem, thì ra là một chén canh trứng gà, và hai củ khoai lang đỏ, đồ ăn còn nóng hầm hập.Người đàn ông này tuy rằng ít nói, nhưng rất săn sóc, chu đáo.Canh trứng gà rất mịn, khoai lang đỏ cũng ngọt ngào, mềm mại, nhiệt độ vừa phải.Ăn cơm sáng xong, Khương Ninh chuẩn bị trở về thành, việc trong nhà còn rất nhiều.
Rốt cuộc thì sáu ngày nữa là ngày cưới của cô và anh Thiêm Hành.Hôn lễ lần này, trong nhà cô rất coi trọng, một phần nhân duyên này là do Tào sư trưởng kéo dây tơ hồng.Lần trước cô và Lý Đại Quải kết hôn, cha mẹ cô đều không vui vẻ nên làm cho có chứ không thông báo cho họ hàng thân thích.Đó cũng là lý do trước đó cô và mẹ cô có khoảng cách với nhau.Cô gả cho Lý Đại Quải là gả thấp, người nhà họ Khương đều cảm thấy không ngẩng nổi đầu.Cha cô với các anh trai tuy rằng yêu thương cô nhưng cũng chỉ biết âm thầm cưng chiều thôi.Sau đó lại vì cô mà làm liên lụy đến cả gia đình, cửa nát nhà tan.
Bây giờ nghĩ lại, cảm thấy cô thật ngu ngốc.Trong lúc cô đang thất thần thì máy kéo dừng lại, đón thêm hành khách mới.
Nhưng người lên lại là Lý Tiểu Nguyệt, cô ta nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt hung dữ như muốn ăn tươi nuốt sống.Lý Tiểu Nguyệt cố ý ngồi đối diện với cô, máy kéo lại ầm ầm lái đi, không lâu sau đã vào trong thành, mọi người đều xuống máy kéo.Khương Ninh đi xuống, Lý Tiểu Nguyệt cũng đi theo.
Lý Tiểu Nguyệt rõ ràng đến là vì cô, cô chỉ xem cô ta như một đứa con nít nên cô không quan tâm đến cô ta.
Nhưng Lý Tiểu Nguyệt lại âm dương quái khí đi theo cô, cả người chứa đầy oán khí làm Khương Ninh cảm thấy khó chịu," Cô muốn làm gì?""Anh tôi là do cô hại phải không?""Anh ta nếu không làm hại tôi, tôi sao phải làm hại anh ta?" Khương Ninh tất nhiên không che dấu chuyện này.Lý Tiểu Nguyệt nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Khương Ninh, " Cô cho rằng cô có thể một tay che trời sao? Cô cho rằng cô có thể gả cho Thiêm Hành ca sao? Tôi sẽ không cho cô thực hiện được, đồ giày rách, cô không xứng với Thiêm Hành ca của tôi"" Xứng hay không xứng cũng không phải do cô quyết định, dù sao thì anh ấy cuối cùng cũng thuộc về tôi"Trước đó Lý Tiểu Nguyệt rất kích động vì cho rằng anh trai đã làm hại Khương Ninh thành công..Cuối cùng.....!Anh trai không chỉ không thành công mà còn làm chính mình bị bỏng.
Vì chuyện này nên mẹ cô lại đánh cô, đánh đau đến nỗi lưng cô thiếu chút nữa không thể đứng thẳng.
Đối với Khương Ninh, Lý Tiểu Nguyệt càng thêm hận sâu tận xương tủy.Liếc nhìn bóng dáng của cô đi xa, tay nắm chặt thành nắm đấm," Khương Ninh, cô chờ đó cho tôi."Sau ngày đó, Khương Ninh đều rất vội, bởi vì cô muốn kết hôn, hơn nữa còn gả cho người mình thích.Người lớn nhà họ Khương cũng rất xem trọng hôn lễ này, cho nên trong nhà họ Khương mấy ngày nay đều rất náo nhiệt, nườm nượp người đến giúp đỡ.Theo tập tục của Đại Thành, hôn lễ sẽ làm một ngày tiệc ở nhà gái, một ngày tiệc ở nhà trai.
Bữa tiệc ở nhà gái sẽ được làm vào buổi tối trước hôn lễ một ngày.Vậy nên trước hôn lễ một ngày, nhà họ Khương mở tiệc ở trong sân nhà mình, mời bà con thân thích nội ngoại, trưởng bối thân thiết cùng đồng nghiệp của ba cô, làm đến năm bàn.Tiệc nhà gái xong xuôi, qua ngày chính là tiệc tại nhà trai.
Sau mấy ngày không thấy, cô thấy anh Thiêm Hành có tinh thần hơn rất nhiều..