Cho nên lúc Đại Nha nghe được mình mang song thai, rất kích động, "Ninh Ninh, em nhất định phải giúp chị.
Anh Đại Trụ nếu biết có hai đứa nhỏ hẳn rất vui mừng, đây đúng là may mắn ông trời ban cho chị.""Đúng vậy, là may mắn trời cao ban cho chị, chị Đại Nha, chị nhất định phải quý trọng may mắn này.
Lúc nào bụng chị đau nhất, chị cố gắng đừng la hét, đem toàn bộ sức lực dành cho lúc sinh hai bé con nhé""Được, chị sẽ cố gắng."Đại Nha nhìn Khương Ninh bằng ánh mắt tràn ngập tin tưởng và hy vọng.
Nhờ Ninh Ninh cho cô ăn cái gì vừa ngọt vừa đắng mà bây giờ cơ thể cô đã có chút sức lực, vậy nên cô rất tin tưởng con bé.Khương Ninh kiểm tra tử cung cho chị thì thấy tử cung đã mở ra hết.
Như dự đoán, không bao lâu cơn đau xuất hiện.Đại Nha kích động nắm chặt tay Khương Ninh, "Ninh Ninh, chị đau quá, đau quá! Chị không có sức...""Chị đừng lo lắng, chị Đại Nha, chị nghe theo em, hít sâu...dùng sức...giống như đi nặng vậy! Dùng sức! Nhanh...Em đã nhìn thấy đầu em bé"Cô thật sự không nghĩ đến, cô xoay bụng chỉnh vị trí thai thật sự có thể làm hai bé con quay đầu.Bọn nhóc thật ngoan, biết mình nằm sai không thể ra ngoài được nên cô vừa xoay bụng, bọn nhóc liền xoay theo.Đại Nha vừa nghe thấy đầu bé con sắp ra, liền dùng sức rặn! sau một giây liền cảm giác được cả người bé con trượt ra khỏi cơ thể.Đây là lần đầu tiên Khương Ninh thấy em bé ra đời, kích động rơi nước mắt, "Chị Đại Nha, sinh rồi, sinh rồi! Chị nghỉ ngơi một lát đi, mẹ ơi, nhanh đưa cho con kéo với vải đã khử trùng."Nghiêm Chi vừa mới bưng nước ấm vào phòng thì nghe nói Đại Nha đã sinh, vội vàng chạy đi lấy kéo cùng vải bố."Trời ơi, Đại Nha, là một bé trai kháu khỉnh, rất đáng yêu."Tuy rằng cả người bé con còn ẩm ướt, dính máu, thậm chí đỏ đỏ hồng hồng nhưng đó là sinh mệnh mới nha.
Bé con chào đời thật làm người vui mừng.Nước mắt Đại Nha rơi ào ạt, vừa trong nháy mắt cô nghĩ có khả năng cô không thoát được kiếp nạn này, bởi vì bụng cô rất đau, cả người không có sức lực.
May mắn Khương Ninh đến, thay đổi tất cả.Sinh ra trước là anh trai, Nghiêm Chi nhanh nhẹn tẩy rửa cho bé.
Khương Ninh xử lý nhau thai, đồng thời vuốt nhẹ bụng chị, "Chị Đại Nha, còn một bé con nữa, có khả năng ra muộn hơn vài phút, em thấy hai đứa nhỏ nằm ở hai túi ối khác nhau, có thể bé con còn lại là con gái."Song sinh cùng trứng thường có giới tính giống nhau, khác trứng cơ bản đều là một trai một gái.Đại Nha nắm chặt tay Khương Ninh, "Ninh Ninh, may nhờ có em, Ninh Ninh, cảm ơn em ...cảm ơn em...."Khương Ninh vỗ nhẹ tay chị, "Chị đừng nói chuyện, nghĩ ngơi cho tốt, ăn thêm một miếng chocolate đi, chúng ta sẽ nhanh chóng chào đón em gái đến với thế giới này.Long phượng thai, ghép thành một chữ tốt, là điều ước mà bao nhiêu người mong ước mà không được.Khương Ninh thừa dịp chị Đại Nha nghỉ ngơi, đi qua nhìn bé con vừa mới sinh ra, giờ đang nằm mở to mắt quan sát khắp nơi, bé con kháu khỉnh rất đáng yêu, làm cô cầm lòng không được vuốt nhẹ chóp mũi bé.Tiểu gia hỏa này hình như cũng rất thích Khương Ninh, cô vừa sờ, nhóc con cư nhiên vươn tay ra gắt gao nắm lấy tay cô.
Tuổi còn nhỏ nhưng sức lực rất lớn.Nghiêm Chi cũng rất vui mừng, " Đứa bé giống như đúc Đại Trụ khi còn nhỏ, lớn lên chắc rất đẹp trai.
Thím Vương không biết bị làm sao mà đến giờ vẫn chưa thấy về.""Chắc là bà đỡ không ở nhà đó mẹ." Khương Ninh thuận miệng nói.Nghiêm Chi ồ một tiếng, khó hiểu nhìn Khương Ninh, "Con nói gì? Sao con biết bà đỡ không có ở nhà.""Con đoán, nếu mà ở nhà, thím ấy chắc chắn đã về sớm, khẳng định thím ấy chạy vào trong thành tìm người rồi." Đời trước do bà đỡ không ở nhà, sau đó bà chạy vào trong thành tìm bà đỡ, lúc đó chị Đại Nha ở nhà một mình, vì khó sinh mà chết.
Một thi ba mệnh không biết đau đớn bao nhiêu.
Sau đó thím Vương về nhà, nhào đến cơ thể đã lạnh lẽo của Đại Nha, khóc ngất đi.
Lúc ấy, cô ở nhà họ Lý, nghe kể cũng không ngăn được thổn thức.Khương Ninh không nghĩ đến, hiện tại cô có cơ hội tự mình cứu sống được ba sinh mệnh này, cảm giác được sự cường đại của không gian, cô quyết tâm phải dùng đôi tay này cứu giúp nhiều người cần giúp đỡ.Em gái rất săn sóc mẹ, bên này Đại Nha vừa ăn xong một miếng chocolate, uống một ngụm nước, toàn thân có lực thì bé con cũng được sinh ra.Chắc là do anh trai ra trước đem sản đạo mở ra, hơn nữa em gái cũng rất nhỏ nên sinh rất thuận lợi.Lúc này Khương Ninh mới cắt cuống rốn, đem em gái nhỏ đưa cho Nghiêm Chi.
Cô chuẩn bị gọi Tiểu Bạch lấy đồ giải xử lý sản phụ sau sinh thì bà đỡ đến, rốt cuộc thì bà đỡ làm chuyên nghiệp hơn.Khương Ninh cười xin lỗi thím Vương, " Thím, cháu thấy thím vẫn luôn không trở về, chị Đại Nha một mình sinh rất khó khăn cho nên cháu đưa chút thức ăn cho chị ấy, sau đó giúp chị ấy sinh hai bé con ra."Thím Vương thấy trong phòng đã xử lý tốt, còn thấy trong ngực Nghiêm Chi có thêm hai đứa bé, kích động ôm lấy Khương Ninh, " Tiểu Ninh Ninh, cảm ơn cháu...cảm ơn cháu...sao cháu có thể tốt như vậy."Khương Ninh cười lớn, "Đây là nhờ may mắn của chị Đại Nha, thím xem hai đứa nhỏ lớn lên thật dễ nhìn.
Một chữ tốt, ghép thật trọn vẹn."Thím Vương chắp tay trước ngực vái lạy ông trời, "Cảm ơn ông trời, cảm ơn ngài...Ngài thật tốt, cho con dâu và hai đứa bé đều bình an vượt qua kiếp nạn."Kỳ thật từ lúc Đại Nha muốn sinh, trong lòng thím Vương đã cảm thấy lo lắng, bất an, lần sinh chắc chắn sẽ khó khăn.
Bà một đường chạy đi tìm bà đỡ lại nghe tin bà ấy không ở nhà, cả người thím Vương như nhũn ra, cảm thấy chạy trời không khỏi nắng, muốn sinh đứa bé ra chỉ sợ rất khó.Hiện nay điều kiện chữa bệnh chưa tiên tiến, cho nên phụ nữ sinh con giống như một chân bước vào quỷ môn quan, chết vì băng huyết, khó sinh mỗi năm ở trong thôn đều có một, hai người.Thím Vương tuy rằng dùng hết sức chạy nhanh vào trong thành tìm bà đỡ, nhưng trong lòng rất sợ, không ôm hy vọng gì nữa.Kết quả trở về...Bà nhìn thấy con dâu còn tốt, sinh cho bà hai đứa cháu kháu khỉnh.
Tâm tình bà bây giờ rất kích động, không thể diễn tả được bằng lời.Bên này, bà đỡ vừa giúp Đại Nha vệ sinh vừa nhìn Khương Ninh hỏi, "Cháu gái, cháu là bác sĩ à?"Khương Ninh cười xấu hổ, "Cháu không phải...Cháu đọc sách nên hiểu một chút thôi"Bà đỡ nghe vậy thì khen ngợi, "Cháu xử lý rất tốt, cháu có hứng thú làm đồ đệ của thím không?"Khương Ninh cười lắc đầu, "Cháu không hứng thú học nghề này ạ, do chị Đại Nha gặp nguy nên cháu mới căng da đầu giúp đỡ thôi, chứ cháu không đủ giỏi mà làm đồ đệ của ngài được đâu, cảm ơn ngài đã yêu thương."Bà đỡ vỗ tay cô, "Thật là đứa bé thông minh, may mắn có cháu bằng không lúc thím nghe tình huống của sản phụ, cảm thấy rất khó vượt qua.
Kết quả cháu giúp đỡ đã thành công cho hai bé con thuận lợi ra đời."Khương Ninh ngượng ngùng.
"Đây đều là nhờ chị Đại Nha may mắn ạ"Đại Nha nhìn ra Khương Ninh không thích nội bật, nên bà đỡ còn ở đó cô cũng không nói gì thêm.
Sau khi bà đỡ đi về, tinh thần Đại Nha cũng khôi phục chút ít, cô nhờ thím Vương cầm tay đỡ từ trên giường đi xuống, thân thể run run quỳ trước mặt cô, "Ninh Ninh, lạy thứ nhất là cảm ơn em, nếu không có em, bây giờ chị cùng hai đứa bé khẳng định không còn trên đời nữa."Khương Ninh nhanh chóng muốn nâng Đại Nha đứng dậy, nhưng chị kiên quyết muốn quỳ như thế.Khương Ninh đành phải quỳ xuống cùng chị, "Chị làm như vậy là muốn em giảm thọ sao? Chị Đại Nha, nếu chị thật sự cảm ơn em thì nên điều dưỡng tốt thân thể mình, đem hai bé con nuôi dạy thật tốt.
Về sau bọn nhỏ lớn lên, báo đáp xã hội cùng đất nước không phải ý nghĩa hơn so với vái lạy em sao.".