TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đơn Phương Được Đền Đáp
Chương 91: Chương 91


Hôm nay là ngày Tô Triết ra toà, mọi người đến xem rất đông, đa số là cánh báo chí và người nhà một số bệnh nhân từng được ông cứu giúp.
Giai đoạn đầu, phiên toà xảy ra rất căng thẳng.

Sau khi Tô Triết thuật lại toàn bộ sự việc kiểm soát viên liên tục đưa ra các câu hỏi cũng như các bằng chứng chống lại bị cáo khiến ai cũng lo lắng.
Đến lượt luật sư bào chữa, Tiêu Sở đứng dậy, hướng về người bạn của mình:
- Cho hỏi bị cáo, trước ngày phẫu thuật bệnh nhân có cần kiêng kị gì không?
- Thưa, trước khi phuẫ thuật, bệnh nhân không được sử dụng những thứ kích thích như rượu bia, thuốc lá,..

đồ ăn phải thanh đạm, không mặn hay ngọt quá.
- Bị cáo đã nhắc nhở bệnh nhân chưa?
- Thưa, rồi ạ, tôi đã nhắc nhở bệnh nhân và người nhà bệnh nhân trước ngày phẫu thuật 3 ngày.
- Ai có thể làm chứng cho bị cáo?
- Thưa, trợ lí của tôi có thể làm chứng.
Lúc này một chàng trai khoảng tầm 30 tuổi được gọi đứng dậy trả lời.

Anh tường thuật.
- Thưa quý toà, như bị cáo đã nói, hôm đó quả thật tôi và bị cáo đã đến phòng 122 để thăm và nhắc nhở bệnh nhân ạ.
- Cảm ơn cậu, cậu có thể ngồi xuống.

Sau đó Tiêu Sở hướng về phía thẩm phán.
- Thưa quý toà, sở dĩ nãy giờ tôi nhấn mạnh những điều này là do kết quả khám nghiệm tử thi ban đầu cho thấy cơ thể bệnh nhân có phản ứng ngược với thuốc gây mê.

Mời quý toà xem video sau.
Video được trích từ camera ở khu công viên cạnh bệnh viện.

Trong video xuất hiện một người đàn ông, trông dáng người tựa tựa như bệnh nhân, tay trái xách một chai bia, tay phải cầm điếu thuốc lá thong thả hút.

Phóng ta khuôn mặt ra, quả nhiên là người đã *** đó.
- Thưa quý toà, dựa vào vật chứng kia và kết quả khám nghiệm tử thi đã đủ chứng minh thân chủ của chúng tôi hoàn toàn không liên quan đến cái *** cho bệnh nhân.

Xin quý toà trả lại sự trong sạch cho thân chủ của tôi.

Và tất nhiên kết quả đã rõ, toà đương nhiên phán cho Tô Triết vô tội.

Ngay hôm sau việc này đã lan rộng ra ngoài thành phố, ai ai cũng vui mừng cho vị bác sĩ tận tụy với nghề này.
Để chúc mừng, bốn gia đình lại họp mặt tại nhà hàng của mẹ Tiêu.
Sau khi mọi người gần như đã no say, chợt nhớ ra điều gì đó, bà Giang hỏi Tiêu Mạn.

- Mạn Mạn à, hôm qua, lúc ra về con đã nói gì với người nhà bệnh nhân đó vậy.
Tiêu Mạn ậm ừ, nhưng nhìn thấy bao nhiêu con mắt đổ dồn về phía mình, cô cũng đành trả lời
- Thực ra trước đó con có điều tra về nhà đó mới phát hiện trong nhà có ba đứa con và một mẹ già nữa.

Ba đứa, đứa lớn năm nay mới lên lớp 5 còn đứa bé mới được 3 tuổi.

Vì hoàn cảnh khó khăn vả lại nhà thì nhiều người nên con có nói với họ sẽ trợ cấp cho bé út đến khi trưởng thành.
Nghe đến đây trong mắt ai cũng hiện lên vẻ tự hào về cô gái này.
Sáng nay khi vừa bước vào phòng hội học sinh thì không lâu sau đã có nhiều học sinh khác bước vào.

Dưới con mắt ngạc nhiên của hội trưởng và hội phó, một người trong số đó lên tiếng.
- Hội trưởng, chuyện của bố cậu mọi người đều đã biết, xin lỗi những ngày qua đã đối xử tệ bạc với cậu.
Tất cả đưa mắt nhìn nhau sau đó cùng cúi đầu.

Vừa cúi vừa hô to.
" Xin lỗi "
Tất nhiên thì với tấm lòng bao dung, hội trưởng của chúng ta đương nhiên sẽ không làm khó.

Cậu nhẹ nhàng:
- Mình không trách các cậu.

Nhưng minh cũng không muốn có người thứ hai rơi vào hoàn cảnh như mình.
- Bọn mình hiểu rồi..


Đọc truyện chữ Full