Sau khi trọng sinh, Uông Mỹ Như không mắt đi mày lại cùng kẻ mình đã kết hôn đời trước là Phó Hiền Quang nữa. Cô ta trở thành một người tích cực lao động. Cô ta học theo Sở Uyển, mặc dù nhu nhược nhưng lại có nguyên tắc của bản thân. Cô ta muốn để cho người khác thích mình, nhưng Sở Uyển vẫn luôn nổi bật hơn cô ta. May mắn lúc này, trời cao lại giúp cô ta, ba của Sở Uyển không biết tại sao lại gặp được bạn cùng chiến đấu tại thôn Ninh Ngọc này, rồi quyết định việc hôn sự cho Sở Uyển.
Lúc sau Sở Uyển trở thành quả phụ, Uông Mỹ Như liền cố ý, vô tình, tạo ra những tin đồn nhảm nhí về Sở Uyển. Khi thấy Sở Uyển không thể đi lại con đường cũ của đời trước, cô ta rất vui vẻ. Nhưng đến ngày hôm nay cô ta liền phát hiện ra, mọi thứ đều không giống như những gì cô ta đã đoán trước.
Uông Mỹ Như giả bộ như lơ đãng thử hỏi: “Uyển Uyển, ngày thường cô không phải luôn sợ hãi sao? Sao bây giờ lại đột nhiên trở nên kiên cường như vậy?”
“Nếu cô bị người ta cho ăn mệt, cô muốn ăn sao?” Sở Uyển ngước mắt, kỳ quái hỏi.
Uông Mỹ Như:……
Sở Uyển đang giận dỗi cô ta sao? Cô ta có nghe lầm hay không?
Tiểu quả phụ lấy đâu ra tính tình lớn đến như vậy!
Sở Uyển nhìn bộ dáng Uông Mỹ Như đứng ngốc tại chỗ, cầm lấy giẻ lau nói: “Cô có thể mang giúp tôi thùng nước bẩn đi đổ được không?’
Khi nói chuyện, tay Uông Mỹ Như đã bị đặt vào thùng nước.
Uông Mỹ Như trong lòng không phục, dựa vào cái gì mà Sở Uyển không tự đi đổ nước, lại thoải mái sai bảo cô ta như vậy.
Đáy lòng tuy nghĩ như vậy, nhưng Uông Mỹ Như vẫn thành thành thật thật đi đổ nước bẩn.
Ai bảo cô ta tự mình muốn ở lại chỗ này hỗ trợ a.
“Không thành vấn đề.” Uông Mỹ Như cố gắng kéo khoé miệng của mình lên cười gượng một tiếng, xoay người đi đổ nước bẩn.
Nhà ở bẩn thỉu như vậy, Sở Uyển không thể tự nhiên vô duyên tự tìm việc cho chính mình như vậy.
……
Sau khi thức tỉnh, việc mà Sở Uyển muốn làm nhất chính là không muốn bạc đãi bản thân, hiện giờ có Uông Mỹ Như nguyện ý ở lại quét dọn vệ sinh cho cô, đương nhiên cô sẽ không từ chối.
Hai người thu thập nhà cửa đến khi trời tối, lúc này căn nhà mới miễn cưỡng thoải mái một chút. Sau khi đã lau dọn sạch sẽ xong, Sở Uyển liền phát hiện, nhà tranh cũng không có gì là không tốt, chỉ có chút cũ kỹ mà thôi.
Từ giờ trở đi, tốt xấu gì cô cũng có thể được sống một mình, đây chính là một chuyện cực tốt.
Uông Mỹ Như mệt đến thở d0"c, quay đầu lại liền nhìn thấy, Sở Uyển đang vừa lòng thưởng thức căn nhà mới của mình. Hai trong mắt của Sở Uyển thanh triệt, sáng lấp lánh, khoé miệng còn mỉm cười, tạo ra má lúm đồng tiền.
Cô ta đột nhiên cảm thấy khó chịu trong lòng.
Sở Uyển bị nhà chồng tra tấn hơn một năm nay, tại sao cô ta lại vẫn đẹp như vậy?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thập Niên 70 Sau Khi Nhị Hôn Nuông Chiều Tiểu Quả Phụ Hàng Ngày
Chương 53
Chương 53