TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lục Gia Tiểu Tức Phụ
Chương 201: Chương 201


Tiểu cô nương lo sợ bất an, lúc quay trở lại bước chân liền giống như ốc sên.Vừa vào phòng bếp, nàng lại chột dạ đem đóng kín luôn cánh cửa phòng bếp ở phía nam.Ánh mặt trời bị che lấp, trong nháy mắt phòng bếp tối đi, bên kia ngoài cửa bắc, vẫn là một mảnh ánh nắng tươi sáng.


Ánh mắt Ngưng Hương liếc qua, do dự một chút, mới nổi lên dũng khí đi về hướng bắc.

Không ngờ mới bước ra ngưỡng cửa bắc, bên cạnh đột nhiên duỗi ra một cái lớn tay kéo nàng lại, Ngưng Hương "a" một tiếng thét chói tai, nhưng lại bị người phía sau nhanh chóng bụm miệng lại."Là ta." Lục Thành vây nàng vào sát vách tường, cúi đầu oán giận nàng, "Sao lại chậm như vậy? Ta sợ bị người khác bắt gặp nên đành phải bất đắc dĩ leo tường vào đây." Lúc nói chuyện bàn tay che miệng nàng đã buông xuống, rất tự nhiên ôm lấy eo nàng.Cho dù đang trong lúc vui mừng Ngưng Hương cũng sẽ không dung túng để hắn động tay động chân với mình, huống chi bây giờ nàng đang phiền muộn chuyện hắn tới đây sẽ làm kinh động người khác, nàng liền đẩy tay hắn ra, nhíu mày khiển trách hắn, "Huynh đã gặp mặt ta rồi đó, bây giờ lập tức đi đi!"Nàng đồng ý để hắn vào nhà là do không đành lòng hắn uổng công một chuyến tới đây lại tay không trở về, không phải là vì bị hắn bắt nạt mà nàng nguyện ý gả cho hắn , Ngưng Hương cũng không muốn chưa thành thân đã dung túng hắn muốn làm gì thì làm, khiến hắn cho rằng cô nương Từ gia không có lòng tự trọng.Tiểu cô nương đã giận thật, mắt hạnh lạnh lùng trừng xuống đất, đôi môi đỏ mọng nói xong lại nhếch lên, vẻ mặt như muốn cách xa người khác ngàn dặm.Lúc Lục Thành vừa mới ôm nàng chỉ là muốn hù dọa nàng, ai ngờ vừa được ôm lấy chiếc eo nhỏ mới tinh tế kia thì hắn bắt đầu có chút xao động, lúc này lại thấy nàng tức giận, lập tức tất cả suy nghĩ trong đầu đều biến mất, nghiêm chỉnh xin lỗi: "Hương Nhi đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn hù nàng một cái thôi, nàng, đừng nghĩ ta hư hỏng như vậy, nàng không thích, ta sẽ không làm như vậy nữa."Ngưng Hương nhìn chân hắn, nghĩ tới lúc bị cưỡng bách trong rừng cây nhỏ, nghĩ tới lúc bên cạnh chuồng gà hắn cắn cổ của nàng, còn có trên chợ hắn vụng trộm bắt tay của nàng, lúc này giọng nói của hắn thập phần thành khẩn, nhưng nàng không tin, nàng chuyển hướng đi tới cửa bắc, nhìn vào về bên trong nói: "Huynh đi uống nước đi, uống xong nhanh trở về đi."Gặp cũng đã gặp, ôm cũng ôm rồi, hắn nên hài lòng rồi.Lục Thành một chút cũng không hài lòng, nàng vẫn chưa cười với hắn.Ai là người khiến tay chân hắn không thành thật đây?Ngoan ngoãn đi tới phòng bếp uống nước, hắn vừa uống vừa lén lút nhìn nàng, thấy nàng nhìn bên này một cái liền xoay qua chỗ khác, trong lòng Lục Thành không tiếng động thở dài một cái.

Da mặt nàng quá mỏng, hắn thực sự không thể quá nóng vội được."Nàng tự may cho A Mộc quần áo mới sao?" Uống hết nước, thừa dịp nàng nghiêng đầu không nhìn thấy bên trong phòng, Lục Thành lặng lẽ nhanh chóng cầm một cái ghế gỗ nhỏ ngồi đối diện trước giỏ may vá của Ngưng Hương, cầm xiêm y của bé trai nàng để ở trên ghế dài lên cẩn thận xem xét, màu xám sẫm , mới may một nửa."Huynh cẩn thận kẻo bị kim đâm vào tay." Ngưng Hương thấy tay hắn cứ lật tới lật lui, nhịn không được nhắc nhở.Lục Thành nghiêng đầu nhìn nàng, trong đôi mắt hoa đào tĩnh mịch hiện lên ý cười, "Cuối cùng nàng vẫn còn biết nhớ thương ta, vừa rồi vẫn còn lạnh như băng , ta cứ cho rằng nàng muốn thay đổi ý kiến rồi chứ."Hắn khéo léo oán giận nàng, Ngưng Hương ý thức được mình đối xử với hắn hình như đã có chút lạnh nhạt, nàng trở nên lúng túng, lại không biết nên đáp trả hắn như thế nào, liền thấy Lục Thành đã trải thẳng xiêm y của đệ đệ, một tay nắm lấy mảnh vải, một tay xe chỉ luồn kim, may thẳng một đường.Ngưng Hương khiếp sợ nhìn chằm chằm hai bàn tay kia.


Tay cô nương gia phần lớn khéo léo trắng nõn, cúi đầu thiêu thùa may vá đặc biệt thanh tú, nhưng đồng dạng việc này lại rơi xuống trong tay Lục Thành, bàn tay màu lúa mạch của hắn mặc dù thon dài đẹp mắt, tư thế thanh tú cầm kim may vải không có chút liên quan gì, thấy thế nào cũng đều là tay chân vụng về.Lúc Ngưng Hương cho là hắn ham chơi cố ý quấy rối nên đã vội vã ngăn hắn lại, cuối cùng lại thấy được ánh mắt của hắn.Mỗi lần nhìn vào đôi mắt hoa đào lại khiến cho nàng tim đập tăng nhanh, lúc này hắn đang chăm chú nhìn xiêm y trong tay, lông mi thật dài rũ xuống, so với đệ đệ còn dài hơn.


Khuôn mặt tuấn mỹ lúc tức giận uy nghiêm dọa người, hiện tại chỉ còn thong dong, không chút hoang mang làm việc của cô nương gia..


Đọc truyện chữ Full