TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lục Gia Tiểu Tức Phụ
Chương 338: Chương 338


"Cô cô!"Xe lừa Lục Thành còn chưa kịp ngừng đến trước cửa Từ gia, A Nam đã bắt đầu lớn tiếng gọi Ngưng Hương.Tiểu tử đã hơn một tháng chưa gặp lại Ngưng Hương, nếu như không có ai nhắc thì chắc chắn bé đã quên, nhưng sau khi quan hệ của Lục Thành và Ngưng Hương được xác định, bốn huynh muội Lục gia thường ngày vẫn hay nhắc tới Ngưng Hương, Phan thị cũng nói theo, vậy nên A Nam cũng biết "tẩu tử" từ miệng các thúc thúc nói chính là Hương cô cô bé thích nhất, "Hương nhi" mà nhị nãi nãi hay nhắc cũng là Hương cô cô mà bé thích nhất.Hơn nữa hà bao đỏ ngày ngày treo trước ngực, A Nam lúc nào cũng nhớ cô cô.Giọng của tiểu tử vừa vang vừa mang theo vẻ nhớ nhung, bởi vì biết hôm nay Lục Thành sẽ đến nên Ngưng Hương dự định trốn ở trong phòng cho đến khi Lục Thành rời đi.

Nhưng sau khi nghe thấy tiếng A Nam, nàng lại không kìm lòng được.


Nếu đổi lại là nàng gặp Lục Thành, thì có lẽ nàng sẽ tiếp tục trốn ở trong phòng, nhưng kể từ khi Lục Thành vì nàng mà phải đối mặt với Bùi Cảnh Hàn, trong lòng Ngưng Hương liền muốn thân mật hơn với Lục Thành vài phần, vậy nên nàng rất nhớ A Nam rất muốn được chăm sóc cho bé, Ngưng Hương ngượng ngùng một lát rồi nhanh chóng bước xuống giường.Nàng muốn đi đón A Nam."Cô cô!"A Nam mới vừa được A Đào cô cô dắt vào cửa chính Từ gia, bỗng nhiên bé nhìn thấy Ngưng Hương đi ra từ phòng bếp, bé lập tức nhếch miệng cười, tay nắm theo A Đào cô cô muốn chạy lại.Tiểu tử hôm nay mặc một chiếc áo con màu xanh ngọc, làm nổi bật lên khuôn mặt trắng nõn, đôi mắt phượng đen lúng liếng sắp híp lại thành một đường chỉ.

Rất lâu không gặp lại bé, Ngưng Hương có cảm giác A Nam dường như đã cao hơn một chút, vừa thấy A Nam vui vẻ như vậy, nàng kìm lòng không được bước nhanh hơn, cho đến khi thấy Lục Thành một tay mang theo vò rượu một tay nhấc bốn bao trái cây đi vào cửa chính.Bước chân Ngưng Hương liền chậm lại, tầm mắt tự nhiên cũng dời qua đó, nàng nhìn vị hôn phu đã hai mươi ngày chưa gặp.Lục Thành đương nhiên trước tiên cũng nhìn về phía nàng, thấy nàng mặc một chiếc áo màu quả hạnh đỏ, đón nắng trời thu đi đến, hai gò má trắng trẻo ửng hồng, mắt hạnh sóng nước mênh mông, vẻ mặt dịu dàng cười nhẹ.

Vị hôn thê quá đẹp, Lục Thành nhìn thấy ngạc nhiên không kịp chớp mắt, tiểu cô nương bên kia thấy vậy đỏ mặt cúi đầu xuống, đi đến bên cạnh A Nam bế bé lên, sau đó liền quay người trở về phòng.Lục Thành tham lam nhìn theo bóng lưng người yêu, vừa ngọt ngào lại tức giận.Hắn xem như đã hiểu, còn tưởng rằng hôm nay nàng ra đón hắn, ai ngờ nếu như không phải hắn mang A Nam đến, đừng nói nàng không cười với hắn, chỉ sợ ngay cả cửa phòng nàng cũng không muốn ra."Tỷ tỷ muội đã vào phòng lâu rồi, Lục đại ca còn đang nhìn gì vậy?" Từ Thu Nhi đứng bên cạnh mẫu thân, cười trêu ghẹo nói.Lục Thành vội vàng thu hồi linh hồn nhỏ bé đã bị vị hôn thê câu đi mất, hắn nhìn sang Lý thị cũng đang cười giảo hoạt, nhưng hắn lại không lộ ra bất kì cử chỉ lúng túng nào.


Thẳng thắn vô tư cười một tiếng, thừa nhận mình quả thật hết sức nhớ thương Ngưng Hương, Lục Thành đưa rượu trong tay về phía Từ Thủ Lương đang đứng nghiêm túc nhất, "Bá phụ, rượu hoa cúc ở trấn Lưu Tiên có chút danh tiếng, nhị thúc cháu rất thích uống, mời ngài nếm thử xem thế nào, nếu thích cháu sẽ mua thêm hai hũ hiếu kính ngài."Cha mẹ Ngưng Hương đều đã mất, vậy thì hắn thì phải xem phu thê Từ Thủ Lương làm nhạc phụ, nhạc mẫu mà hiếu kính.Từ Thủ Lương đối với Lục Thành vẫn có chút thành kiến, nhưng dù sao hôn sự cũng đã định rồi, vì suy nghĩ cho ngày tháng làm dâu sau này của cháu gái, ông cũng không thể để Lục Thành khó xử được, nhưng bộ dáng nhạc phụ uy nghiêm vẫn phải có mới khiến cho Lục Thành sợ, tương lai hắn mới không dám cho rằng cháu gái không có nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa mà bắt nạt cháu gái được."Về sau không cần phí như vậy, mua hai hũ rượu ở trấn trên là được, đồ bên kia quá quý giá." Vẻ mặt nghiêm túc tiếp nhận vò rượu, Từ Thủ Lương khách khí nói."Cháu cùng chủ tiệm rượu biết nhau nên hắn tính giá hữu nghị cho cháu." Lục Thành cung kính nói.Từ Thủ Lương gật đầu, dẫn hắn đi về phía nhà mình.Lục Thành nhìn sang phía Tây viện, trong lòng có chút chua chát.Vào phòng, phu thê Từ Thủ Lương cùng Từ Hòe chịu trách nhiệm tiếp đón hắn, Từ Thu Nhi đã sớm chạy sang Tây viện trêu chọc A Nam.

Lý thị cũng muốn gặp A Nam, nhưng lại suy nghĩ phải nói chuyện đại sự ra trước, bà liền để ba người đàn ông tán gẫu, bởi vậy sau vài câu tán gẫu về việc trong nhà, bà rót chén trà cho Lục Thành, sau đó liền nhìn sang nhi tử, cười nói: "Lục Thành, bá mẫu có tin tức tốt muốn nói cho cháu biết, ngươi đoán xem là chuyện gì?"Lục Thành thấy bà nhìn Từ Hòe, trong ngực lộp bộp mấy cái, cố làm ra vẻ ngơ ngác nói: "Một chút gợi ý ngài cũng không nói, vậy sao cháu đoán được chứ? Có phải là bá mẫu ra cửa nhặt được bạc không?"Thấy cháu rể biết dỗ người, Lý thị cười ha ha, nghiêng đầu liếc mắt nhìn trượng phu cố gắng che dấu bộ dáng tươi cười, trực tiếp nói với hắn, "Nhặt được bạc thì có là gì, là chuyện anh vợ cháu sắp cưới vợ, chính là Quản Bình.


Bá mẫu nghĩ tới sang năm cháu cùng Hương Nhi thành thân, vừa lúc Quản Bình tuổi cũng không còn nhỏ, ta xem hoàng lịch rồi, chính là ngày mùng chín tháng mười sẽ tổ chức, đến lúc đó bốn huynh muội các cháu còn có A Nam đều phải đến đó, một người cũng không được thiếu, nghe thấy chưa?".


Đọc truyện chữ Full