*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giữa Bạch Oản và Tống Dịch hình như có chuyện gì đó, nhưng cũng giống như không có, là Trình Hạ quá nhạy cảm rồi.
Đầu óc Tống Dịch không tốt, không nhớ rõ mọi chuyện.
Trình Hạ cũng đã cố ý hỏi Bạch Oản.
Trình Hạ thử thăm dò: "Trước kia cậu và Tống Dịch đã gặp nhau?"
Bạch Oản vuốt vuốt cái ly trong tay: "Không có.
"
Vậy chẳng lẽ Bạch Oản đang bất bình thay mình?
Trình Hạ tán gẫu, cười nói: "Những lời đồn giữa tớ và anh ấy không phải thật.
"
"Tớ biết rõ.
" Bạch Oản vẫn thản nhiên nói.
Giống như, Bạch Oản có chút tức giận với cô, đột nhiên Trình Hạ cảm thấy như vậy.
Cũng không lâu lắm, Một hạt bụi khai máy, chuyện này liền bị Trình Hạ ném ra sau đầu.
Thắp hương bái phật, "Khai máy vui vẻ!"
Nhưng kỳ thật, Một hạt bụi khai máy, cũng không quá vui vẻ.
Lúc Trình Hạ ký hợp đồng cùng đoàn phim, Đỗ Văn Hi không biết bận chuyện gì, không có xuất hiện phá rối.
Nhưng cô vừa mới khai máy vào đoàn, Đỗ Văn Hi lại xuất hiện.
Thường xuyên điện thoại hỏi thăm, làm phiền Xuân mập đến mức hiện tại vừa nghe thấy chuông điện thoại di động của Trình Hạ cô liền nhức đầu, dù sao, Trình Hạ luôn "Đang quay phim", không có cách nào nhận điện thoại.
"Thật xin lỗi, Trình Hạ bây giờ đang quay phim, có lời gì tôi có thể chuyển lại cho cô ấy, hoặc là, ngài đợi sau khi cô ấy quay phim xong rồi gọi lại?" Xuân mập thuần thục trả lời.
"A lô, Trình Hạ!"
Giọng nói này, điện thoại di động và hiện trường cùng vang lên.
Xuân mập vừa liếc mắt, liền thấy một người phụ nữ mặc áo màu đỏ lộ vai, mắt đeo kính mát viền vàng đi tới, Đỗ Văn Hi.
Trình Hạ nâng trán, bất đắc dĩ.
Chờ Đỗ Văn Hi đi tới gần, "Tổng giám Đỗ, sao ngài có thời gian rảnh tới phim trường nhỏ này của chúng tôi vậy?"
Đỗ Văn Hi thoáng đẩy mắt kính xuống, liếc xéo Trình Hạ qua kẽ hở trên mắt kính, "Đi, cùng tôi đi gặp đạo diễn thôi.
"
Xuân mập luống cuống, vội vàng kéo cánh tay Đỗ Văn Hi, giọng nói thành khẩn, "Tổng giám Đỗ, có lời gì từ từ nói, chuyện trong nội bộ công ty cần gì để đến tai người bên ngoài.
"
Đỗ Văn Hi hung hăng vung cánh tay, giống như bị thứ gì bẩn thỉu đụng phải, liền lùi lại hai bước, mới chậm rãi nói: "Nếu như mà tôi nhớ không lầm, bây giờ cô không phải là người đại diện của Trình Hạ nữa.
Cô ở chỗ này cùng với cô ta, công ty cũng sẽ không trả thêm tiền lương cho cô.
"
Xuân mập thu tay lại, lúng túng xoa hai cái, nhỏ giọng trả lời: "Tôi biết rõ.
"
Dường như khi Xuân mập gặp Đỗ Văn Hi liền tự giác hạ mình thấp hơn một bậc.
Sau một hồi, đã có không ít người nhìn qua, tiếng bàn tán nổi lên bốn phía.
Trình Hạ di chuyển ánh mắt
.