TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tận Thế Tái Sinh Hi Vọng Cuối Cùng
Chương 166: Lưu Phái Cổ



Tuy là cùng một cung đường nhưng đi về luôn nhanh hơn lúc đi, ai cũng chắc đã từng một lần trải qua cảm giác này.

Tại sao vậy?
Bởi lẽ, lúc đi luôn là lúc mang theo nhiều suy nghĩ, toan tính, con đường đi cũng mới lạ.

Khi về lại khác, trong đầu ta chỉ nghĩ đến việc được trở về, khung cảnh xung quanh cũng là một cảm giác quen thuộc.
Lúc này Tô Vũ cũng cảm giác y như vậy, hắn men theo con đường cũ trở về, băng qua những ngọn núi cheo leo, vượt qua những cánh rừng già.

...
Tại đỉnh một núi không người chỉ cách thành Vạn Xuân vài ngày đi đường.
Tô Vũ đang thực hiện các động tác của "Cương Bình Quyết".

Trên đường đi hắn vẫn không quên luyện tập, cốt là để khi trở về thế giới thực sẽ có thứ để tham khảo.

Dù sao hắn không quen biết ai học bộ công pháp này, chính hắn phải tự mày mò, tìm hiểu.

Từ khi có được công pháp đến nay mới qua mấy ngày mà hắn đã đột phá đến tầng thứ hai Luyện Cơ viên mãn.
"Phù phù phù"

Theo sau những tiếng thở dốc mệt mỏi, trong miệng hắn bắt đầu toát ra từng đám khói có chút vẩn đục.

Nhưng hắn vẫn chưa được dừng lại bởi từng dòng năng lượng hỗn loan·cả trong lẫn ngoài đang tàn phá bên trong khiến cơ thể hắn gần như nứt ra.
Tô Vũ cắn chắt răng, kìm nén xúc động muốn thét ra thành tiếng.

Hắn ngồi xếp bằng, rồi từ từ nhắm mắt lại cố gắng để bản thân tỉnh táo.

Bắt đầu vận chuyển dòng mana trong cơ thể để điều hướng dòng mana hỗn loạn từ bên ngoài hướng vào từng sợi cơ trên cơ thể.

Cứ sau mỗi lần vận chuyển, các cơ bắp của hắn cứ phòng lên rồi từ từ co lại.

Tuy hình dạng của hắn so với trước đó mấy ngày không khác biệt là bao, nhưng số lượng cơ bắp đã tăng lên đáng kể.
"Suýt nữa thì..." Tô Vũ vừa lấy tay lau mồ hôi trên trán vừa thở phào một tiếng.

Thực chất tu luyện tầng thứ hai với tầng thứ nhất không quá nhiều khác biệt.

Bình thường cứ sau mỗi lần tập xong một bộ động tác dòng mana sẽ cường hóa các sợi cơ trên cơ thể.

Cũng chính như thế, quá trình này đòi hỏi thời gian tập luyện khiến cơ thể dần thích ứng với thay đổi.
Còn hiện trạng của Tô Vũ lại do hắn tự tìm, hắn muốn đẩy nhanh quá trình thích ứng và tìm hiểu xem giới hạn của bản thân ở đâu.

Thay vì hoàn thành một lần hắn lại thực hiện động tác đó liên tục 20 lần vì vậy dẫn đến dòng mana bị mất kiểm soát, cũng may cơ thể hắn có khả năng hồi phục vượt trội cũng ý chí mạnh mẽ phi thường mới vượt qua được.

Cảm nhận cơ thể dồi dào sức lực, Tô Vũ muốn thử xem thực lực của mình thay đổi đếm mức nào, hắn khụy một chân xuống dưới đất rồi nắm chặt bàn tay tụ lực, cho đến khi gân xanh nổi đầy toàn bộ cánh tay.

Rồi vung một quyền thật mạnh xuống núi đá đang nằm dưới chân.
"Bùm"
Âm thanh như tiếng nổ vang lên làm khu rừng vốn đang yên tĩnh bỗng trở nên nhộn nhịp, bởi tiếng cánh chim bay loạn xạ, và tiếng hú hét của đám dã thú.
Một quyền của hắn vừa đập xuống mặt đá bắt đầu rạn nứt, mảng đất xung quanh núi đá cũng theo đó hơi run rẩy.

Tô Vũ nhìn nắm đấm đã hơi đỏ của mình bật thốt: "Quá mạnh!"
Sau cú đấm, Tô Vũ cảm thấy như bản thân đã bị móc rỗng, lượng mana trong cơ thể của hắn chỉ còn lại một phần mười.

Nhưng hiệu quả của cú đấm rất tốt, hắn cực kỳ hài lòng và cảm thấy may mắn khi đạt được bộ công pháp này.
"Đây là cách sử dụng mana sao?" Sau khi cảm nhận sự mạnh mẽ của cơ thể, hắn thì thầm tự hỏi.
Tô Vũ cuối cùng cũng hiểu được phương thức chiến đấu của những người trong nền Văn minh kia.


Bọn họ sử dụng mana để cường hóa cơ thể là một phần, ý nghĩa chính là dùng cơ thể đã trải qua quá trình thích ứng với mana từ đó bộc phát ra sức mạnh gấp nhiều lần.
Lưu phái này khác hoàn toàn với lưu phái của Pháp sư.

Pháp sư thông qua niệm chú, bùa phép, vũ khí để thay đổi mana thành nhiều dạng năng lượng khác nhau, từ Hỏa, Thủy, Phong, Lôi đến Nguyền Rủa, Chúc Phúc.

Còn lưu phải cổ chỉ sử dụng một năng lượng nguyên thủy nhất là mana.
Nếu so sánh, Pháp sư có các đòn tấn công rất khó phòng bị, chiêu thực cũng cực kỳ đa dạng.

Còn lưu phái kia lại rất trực tiếp, chỉ sử dụng cơ thể để tấn công.

Lưu phái này được Tô Vũ đặt với cái tên Võ sư.

Hắn thấy cái tên này rất phù hợp với những người đi theo lưu phái kia.
"Nhưng sao không ai truyền lại công pháp của Võ sư? Hay các quốc gia đều đang bí mật bồi dưỡng?" Tô Vũ trầm ngâm suy nghĩ.
Tuy Võ sư không đa dụng như Pháp sư, nhưng sức chiến đấu lại cực kỳ mạnh mẽ.

Nếu những Võ sư này có mặt trên chiến trường, chắc hẳn bọn họ sẽ là một đội quân cực mạnh, không ai cản nổi.

Tô Vũ đang chuẩn bị thử tu luyện tầng thứ ba, nhưng vừa cử động hắn đã cảm thấy cơ thể truyền đến từng cơn đau nhói:
"Trong thời gian này ta tăng quá nhanh, cơ thể chắc sẽ không hỏng mất đấy chứ?"
Hắn vội dùng lại kiểm tra toàn bộ cơ thể nhưng không thấy có sự bất thường nào.

Tuy nhiên hắn vẫn chưa thể an tâm nổi.
【Người chơi sử dụng kỹ năng: Lời chúc phúc của thần Khnum】
【Số lần sử dụng còn lại: 0】
Dòng nước ấm lan tỏa toàn bộ cơ thể làm dịu đi cơn đau, nó chậm rãi lan tỏa dưới các lớp cơ khiến cho những sợi cơ từ từ phục hồi.

Tuy nhiên không như những lần trước dù đứt tay vẫn lành trong nhảy mắt nhưng lần này quá trình khôi phục trở nên chậm rãi đi rất nhiều.
Bởi, nếu so với trước đây số lượng và cấu tạo cơ bắp của hắn đã hơn nhiều.

Vì vậy việc thẩm thấu và tái tạo mất nhiều thời gian hơn trước.
Chẫm rãi chờ đợi mất hơn nửa giờ cơ thể hắn cũng khôi phục hoàn tất.
"Có lẽ phải thích ứng một thời gian"
Tuy đã khôi phục nhưng hắn không tiếp tục vội vàng tu luyện nữa.

Khoảng thời gian qua hắn đã tăng lên khá nhiều, trước mắt hắn phải tu luyện kỹ xảo một thời gian để cơ thể dần quen thuộc với sức mạnh mới.
Đầu tiên, hắn muốn quen thuộc với cách sử dụng kỹ thuật truyền mana vào các bộ phận trên cơ thể.


Nếu thuần thục kỹ thuật này, sức chiến đấu của hắn sẽ tăng lên đáng kể.
...
Nhiều ngày sau đó, Tô Vũ mày mò tìm hiểu.

Hắn tự nghĩ ra đủ các bài tập để thử thách bản thân từ dễ đến khó.

Các bài tập dễ như truyền mana toàn thân sau đó rút trở về, sau khi thuần thục.

Hắn lại nâng cấp bài tập sang việc chỉ chuyển đến các bộ phận như cánh tay, chân rồi rút mana trở lại.

Và còn rất nhiều bài tập đã được hắn thử thực hiện.
Hắn lúc này đang sử dụng một ngón tay để chống đất trên đỉnh một núi cao.

Mồ hôi trên cơ thể hắn chảy ra như mưa nhưng chúng lại không rơi xuống đất mà tựa như có người điều khiển, chúng lăn trên da rồi hội tụ về hướng ngón tay đang để dưới đất.
"Bụp"
Tô Vũ đẩy nhẹ ngón tay lên rồi lộn người trên không, sau đó lại truyền mana sang chân trái để đứng trên đỉnh núi.

Nhưng còn chưa đứng vững thì đã té ngã xuống dưới đất.

Tô Vũ phủi bụi trên quần áo, ánh mắt vẫn hừng hực quyết tâm.

Hắn tiếp tục đứng dậy bắt đầu bài tập lại từ đầu.
Đây là một bài tập hắn tự nghĩ ra, bài tập này đòi hỏi sự tập trung cao độ, khả năng giữ thăng bằng và điều khiển mana.

Hơn nữa còn phải phân ra một luồng mana phân tán để cảm nhận các bộ phận trên cơ thể.

Chỉ có điều bài tập hắn tự nghĩ ra quá khó khăn, đến nay hắn mới chỉ kiên trì được 45 giây.

Còn một khoảng cách rất xa nữa mới đạt được kỳ vọng hắn mong muốn..


Đọc truyện chữ Full