TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Trọng Sinh Trở Thành Tiểu Kiều Thê Của Ông Trùm Mafia
Chương 5: 5: Chìm Đắm Trong Sự Dịu Dàng


Hạ Bối đứng trước ban công hưởng thụ ánh nắng của buổi sáng, hôm nay là ngày thứ sáu kể từ lần gặp hắn, chỉ cần sau hôm nay nữa thôi thì bản hợp đồng cô và hắn sẽ có hiệu lực cô sẽ bước vào lễ đường trao cho nhau những lời thề dối trá.

Phía sau tiếng thím Lâm vọng quanh bên tai, Hạ Bối giật mình quay lại
" Tiểu thư cô có muốn xuống dưới nhà xem náo nhiệt không?"
Hạ Bối không hiểu bà đang nói gì nhưng cô chợt nhớ ra hôm nay là ngày gặp mặt chị dâu tương lai của cô, con trai cả của Hạ gia Hạ Duy Thành, anh ấy là một người trầm tính và ít khi ở nhà nên rất khó gặp mặt, anh ấy trở về đêm qua thông báo là muốn kết hôn, hôm nay có lẽ sẽ khá náo nhiệt vì cô biết người anh trai cả này muốn kết hôn với cô gái tầm thường gia đình cũng không phải dòng thư hương thế gia mấy, ba cô chắc chắn sẽ nổi trận lôi đình làm ầm lên cho mà xem
" Có lẽ con nên tham gia một chút"
Hạ Bối mặc một chiếc đầm trắng babydoll tay dài, có gắn một chiếc nơ ở cổ, tóc cô chỉ tết nhẹ sang một bên trong cô rất dịu dàng và nữ tính
Bước xuống lầu Hạ Duy Thanh nhìn thấy cô em gái nhỏ mà mình luôn yêu thương, trong hồng hào và có khí sắc hơn rất nhiều, vui đến nỗi mà quên mất mình đang nói chuyện với ba đi đến ôm cô một cái
" Bối Bối nhà chúng ta nay xinh quá anh xém tí là nhận không ra luôn ý "
Ở kiếp trước khi cô bị ép gả đi chỉ có mình người anh này phản đối nhưng rồi bị quyền lực chèn ép nên anh cũng chẳng làm được gì chỉ có thể nhìn cô gả đi.

Hạ Bối rất quý trọng người anh này nên cô mới xuống lầu và cô muốn giúp cho hai người họ đến với nhau
" Em nghe nói anh sắp kết hôn hả, chị dâu chắc cũng xinh lắm hén "

Anh ấy ngại ngùng dìu cô ngồi xuống ghế không để tâm những ánh mắt kì thị của người nhà vui vẻ nói chuyên với cô
" Cô ấy rất tốt, em và cô ấy nếu gặp nhau sẽ rất hợp "
" Thật sao? Nếu có thể em sẽ thường xuyên dắt chị ấy đi shopping anh có nỡ không?"
" Đương nhiên rồi.

Cô ấy sẽ rất vui "
Hai người nói chuyện vui vẻ nhưng rồi ông Hạ đi đến giọng điệu vô cùng tức giận nói có chuyện rất quan trọng bắt anh đi chỗ khác để cô một mình ở đó.

Cô ngồi ở đó nhâm nhi ly trà như thể không quan tâm đến chuyện gì cả thế nhưng cô thật sự để tâm đó, nhìn những ánh mắt nhìn cô kì thị xâm xi nói cô vì quyền thế mà bán đi cái trong trắng của mình vô liêm sỉ, cô bị dìm chính lời nói của người thân mình nếu là trước kia cô sẽ không chịu nỗi còn bây giờ thì khác cô sẽ sống vì chính bản thân mình
" Sao mày còn dám vát mặt xuống đây, mày muốn bôi tro trét trấu vào mặt dòng họ hả "
Chị hai Hạ Tình, người chị này cũng giống như hai mẹ con Hạ Anh Anh rất ghét cô chỉ xem cô là cái gai trong mắt hận không thể làm cô biến mất khỏi thế gian ngày
" Chị nói em bôi tro trét trấu sao chị không nhìn lại mình đi chị có khác gì em cơ chứ"
Hạ Tình tức điên lên tay nắm chặt run run lên nếu không phải phía sau có Lục Cảnh Thâm chống lưng thì ả đã tát vào mặt Hạ Bối một bạt tay rồi chứ không phải kìm nén bây giờ

Thím Lâm ở phía bên trong quan sát mọi chuyện, thật tội nghiệp cho cô bé nhỏ này mà bị chính gia đình mình khinh miệt nhưng làm có thể làm được gì chứ Hạ gia nổi tiếng là gia đình gia giáo có phép tắt nhất, quy củ nhiều đến độ gò bó đến ngạt thở
Cuối cùng thì bên nhà bạn gái của Hạ Duy Thanh cũng đến, quả thật cô gái đó rất xinh đẹp và vô cùng dịu dàng.

Cả nhà ai cũng nồng nhiệt chào đón
" Chào anh, tôi rất vui được gặp anh "
Ba của Doãn Mộc đáp lại một cách vui vẻ nhưng cô có thể nhìn ra cách bắt tay ngượng gạo không quen của người nông dân chất phát, phải gia đình của Doãn Mộc không khá giả gì, cả dòng họ đều làm nghề nông nhưng họ có tổ ấm mà ai cũng ghen tị
" Mời ông bà ngồi "
Trong lúc hai người lớn bàn chuyện với nhau thì hai nhân vật chính đã lén đi đâu mất tiêu rồi có lẽ họ rất vui mà không hề hay biết rằng chính giàu nghèo sẽ chia cắt họ
" Không biết gia đình anh làm nghề gì nhỉ "
Ông Doãn định nói thì bị cô cắt ngang
" Ba à mới gặp mặt mà hỏi nghề nghiệp của nhau có hơi không được tốt lắm "
Hạ Bối cố ý nhắc nhở chuyển chủ đề nhưng mà Hạ Tình lại lên tiếng phản bác

" Em thì biết cái gì chứ, hỏi nghề nghiệp của nhau sẽ dễ có tiếng nói chung hai bên càng thân thiết hơn "
Hạ Bối không thua, nói " Cần gì phải có tiếng nói chung cơ chứ chỉ cần hai nhân vật chính ngày hôm nay tâm đầu ý hợp là được không phải sao?"
Hạ Tình muốn cãi tới cùng nhưng bị bà Hạ ngăn lại, cô ta tức tối khoanh tay bực bội ra mặt, Hạ Bối cũng im lặng không nói thêm lời nào nữa coi như cứu cuộc hôn nhân này một kiếp nạn
Sau khi bàn xong thì mọi người ra tiễn họ về, chuyện cưới sinh cũng được bàn xong chỉ chờ ngày vào lễ đường thôi ngay khi mọi người vào nhà thì ông Doãn gọi Hạ Bối ở lại, cô cũng không nghĩ gì nhiều mà đi đến mỉm cười chào hỏi như một phép lịch sự
" Hạ tiểu thư, tôi thật không hiểu tại sao lúc nãy cô lại ngăn cản khi tôi nói về xuất thân của mình "
Hạ Bối mỉm cười, cô cũng không định dấu giếm gì họ mà nói ra hết tất cả
" Cháu không muốn nhìn anh cháu đau khổ khi phải xa người mà anh ấy yêu.

Cha cháu là người xem trọng quyền thế và địa vị ông ấy không màn hạnh phúc con cái để có được quyền lực dù biết nó sẽ mang đến bi kịch mà ông ấy vẫn làm "
Cô vừa nói vừa nhớ về kiếp trước, nước mắt bỗng dưng chảy, cô nhớ sau khi đám cưới hai người không thành thì anh cô đã rơi vào con đường nghiện ngập, mỗi ngày đều về trong cơn say mèm miệng không ngừng gọi tên Doãn Mộc, cô không muốn tương lai của anh mình lại chỉ trong bóng tối đau đớn và tuyệt vọng
Hạ Bối lau đi nước mắt vui vẻ nắm lấy tay Hạ Mộc dịu dàng nói
" Nếu chị có bị gì ấm ức thì chị cứ nói với em, em sẽ làm chủ cho chị "
Cô không biết rằng một màn này đã bị cặp mắt sắc lạnh của ai đó nhìn thấy, hắn có chút trầm ngâm châm chú nhìn cô, nghe thím Lâm báo lại cô ở đây chẳng vui vẻ gì nhiều đêm không ngủ còn hay đứng ở bên ban công nhìn sao trời, có đêm cô gặp ác mộng sợ hãi cuộn người lại trốn trong chăn run rẩy chỉ cần có người chạm vào thôi là cô liền phản ứng ngay
Hắn nhíu mày suy tư cô gái này sợ gia đình này đến vậy sao, sợ đến nỗi mỗi đêm khó ngủ còn gặp ác mộng.Ở bên kia đường Hạ Bối chào tạm biệt vui vẻ rực rỡ nhưng những tia nắng ấp áp mỏng manh, chỉ muốn bảo vệ
Hạ Bối định quay đầu rời đi thì tiếng kèn xe ô tô vang lên ở bên đường thu hút cô quay lại nhìn.Ở bên đường một hình bóng nam nhân quen thuộc đứng ở ngoài, hắn mặc một chiếc áo sơ mi đen tuyền, khuôn mặt điển trai có chút lạnh lùng không bộc lộ cảm xúc ánh mắt sắc lạnh đến thấu xương chỉ cần nhìn sơ qua thôi cô cũng biết đó là Lục Cảnh Thâm.


Cô có hơi ngạc nhiên không dám tin vào mắt mình, hắn nói là ngày mai hắn sẽ đưa cô đi, hắn nói hắn sẽ nắm tay cô bước vào lễ đường thực hiện giao ước nhưng bây giờ hắn đã đến sớm hơn dự kiến, trái tim Hạ Bối đập loạn nhịp không thể che giấu cảm xúc vui sướng nhìn hắn say đấm
Lục Cảnh Thâm từ từ đi đến chỗ cô, anh vẫn thế gương mặt không đổi cảm xúc khó nắm bắt
" Tôi đẹp trai đến vậy à "
Hạ Bối quay về thực tại ngay lập tức ngại ngừng cuối đầu nhưng hắn đã nâng càm cô lên ép cô nhìn vào đôi mắt sâu thẩm của hắn.

Hạ Bối bị ép đến không còn đường lui mắt nhắm tích lại nhưng cô cảm nhận được trên đôi mắt mình chút ẩm ướt lành lạnh, phải hắn hôn lên mắt cô hút lấy những giọt nước mắt còn động lại yêu chiều nâng niu như bảo bối
Hạ Bối mở mắt ra nhìn hắn cô không ngờ hắn có thể dịu dàng đến thế nhấn chìm cô trong bể tình nhưng cô biết những hành động này chỉ xuất phát từ bản hợp đồng và cô muốn tận hưởng nó một cách trọn vẹn mà không chút hối tiếc
Sau đó lại thêm một nụ hôn sâu trên môi, lưỡi của hắn cố cậy hàm răng của cô ra trực tiếp xâm nhập bên trong khám phá mọi ngóc ngách, Hạ Bối đấm chìm vào nó đến khi cô không còn dưỡng khí nữa thì hắn mới lưu luyến rời khỏi đôi môi đỏ mộng, cô lúc này rất gợi tình đôi mắt khép hờ khuôn mặt đỏ bừng hơi thở gấp gáp hắn muốn ngay lập tức ăn cô gái nhỏ này nhưng hắn phải nhịn vì hắn biết cô quá đơn thuần quá đáng yêu hắn sợ cô sẽ bị mất đi, biến thành bộ dạng như bao người phụ nữ khác
" Đến giờ em vẫn chưa học được cách hôn à "
Hạ Bối lắc đầu đôi chân mềm nhũn cố bám vúi vào anh đến khi nhịp thở đã ổn định cô mới nói
" Sao anh lại ở đây? Không phải anh đang ở Campuchia sao?"1
" Nhớ vợ nên tôi chỉ đành về sớm hơn dự kiến "
Hạ Bối ngại ngùng đẩy hắn ra nhưng hắn là ai chứ, hắn kéo cô vào sát người mình hít một hơi thật sâu hưởng thụ hương thơm trên cơ thể non nớt này, Hạ Bối không thể thoát ra được chỉ biết đứng đó cho anh ôm cho anh hôn.


Đọc truyện chữ Full