TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quốc Sắc Kiều Phi
Chương 71: Chương 71: Một Nhà Vui Một Nhà Buồn

CHƯƠNG 71: MỘT NHÀ VUI MỘT NHÀ BUỒN

Editor: Luna Huang
Nhìn ánh mắt sắp khóc của Thẩm Vân Sơ, Đoan vương chỉ cảm thấy đau thắt lưng, trong lòng một mảnh xấu hổ: “Không biết Thẩm tiểu thư tìm ta có chuyện gì?”

Thẩm Vân Sơ nhẹ nhàng rũ đôi mắt xuống, nước mắt đảo quanh trong viền mắt: “Không biết Vân Sơ đã làm sai điều gì, chọc cho điện hạ tức giận như vậy?”

Đoan vương càng thêm lúng túng: “Thẩm tiểu thư hiểu lầm, ta không có giận.”

“Nếu điện hạ không có tức giận, vì sao đột nhiên hờ hững với ta?” Thẩm Vân Sơ ngẩng đầu, giọt nước mắt trong mắt trong suốt, nếu như không phải lo lắng nơi này là hoàng cung, chỉ sợ sớm đã rớt xuống.

Trong lòng Đoan vương luống cuống, hắn thật xem Thẩm Vân Sơ là tiểu muội muội, trong lòng lại trời sinh thiếu một sợi dây thần kinh tình yêu, nếu như không phải hiền phi nhắc nhở, sợ rằng đến bây giờ còn đến bây giờ còn nhận thấy được không thích hợp: “Thẩm tiểu thư, ngươi đã cập kê, đến kỷ nên nghị thân rồi, mẫu phi nhắc nhở ta phải tị hiềm, tránh phá hủy danh tiếng của tiểu thư.”

Nhất thời sắc mặt Thẩm Vân Sơ trắng bệch: “Lời này của điện hạ có ý gì?”

Cái gì gọi là tị hiềm? Cái gì gọi là phá hủy danh tiếng?

Chẳng lẽ Đoan vương thủy chung không có ý với nàng sao?

Đoan vương giơ tay lên sờ sờ chóp mũi, chống lại nhãn thần không dám tin của Thẩm Vân Sơ, luôn cảm giác mình hán tử phụ lòng trong truyện, nhưng hắn thực sự không có tình cảm nam nữ với Thẩm Vân Sơ, đây cũng là chuyện không miễn cưỡng được: “Thẩm tiểu thư…”

“Thân thể ta có chút không khỏe, hôm nay thất thố, thỉnh điện hạ lượng giải, cáo từ.” Thẩm Vân Sơ nói xong, trực tiếp xoay người ly khai, nàng không thể cấp cho Đoan vương cơ hội nói rõ, một ngày triệt để nói rõ ràng, hai người bọn họ cũng liền không thể nào nữa.

Vu thị nhìn thấy mặt Thẩm Vân Sơ không có chút máu, trong lòng lộp bộp một tiếng: Thực sự hỏng chuyện rồi?


Hứa Vân Noãn mang theo Đào Bảo nhi chơi rất vui, hai người không có hứng thú gì với đăng vương ở giữa, ngược lại thì thích đèn có hình con thỏ, đều tự nâng ra một ngọn đèn, để hai con thỏ nhỏ ngươi đụng ta một cái, ta đụng ngươi một cái, sau đó liếc mắt nhìn nhau bật cười.

Hàn phu nhân thủy chung theo hai người, có nàng ở, ngược lại cũng không ai tiến lên tìm không thoải mái.

“Hàn phu nhân.” Hiền phi mang người đi tới.

Hứa Vân Noãn quay đầu lại, vội vã đi theo Hàn phu nhân hành lễ với hiền phi: “Gặp qua hiền phi nương nương.”

“Không cần đa lễ.” Hiền phi tỉ mỉ nhìn mặt mày của Hứa Vân Noãn, tâm tình trong mắt phức tạp, “Bổn cung có quấy rối các ngươi không?”

Vọng Thư Uyển.com
“Nương nương nguyện ý đi qua, trong lòng thần vui mừng không ngớt, đây chính là chuyện may mắn cầu đều không cầu được.”

“Ta thấy la quần trên người Hứa cô nương phá lệ tinh mỹ, liền nhịn không được đi tới nhìn một cái, không quấy rối các ngươi là tốt rồi. Hứa cô nương mới tới kinh đô, ở Mục gia đều tốt chứ?”

“Dân nữ đa tạ nương nương quan tâm, ở nhà hết thảy đều tốt.”

Nghe được Hứa Vân Noãn xưng Mục gia là nhà, hiền phi gật đầu: “Như vậy càng tốt.”

Nàng còn muốn nói hai câu với Hứa Vân Noãn, chỉ là hiện tại nhiều người nhãn tạp, lo lắng nàng thân cận sẽ thêm phiền phức cho Hứa Vân Noãn, chỉ có thể lôi kéo Hàn phu nhân nói việc nhà.

Hứa Vân Noãn có thể cảm thụ được thiện ý truyền tới trên người hiền phi, nhưng trong lòng không giải thích được: Nàng lần đầu gặp hiền phi, vì sao đối phương sẽ thân cận với nàng như vậy?

Có nội thị chuẩn bị xong hà đăng, Đào Bảo nhi thấy Hàn phu nhân như cũ đang cùng hiền phi nói, liền lôi kéo Hứa Vân Noãn lấy hai ngọn đi đến bên hồ nước, cầu nguyện hà đăng.


Từ bờ, dưới chân Đào Bảo nhi đạp không vững bước, thiếu chút nữa ngã trên mặt đất.
May là Đoan vương từ hai bên trái phải đi ngang qua, vội vã đưa tay kéo ống tay áo của Đào Bảo nhi để cho nàng đứng vững: “Cô nương cẩn thận chút.”

Đào Bảo nhi sợ hãi, ngẩng đầu nhìn Đoan vương, càng núp ở phía sau Hứa Vân Noãn.
“Bảo nhi tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, để Đoan vương điện hạ chê cười.”

Đoan vương mới vừa rồi không cẩn thận vui đùa Hứa Vân Noãn, đối phương không nghe được, nhưng hắn như cũ có chút chột dạ: “Không cần để ở trong lòng.” Nói xong gật đầu, xoay người đi tới chỗ Mục Trần Tiêu cách đó không xa.

Còn nói là hảo huynh đệ, nào có huynh đệ thời khắc mấu chốt đá hắn đi? Hắn muốn qua đó tìm người nói cho rõ.

Hứa Vân Noãn thấy Đào Bảo nhi như cũ kinh hồn bất định, vội vã ôn nhu an ủi: “Đoan vương không phải người bụng dạ hẹp hòi, không cần để ở trong lòng.”

“Đoan vương thực sự rất dọa người.”

Hứa Vân Noãn khẽ cười ra tiếng: “Người người đều nói dung mạo dung mạo Đoan vương tuấn mỹ, ngươi lại như là thấy được Diêm la vương?”

Gương mặt của Đào Bảo nhi đỏ hồng, lắp bắp nói: “Phản chính ta chính là cảm thấy dọa người.”

“Được, chúng ta đây cách hắn xa chút, hôm nay hà đăng cũng thả rồi, đi sang đình bên cạnh nghĩ một chút chút?”

“Ân.”


Yến hội tiến hành một canh giờ mới kết thúc, Hứa Vân Noãn quét một vòng, không có phát hiện thân ảnh của Thẩm Vân Sơ.

Trái lại Chu Ngọc Nghiên vẫn khéo léo đi theo bên người Chu phi, nét mặt thủy chung mang cười, để không ít người có ấn tượng khá hơn một chút với nàng ta.

Ra cửa cung, Hứa Vân Noãn cáo biệt Hàn phu nhân, Đào Bảo nhi lôi ống tay áo của nàng lưu luyến không rời: “Hứa tỷ tỷ nhất định phải đi thăm ta, ta chuẩn bị cho ngươi điểm tâm ngon nhất.”

“Được, ta nhớ rồi.”

Rốt cục lên xe ngựa, Hứa Vân Noãn nhụt chí tựa ở trên gối mềm.

Mộ Vũ và Hàn Yên vẫn chờ ở bên ngoài liền vội vàng tiến lên giúp nàng xoa cánh tay bóp chân: “Tiểu thư mệt muốn chết rồi, nhìn tinh thần cũng bị mất.”

“Không phải sao, tham gia một hồi yến hội, có thể để người mệt mỏi mất đi nửa cái mạng.”

“Tiểu thư mau nghỉ ngơi một chút, nô tỳ giúp người xoa cho khoan khoái.”

Vọng Thư Uyển.com
Về tới Mục gia, Hứa Vân Noãn nhìn hoa đăng treo mọi nơi, bỗng nhiên có khí lực: “Hoa đăng mười hai con giáp Tôn Bạch làm đâu?”

“Biết tiểu thư thích, nô tỳ cố ý để người trên dưới hành lang trước phòng tiểu thư.”

“Chúng ta mau đi xem thử, mặt khác tìm đồ ăn trong thiện phòng, hôm nay bổn tiểu thư tâm tình tốt, còn có thể ăn nhiều một chút.”

Có tiếng xe lăn tới gần, Hứa Vân Noãn quay đầu, khi thấy trong lòng Mục Trần Tiêu ôm đăng lung, không khỏi kinh ngạc trợn to hai mắt: “Đây… Đây không phải là đăng vương sao?”

“Cô nãi nãi có vui không?”

“Ngươi thắng được?”


“Ân.”

Đăng vương rất lớn, là đèn kéo quân Mộ Vũ và Hàn Yên từng nhắc đến, lúc này được để ở trên đùi Mục Trần Tiêu, y hi có thể thấy được mỹ nhân được vẽ bên trên.

“Ngươi cố ý thắng được cho ta?” Nhãn thần của Hứa Vân Noãn sáng hơn, yến hội nàng thấy rõ, Mục Trần Tiêu vẫn tận lực tránh người, nhưng lại nguyện ý vì nàng thăng đăng vương sao?

Mục Trần Tiêu ho khan một tiếng, không biết vì sao có chút không dám nhìn ánh mắt của Hứa Vân Noãn: “Ta thấy ngươi rất thích.”

“Ta đích xác thích! Mau châm sáng rồi treo lên, hôm nay có hôm nay có để xem rồi.” Hứa Vân Noãn hưng cao thải liệt bố trí.

Mục Trần Tiêu thấy nàng vui mừng, khóe môi cũng không khỏi vung lên theo.

Các chủ tử có hăng hái, bọn hạ nhân tự nhiên tích cực phối hợp, tiết nguyên tiêu này, Hứa Vân Noãn phá lệ vui vẻ, trước đó phân phó Hàn Yên, ngày mai phát thêm hai tháng lương cho mỗi một đám người Đinh Sơn bộ hạ cũ của Mục Trần Tiêu.

Hứa Vân Noãn ngủ say sưa, mà Thẩm phủ một mảnh tình cảnh bi thảm.

Thẩm Vân Sơ nằm ở trong lòng Vu thị, khóc đến cơ hồ bất tỉnh.

Sắc mặt của Thẩm Thanh xanh mét ngồi ở một bên, răng thủy chung cắn thật chặt.

Vu thị thận trọng nhìn sắc mặt của hắn, chung quy nhịn không được hỏi: “Lão gia, trước đây Đoan vương vẫn thật tốt, thế nào trong lúc bất chợt thay đổi, có người gây xích mích gì không?”

Thẩm Thanh phiền táo nộ quát một tiếng: “Đừng khóc! Lúc này khóc có ích lợi gì, vẫn là phải nghĩ biện pháp thăm dò tâm tư của Đoan vương trước! Nếu như Đoan vương thật sự là vô ý với ngươi, như vậy chúng ta cũng phải mau sớm nghĩ đường lui khác.”

Thẩm Vân Sơ chợt ngẩng đầu lên, đỏ mắt nói rằng: “Phụ thân, ngoại trừ Đoan vương, ai ta cũng không gả! Đoan vương phủ, nữ nhi gả chắc rồi! Nhất định là có người gây xích mích, mới để cho Đoan vương đại biến thái độ, nếu để cho ta biết…”

Nàng tất nhiên bầm thây vạn đoạn người nọ!


Đọc truyện chữ Full