TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quốc Sắc Kiều Phi
Chương 137: Chương 137: Có Mồi, Ăn Không?

CHƯƠNG 136: CÓ MỒI, ĂN KHÔNG?

Editor: Luna Wong – tầm tháng 6 web sẽ đổi tên thành Noveltown.com mọi người nhé

Một bên kia của Thẩm gia, Thẩm Vân Sơ đang giúp Vu thị lật xem sổ sách trong tay, trong lòng hơi có chút không nhịn được, nét mặt lại không có biểu lộ ra: “Mẫu thân sao lại đột nhiên bảo ta xem sổ sách?”

“Hôm nay ngươi đã cập kê, là đại cô nương, nói không chính xác rất nhanh thì sẽ gả người thành thân, bản lĩnh quản lý hậu viện tự nhiên cũng phải học.”

Trong ánh mắt của Thẩm Vân Sơ hiện lên một tia lờ mờ, thần sắc cũng rất nhanh thấp rơi xuống.

Vu thị nhìn thấy, không khỏi sinh lòng không đành lòng: “Vân Sơ, mẫu thân cũng hy vọng ngươi cả đời này bình an thuận lợi, vạn sự như ý, nhưng cái này căn bản là chuyện không có khả năng thực hiện. Cổ ngữ hữu vân, nhân sinh trên đời, tám chín phần mười không như ý người, nhất là thân là nữ tử, gặp phải khó khăn càng nhiều. Đoan vương điện hạ bất quá là một cái trong đó mà thôi, nếu hắn biểu lộ vô tâm với ngươi, ngươi cũng nên vì mình làm thêm chút dự định.”

“Ta không muốn!” Thẩm Vân Sơ nôn nóng lắc đầu, trong ánh mắt đã mang theo lệ ý, “Mẫu thân, ta nhất định phải gả cho Đoan vương!”

“Hắn đã biểu hiện không có ý với ngươi rồi, hơn nữa nhìn dáng dấp của hiền phi nương nương. . .”

“Ta không muốn quản nhiều như vậy, ta chỉ biết là nếu như kiếp này không thể gả cho Đoan vương, như vậy ta thà rằng cô độc sống quãng đời còn lại, ai cũng không gả!”

Thần sắc giữa mặt mày của Vu thị lăng lệ: “Lời này của ngươi là có ý gì?”

“Mẫu thân, từ năm ấy trong lúc vô tình gặp Đoan vương, cả trái tim của ta liền đổ hết lên trên người hắn. Mấy năm nay, ta lại luôn vòng bên cạnh hắn, trong mắt của ta, trong lòng tràn đầy đều là hắn, cũng vô pháp dung nạp người bên ngoài nữa.”


“Vân Sơ. . .”

“Mẫu thân không cần khuyên nữa ta, mấy ngày qua, ta quá phiền táo, quá quáo não, thậm chí vô số lần nghĩ tới, nếu quân không có lòng ta liền hưu. . . Thân là đích nữ của Thẩm gia, lẽ nào Thẩm Vân Sơ ta không có kiêu ngạo của mình sao? Nhưng là ta làm không được, chỉ cần vừa nghe đến tin tức của hắn, chỉ cần vừa nhìn thấy Đoan vương điện hạ, cả trái tim của ta liền không nghe bản thân sai sử.”

Tâm tư của Vu thị từng chút trầm xuống, sau khi Đoan vương biểu hiện ra thái độ xa cách với Thẩm Vân Sơ, Thẩm Thanh liền bắt đầu tiếp xúc những hoàng tử khác trong triều, gần đây quan hệ với tam hoàng tử càng phát thân cận.

Phu thê nhiều năm như vậy, nàng vô cùng hiểu phu quân Thẩm Thanh này, nếu như Đoan vương thực sự vô ý, như vậy hắn nên là sẽ không cho phép Thẩm Vân Sơ gả qua, dù sao vì bồi dưỡng nàng, Thẩm gia cũng hạ không ít công phu.

Thẩm Vân Sơ biết mình nói như vậy, sẽ rất làm khó Vu thị, sau khi thấy sắc mặt nàng có chút khó coi, quả quyết dời trọng tâm câu chuyện đi chỗ khác: “Mẫu thân, trong noãn bằng của Chu gia đã xảy ra chuyện, Thẩm gia chúng ta không có vấn đề gì chứ?”

Đồng dạng là nữ nhân, Vu thị tự nhiên biết từ bỏ một người không phải dễ dàng như vậy, thấy Thẩm Vân Sơ không muốn nhắc lại, chỉ có thể nghĩ từ từ mưu toan.

“Chu gia là một đám ngu xuẩn, nhất là Chu Chí kia, đường đường lễ bộ thượng thư, nhưng bởi vì một cước hủy tiền đồ, hiện ở trong kinh thành nghị luận ầm ỉ, Chu gia đã triệt triệt để để trở thành một chuyện cười!”

“Ai nói không phải chứ? Chu gia vốn muốn mượn noãn bằng kiếm một khoản to, cuối cùng không chỉ có một văn tiền cũng không có kiếm được, ngược lại bồi ra ngoài ba vạn lượng.”

“Nói đến cái này, trong lòng của ta luôn cảm thấy có cái gì không đúng.” Vu thị như có điều suy nghĩ.

“Mẫu thân cảm thấy không đúng chỗ nào?”


“Ngươi suy nghĩ một chút, trước Mục gia, vì lấy lại đám người Hàm Chương, hao tốn ba vạn lượng bạc đi?”

“Không sai.”

“Vậy bây giờ Chu gia thường cho thương nhân họ Tần kia, cũng là ba vạn lượng bạc.”

Noveltown.com
Thẩm Vân Sơ hơi suy nghĩ một chút, không khỏi lộ ra một bộ dáng dấp cực kỳ kinh ngạc: “Ý của mẫu thân là nói, sở dĩ Chu gia có lần biến cố này, là Mục gia ở sau lưng tính toán?”

“Đám người củaTần Minh Triết thật là từ Giang Nam tới, Tần gia ở Giang Nam coi như là nhà giàu, có dấu có thể tra, theo đạo lý mà nói, cũng không chịu sai khiến của Hứa Vân Noãn, chỉ vì lừa gạt ba vạn lượng bạc. Nhưng nếu là nói đây hết thảy cũng không quan hệ với Hứa Vân Noãn, lại hết lần này tới lần khác quá mức trùng hợp, Chu gia chân trước gài bẫy Mục gia ba vạn lượng bạc, chân sau liền toàn bộ nôn ra ngoài.”

“Trước nghe mẫu thân nói qua, thương nhân họ Tần kia tựa hồ là có ý định liên hệ với chúng ta?”

“Không sai, Chu gia không có cách nào cho hắn nhiều rau xanh như vậy, hắn liền đem chủ ý đánh tới trên người của Thẩm gia chúng ta, hắn đi tới kinh thành, là có chủ ý với rau xanh, hôm nay nếu là tay không mà về, không nói tranh đấu cùng những người Tần gia đó, chỉ cần là bổn gia Tần gia trào phúng, cũng đủ Tần Minh Triết chịu.”

“Mẫu thân không phải hoài nghi Tần Minh Triết và Hứa Vân Noãn có cấu kết sao? Như thế, còn phản ứng hắn sao?”

“Có bạc đưa tới cửa, tự nhiên là phải kiếm, hơn nữa, Thẩm gia chúng ta cũng không như Chu gia, ngươi nhìn hạ nhân ở thôn trang này xem, bọn họ có người nào dám tùy ý làm bậy?”


Nhắc tới Chu gia, trong ánh mắt Vu thị khó nén trào phúng.

“Mẫu thân nói phải, chỉ bất quá vẫn là phải cho nhiều người chú ý một ít.”

“Yên tâm đi, Chương ma ma tuy rằng bởi vì chuyện của Đàm Vượng, trong lòng ít nhiều có chút vật ách tắc, nhưng nàng làm việc coi như là bền chắc, ta cũng phái người tỉ mỉ nhìn chằm chằm, thôn trang sẽ không xảy ra chuyện. Đoạn này thời gian phụ thân ngươi bận án tham độc quân lương trong triều, hầu như đều phải tới ở luôn trong hộ bộ, đại ca ngươi cũng bị hắn kéo đi qua hỗ trợ, chờ hắn giúp xong trận này, người một nhà chúng ta tụ họp một chút, cho đến lúc này, thương lượng một chút chuyện của ngươi đến tột cùng nên làm như thế nào.”

“Nữ nhi nghe mẫu thân.”

Noveltown.com
Hứa Vân Noãn rất nhanh liền gặp được Tần Oanh Tư.

“Gặp qua Hứa cô nương.” Tần Oanh Tư vừa thấy mặt liền cung kính hành lễ, thần sắc so với trước càng nhiều vài phần kính ý, “Nơi này là bốn vạn lượng bạc, thỉnh Hứa cô nương xem qua.”

Hứa Vân Noãn ra hiệu Hàn Yên nhận lấy ngân phiếu đặt ở một bên: “Lúc này đây chuyện của Chu gia , các ngươi làm rất đẹp.”

Dáng tươi cười trên mặt Tần Oanh Tư hơi lộ ra xấu hổ: “Nhắc tới đều là Hứa cô nương hỗ trợ bày kế, chúng ta chỉ cần dựa theo phân phó của người hành sự, trên thực tế cũng không có xuất bao nhiêu lực.”

“Lời không thể nói như vậy, nếu không có các ngươi tương trợ, Chu Chí cũng sẽ không dễ dàng ký khế thư. Nhắc tới, ta đã thấy ngươi và Tần Minh Triết, lại chưa thấy qua vị U Tố cô nương kia.”

Tần Oanh Tư nhấp môi, buồn cười nói: “Đợi chúng ta ly khai kinh đô, Tần U Tố sẽ từ Chu gia lui ra ngoài, đến lúc đó, nếu Hứa cô nương muốn gặp, tự nhiên là có thể gặp, chỉ là Tần U Tố không phải cô nương. . .”

Hứa Vân Noãn sửng sốt: “Không phải cô nương?”


Tần U Tố xuất hiện ở kinh thành không lâu, nhưng là mỹ danh của nàng lại lan truyền cực lớn, có người nói có dáng vẻ chim sa cá lặn, bế nguyệt tu hoa.

“Tần U Tố là nam, bất quá gương mặt đó của hắn, đích thật là đẹp, Hứa cô nương ngày sau nhìn thấy liền hiểu.”

“Nghe ngươi vừa nói như vậy, người này ta là nhất định phải gặp một lần.” Trong lòng Hứa Vân Noãn hiếu kỳ đều bị câu đi.

Tần Oanh Tư mở miệng: “Hứa cô nương, lần này ta đến đây, còn cũng muốn hỏi một chút, kế tiếp, người còn có tính toán gì hay không?”

“Nếu là ta nói không có việc gì, các ngươi là không phải muốn về Giang Nam chứ?”

“Phải, địa phương chúng ta quen thuộc vẫn là Giang Nam.”

“Sau khi trở về thì sao, tiếp tục để người truy đuổi, không có chỗ ở cố định?”

Trên mặt Tần Oanh Tư có chút xấu hổ, tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng bọn hắn quá vẫn là phiêu bạt không định như vậy: “Đi một bước xem một bước là được, còn nữa, Hứa cô nương lúc này đây cho thù lao cực kỳ hậu, cũng đủ chúng ta sinh sống tốt một đoạn thời gian.”

“Cho các ngươi bất quá là mấy nghìn lượng bạc, đây coi là hậu cái gì?”

Bất quá là hỗ trợ chạy mấy chuyến, đã cho mấy nghìn lượng bạc, đây còn chưa đủ?

Tần Oanh Tư cảm thấy trong lòng chưa xoý, cô nãi nãi này chính là cô nãi nãi, sợ rằng người ta thấy mười lượng bạc bị ném xuống đất cũng không nhặt.

Hứa Vân Noãn nở nụ cười, đôi mắt trong suốt trong thủy quang liễm diễm, nàng nhẹ nhàng trắc trắc đầu, như là mèo con ngồi chồm hổm cự ở bờ nước đánh chủ ý xấu, móng vuốt khẽ động, liền ném mồi thơm ngào ngạt ra: “Các ngươi có muốn kiếm một khoản bạc lớn hơn nữa không? Nếu là muốn, bốn vạn lượng ngân phiếu trên bàn này, ngươi lấy đi ngay.”


Đọc truyện chữ Full