Trịnh Hi Vận lời nói không thể nghi ngờ là chọc giận Trương Hồng Diễm, trong mắt lóe lên một tia hung ác, đối với Trịnh Hi Vận nói: "Tùy ý! sản nghiệp Trịnh gia nếu như bởi vì con tùy ý tổn thất con có phải hay không cũng cảm thấy không sao? Con có dám bảo đảm hạng mục con phụ trách cũng có thể kiếm tiền? Ta xem con gần đây đầu tư cái Công Ty Internet kia sẽ lỗ lã đó!! "
Trịnh Hi Vận vốn bị lời nói của Trương Hồng Diễm khơi mào lửa giận, nhưng là nghe được một câu cuối cùng, cô đột nhiên tỉnh táo lại.
Kiếp trước, từ trước tới giờ chưa từng có ai nói với cô đầu tư Công Ty Internet sẽ lỗ lã, đó là một hạng mục được mọi người coi trọng. Cuối cùng Công Ty Internet cũng không có lỗ lã, mà là bị chính mình tham ô rồi gây ra rất nhiều khoản công dẫn tới cuối năm xét duyệt sổ sách không được, đương nhiên tham ô công khoản không phải Trịnh Hi Vận, còn ai là phía sau chủ đạo, kiếp này Trịnh Hi Vận nhất định sẽ điều tra ra được.
Trịnh Hi Vận nghĩ càng nhiều, trong lòng càng trầm tĩnh, cô liếc mắt nhìn thật sâu Trương Hồng Diễm, thẳng xem đến đem bà ta thân thể cứng ngắc mới câu lên khóe môi nói rằng: "Cái này cũng không nhọc đến bà phí tâm, nhưng hạng mục hiện nay Trịnh Dao Dầm đang làm bà cần thiết phải chú ý mới đúng. "
Trịnh Dao Cầm là em gái cùng cha khác mẹ với Trịnh Hi Vận, cũng là kết quả ở bên ngoài lạm tình của cha cô mà ra, Trịnh Hi Vận cùng em gái quan hệ vẫn không tốt. Đứa em gái này bản thân kỳ thực không có có bản lãnh gì, thế nhưng không cản được bên người cô ta có nhiều đàn ông, cuối cùng có chút hữu dụng, cho nên mấy năm nay làm được một ít hạng mục nhỏ, bất quá tổng thể mà nói, cô ta phụ trách hạng mục đại đa số là hao tổn, trong đó bao quát luôn đầu tư điện ảnh hiện nay.
"Cảm tạ. " Trịnh Hi Vận châm chọc hướng Trương Hồng Diễm khẽ vuốt càm, đuôi mắt lạnh lùng đảo qua bà ta xoay người lên lầu.
Kiếp trước cô cũng không bằng lòng đề nghị của Mục gia, sống lại một đời làm sao sẽ đáp ứng? Trịnh Hi Vận đem tóc rũ xuống ở thái dương vén sau tai, ung dung đi tới phòng của mình.
Nếu Trương Hồng Diễm nhắc tới chuyện của Công Ty Internet, Trịnh Hi Vận chắc chắn sẽ không thờ ơ.
Ở công ty Trịnh Hi Vận có hai người trợ lý, một người ở kiếp trước trước khi chết hãm hại cô chính là cái kia, tên là Phó Vĩ, một người khác là Dư Hạ Hề. Kiếp trước Trịnh Hi Vận là tín nhiệm Dư Hạ Hề, thế nhưng từ khi Phó Vĩ tới, Dư Hạ Hề trong công việc luôn xuất hiện sai lầm, Trịnh Hi Vận dần dần bị che mờ, đem công việc trọng yếu càng nhiều hơn giao cho Phó Vĩ, cuối cùng gây thành bi kịch.
Điện thoại sau khi tiếp thông, Trịnh Hi Vận nói Dư Hạ Hề đi thăm dò một chút Công Ty Internet tình hình các trương mục gần đây, đồng thời căn dặn hắn không được để lộ ra.
Trừ cái đó ra, Trịnh Hi Vận còn làm cho Dư Hạ Hề đi thăm hỏi một hạng mục đầu tư khác, đó là một cái trong vòng một năm đột nhiên bị cháy nổ sản phẩm mặt nạ dưỡng da của Mĩ, ngay lúc đó nhà đầu tư có thể nói là kiếm lợi đầy bồn đầy bát.
Loại này như ở trên cao nhìn xuống làm cho Trịnh Hi Vận cảm giác vô cùng không chân thật.
Công Ty Internet sổ sách quả thực xuất hiện vấn đề, thế nhưng bây giờ căn bản không rõ ràng, Trịnh Hi Vận nhìn báo cáo điều tra, trong lòng cán cân lắc lư. Rốt cuộc là đem việc này giải quyết triệt để hay là làm bộ như không biết, làm cho người chủ mưu phía sau lộ ra chân tướng? Cô trong chốc lát có chút khó có thể quyết định.
Đem báo cáo để ở một bên, Trịnh Hi Vận cầm lấy một phần khác báo cáo điều tra về mặt nạ dưỡng da.
Dư Hạ Hề thấy Trịnh Hi Vận qua loa lật qua một lần, giải thích: "Căn cứ điều tra, cái này mặt nạ dưỡng da quả thực rất tốt, vẫn chưa tăng thêm quá nhiều chất phụ gia, sản phẩm tương đối ổn, hiệu quả thời gian dài sử dụng càng thêm rõ ràng, hiện tại đang kéo nhà đầu tư. "
Trịnh Hi Vận đối với Dư Hạ Hề nói: "Liên lạc với người phụ trách của bọn họ, tôi muốn cùng họ nói chuyện hợp tác." Trịnh Hi Vận cũng không muốn lấy công ty danh nghĩa đàm luận hợp tác lần này, cô càng nhiều hơn chính là muốn đem hợp tác giao cho Chương Nghệ tư nhân đầu tư.
Sau đó Trịnh Hi Vận lần nữa cầm lấy báo cáo Công Ty Internet, đối với Dư Hạ Hề nói: "Tìm cho ra người nào táy máy tay chân! "
"Bắt người đứng phía sau chuyện này sao? " Dư Hạ Hề hơi nhíu mày.
Trịnh Hi Vận cười nói: "Anh cảm thấy mò ra sao? "
Dư Hạ Hề hơi sửng sờ, lập tức cau mày nói: "Cũng có thể, bất quá độ khó rất lớn. "
Trịnh Hi Vận gật đầu: "Cho nên tôi không muốn cầm hạng mục này tới câu cá. " Dư Hạ Hề hiểu ý của cô, không phải là không tìm ra người phía sau, mà là sẽ không sử dụng hạng mục tốt để bọn họ đạp hư.
An bài xong công tác, Trịnh Hi Vận dựa vào ở trên ghế làm việc xuất thần. Thật là quá thuận lợi, là mọi người ở trên trời giúp con sao? Cô nhắm mắt lại nhớ tới nụ cười ôn nhu của mẹ và bà ngoại, trên mặt cũng hiện lên nụ cười thản nhiên.
Chuông điện thoại quấy rầy thanh tịnh của cô, Trịnh Hi Vận tiếp nghe cha nói: "Mục gia muốn cho con cùng con gái bọn họ hẹn nhau gặp mặt. "
"Không gặp" Trịnh Hi Vận quả đoán cự tuyệt. Trịnh Gia Lăng phảng phất biết cô trả lời như vậy, khó có được không có phát hỏa, tiếp tục thuyết nói: "Cũng không phải là thấy thì nhất định phải kết hôn, cũng không phải thân cận, chính là khiến hai con coi như bằng hữu nhận thức gặp một lần. "
Trịnh Hi Vận vô ý thức muốn cự tuyệt, lại đem lời chính mình muốn nói ra khỏi miệng ngăn ở họng nuốt xuống. Cô đột nhiên có chút ngạc nhiên cái kia Mục gia Đại tiểu thư đến cùng là hạng người gì, lại có thể tiếp thu cùng một nữ nhân kết hôn.
Vì vậy Trịnh Hi Vận đáp ứng với cha gặp mặt, đồng thời, nếu như điều kiện cho phép, cô còn có thể cùng Mục gia Đại tiểu thư trao đổi sâu một chút, nếu như hai người ôm mục đích giống nhau, hai người liền có thể hợp tác giải quyết vấn đề này.
Trịnh Hi Vận sau khi đáp ứng hai phút, một cái số xa lạ điện tới, Trịnh Hi Vận trong lòng có loại dự cảm xấu, nhận điện thoại nghe Mục Thanh thanh âm:
"Tiểu Vận Vận, tôi mượn ít tiền nữa nha !! "
Trịnh Hi Vận: ". . . " cô thật là có điểm bất ngờ không kịp chuẩn bị. Vốn tưởng rằng hai người sẽ không còn có nữa giao nhau, ai biết bây giờ lại lần nữa tìm đến mình vay tiền, da mặt này có phải hay không có điểm quá dày rồi?
"Cô vì sao cho là tôi còn có thể cho cô mượn? " Trịnh Hi Vận thật sự là rất hiếu kỳ, chẳng lẽ mình biểu hiện ra cự tuyệt cùng xa cách còn chưa đủ rõ ràng sao?
Mục Thanh nói: "Bởi vì cô có tiền thế nhưng chán ghét tôi, cho nên nguyện ý bỏ tiền mua thanh tịnh. "
Trịnh Hi Vận sửng sốt, cô không nghĩ tới Mục Thanh biết rõ cảm thụ nội tâm của cô như vậy, nhưng lại không biết xấu hổ nói ra miệng. Bị người khác ghét bỏ chẳng lẽ không phải là chuyện rất khiến người ta thương tâm khó chịu sao? Nếu như không phải đã gặp Mục Thanh dáng dấp ra sao, Trịnh Hi Vận nhất định sẽ đem cô tưởng tượng thành một nữ du côn lưu manh không biết xấu hổ, dung mạo rất xấu cái chủng loại gì đó.
"Lẽ nào cô cho là tôi không có cách nào ngăn cản cô đối với tôi quấy rầy? " Trịnh Hi Vận nghĩ thầm cô ta chỉ biết số điện thoại của mình, mình có thể đổi số. . .
Mục Thanh tựa như có thể thấy suy nghĩ trong lòng cô, tiếp tục nói: "Nhưng là tôi có rất nhiều biện pháp có thể quấy rầy đến cô, cho dù cô đổi số tôi cũng có thể tìm được, hơn nữa Honey tiểu Vận Vận của tôi, cô chẳng lẽ có nhiều thời gian để đấu trí với tôi so dũng khí sao? "
"Cô cần bao nhiêu tiền? " thời gian là tài sản rất quý báu, đặc biệt sau khi sống lại, Trịnh Hi Vận không muốn đem thời gian lãng phí ở trên người cô.
Mục Thanh được như ý cười nói: "Mấy vạn mấy trăm ngàn đều có thể, ngược lại tôi chê ít, bất quá cô yên tâm, tôi nhất định sẽ trả lại cho cô! "
Trịnh Hi Vận lập tức cúp điện thoại, cô có thể nhìn ra Mục Thanh gia thế bất phàm, tiền cũng sẽ còn, thế nhưng loại này cảm giác bị người uy hiếp làm cho Trịnh Hi Vận có chút không cao hứng.
Cô mới vừa chuyển mười vạn cho Mục Thanh, điện thoại lại một lần nữa vang lên. Trịnh Hi Vận đang muốn mắng lên, Trịnh Gia Lăng thanh âm truyền đến: "Hi Vận, Mục gia Đại tiểu thư đột nhiên có việc, không thể gặp mặt con"
Trịnh Hi Vận nghi ngờ trong lòng, tại sao sẽ đột nhiên có việc không thể gặp mặt đâu? Đột nhiên tới biến hóa để cho cô suy đoán Mục gia khả năng đã xảy ra chuyện không tốt.
Trịnh Hi Vận vui tai vui mắt, thấy Mục Thanh trả lời lại một cái nét mặt hôn, trong lòng có chút khựng lại. Sau khi sống lại sự tình thay đổi là để cho cô gặp phải Mục Thanh.
Kiếp trước sao lại không có cùng nữ nhân này gặp mặt đâu? Khi đó cô và Mục Thanh chắc cũng là ở cùng trên một chiếc xe lửa, bất quá cô từ đầu đến cuối không hề rời đi vị trí mà thôi. Đây chính là hiệu ứng hồ điệp (hiệu ứng bươm bướm) sao? Chỉ là rời chỗ ngồi như vậy một cái nho nhỏ động tác, lại dây dưa ra một người như vậy.
Trịnh Hi Vận ban đầu không tính đem đầu tư mặt nạ dưỡng da làm thành hạng mục công ty, cô làm cho Du Hạ Hề làm xong giấy tờ hạng mục, tự mình đưa cho Chương Nghệ. Chương Nghệ lúc chứng kiến bày ra giấy tờ vô cùng ngoài ý muốn "Làm sao lại cam lòng đem hạng mục này cho mình? Mặc dù là một đầu tư nhỏ, nhưng là có thể thấy được triển vọng không tệ, cậu không phải lấy nó làm ra một phen thành tích cho ban giám đốc xem sao? "
Trịnh Hi Vận tựa ở bên cạnh bàn làm việc của cô, khuỷu tay thẳng tắp chống bàn công tác, thân thể khuynh hướng Chương Nghệ, thắt lưng triển lộ ra lưu loát nhu hòa đường nét "Hạng mục này cho bọn họ quá lãng phí, mình hiện tại không muốn cho bọn họ ăn quá tốt "
Chương Nghệ phốc cười, sau đó nói: "Vậy thì thật là rất cảm tạ cậu, mình thu, bất quá mình kiến nghị cậu cùng mình cùng nhau làm đầu tư, lấy danh nghĩa tư nhân "
Trịnh Hi Vận cười nói: "Cho cơ quan từ thiện kiếm tiền sao? "
Chương Nghệ lại trừng cô liếc mắt "Đừng luôn nói như cậu ngày mai sẽ sẽ chết giống nhau! Chỉ cần không chết, vậy sẽ là tiền của cậu! "
Trịnh Hi Vận thiêu mi, nhận đồng quan điểm của cô "Mình đây liền đem tiền cho cậu, cậu lấy làm việc"
Chương Nghệ liếc mắt: "Thực sự là rất lười biếng" cũng không nói không đáp ứng.
Trịnh Hi Vận nhếch miệng nở nụ cười, đối với Chương Nghệ nói: "Nếu như hôn sự đối tượng là cậu, mình khả năng một điểm do dự cũng không có liền trực tiếp đáp ứng "
"Cậu dọa chết người à! " Chương Nghệ cười nói: "Cậu cũng không hỏi xem mình có nguyện ý cưới cậu hay không! "
Hai người vui đùa sau lại cùng đi ăn dạo phố, thân mật lại thật giống một đôi người yêu đang yêu nhau.
Từ khi giải quyết vấn đề Công Ty Internet, Trịnh Hi Vận cảm giác được trong nhà bầu không khí trầm thấp rất nhiều. Cô nói xa nói gần hỏi qua, cha và Trương Hồng Diễm lại nhất trí nói là Mục gia quấy phá, cho Trịnh gia áp lực, đồng thời trong lời nói đối với Trịnh Hi Vận tràn đầy câu oán hận.
Trịnh Hi Vận rất hài lòng, đem tâm tình của bọn họ toàn bộ không nhìn, bắt đầu xem xét câu cá hạng mục. Cô hy vọng một lần nữa lấy danh nghĩa công ty đầu tư một cái hạng mục, dùng hạng mục này làm cho kẻ chủ mưu phía sau táy máy tay chân, lại theo con đường này tìm ra người nào là kẻ muốn chỉnh chết cô.
Biết được Trịnh Hi Vận xem xét hạng mục mới, Trương Hồng Diễm lần nữa tìm tới cô, cực lực hướng cô đề cử một cái đầu tư dụng cụ chữa bệnh. Trịnh Hi Vận thế nào cảm giác cái công ty này giống như công ty bán hàng đa cấp, Trương Hồng Diễm chính là người bị cái kia bán hàng đa cấp tẩy não.
Cô hơi nhíu mày: "Người nào giới thiệu hạng mục này cho bà? "
Lời nói của cô không có có một tia tôn trọng, Trương Hồng Diễm đã thành thói quen, ngược lại cười nói: "Đây là một cái bằng hữu giới thiệu cho ta, con biết bây giờ người cái gì cũng không sợ, chỉ sợ sinh bệnh. Hành nghề chữa bệnh làm sao đều là ổn định, ta chính là nhìn con năm nay dường như đều không có hạng mục hì hay, liền muốn đề cử cho con, tránh cho đến lúc đó người của hội đồng quản trị đối với con quơ tay múa chân "
Trịnh Hi Vận đem hạng mục trả lại: "Hạng mục này quả thật không tệ, bà đem cho Trịnh Dao Cầm đi ! tôi thấy cô ta so với tôi thì càng cần hơn" dù sao Trịnh Dao Cầm trên tay kiếm tiền hạng mục thật sự là quá ít, đời trước Trịnh Hi Vận liền muốn có thể dùng cái này đem Trịnh Dao Cầm đuổi khỏi công ty, nhưng không nghĩ chết chính là mình.
Nếu như đây thật là tốt hạng mục, Trương Hồng Diễm như thế nào lại lưu cho Trịnh Hi Vận? Thấy Trịnh Hi Vận không đồng ý, Trương Hồng Diễm trong lòng phẫn nộ, nhưng là bà ta cũng biết Trịnh Hi Vận không phải một cái người dễ trêu chọc, chỉ có tự mình một người thời điểm, Trương Hồng Diễm rất ít chọc giận Trịnh Hi Vận. Nhưng bà ta lại hẹp hòi đem hết thảy oán hận ghi ở trong lòng.
Đuổi đi Trương Hồng Diễm, Trịnh Hi Vận tiếp tục xem hạng mục Dư Hạ Hề cung cấp cho cô, luôn cảm thấy không có gì đặc biệt thích hợp.
Cửa phòng làm việc bị gõ, Trịnh Hi Vận cúi đầu nhìn tư liệu nói: "Mời vào "
Nói sau một lúc lâu không thấy có người nói, Trịnh Hi Vận ngẩng đầu nhìn ra cửa, con ngươi hơi trợn to, kinh ngạc nhìn Khang Minh Hồng mang theo hoa hồng đứng ở đó.
Editor: Mấy bữa nay không đăng chương mới được vì mình mới mua laptop, bận cài win này nọ nên đến tận hôm nay mới có chương, sorry mấy bạn nha !!! :))