Trịnh Hi Vận nghe xong Mục Thanh nói, vẫn ung dung nói: "Bây giờ mặt trắng nhỏ tướng mạo đều là kiểu này, mấy công ty khác còn muốn cướp đâu!"
"Vậy em cho công ty khác là được rồi" Mục Thanh nói lật tới trang kế tiếp: "Cái này cũng cho công ty khác, đây nữa, mấy người ở trên đều không được, em tuyển bọn họ vào công ty coi chừng công ty phá sản"
"Cô cứ nguyền rủa tôi đi" khóe mắt Trịnh Hi Vận mang theo cười ý khẽ, lấy lại quyển tư liệu, lại đưa cho Mục Thanh một quyển khác, thuận miệng nói: "Lựa chọn của chúng ta có rất nhiều, cô có thể đi tìm tiểu mỹ nữ ở vòng giải trí, tôi cũng có thể thông báo tuyển dụng một vài mặt trắng nhỏ, như vậy thì tất cả đều vui vẻ rồi đúng không?"
Mục Thanh quay đầu nhìn Trịnh Hi Vận, chớp mắt, cười gian trá nói: "Thì ra là em ghen tị"
Mục Thanh lắc lắc tài liệu trong tay: "Không nổi máu ghen vì sao đều là người tuyển chọn em phải đưa một quyển giả cho tôi? Rõ ràng những người ở quyển này dáng dấp rất bình thường, ở quyển tài liệu giả kia toàn bộ đều là đẹp mắt!"
Trịnh Hi Vận làm bộ trấn định: "Không có là không có, nhìn cô chướng mắt mà thôi"
"Tôi không tin. . ." Mục Thanh kiên trì lý lẽ của mình, sau đó mở tư liệu ra nhìn.
Mấy người lần trước mà Mục Thanh và Trịnh Hi Vận cùng đi tuyển ở Trịnh thị phát triển rất tốt, hơn nữa căn cứ Triệu Diệc Trình báo lại, những người này bây giờ đã đứng ở phía Trịnh Hi Vận.
Một nhóm người mới tuyển được Trịnh Hi Vận chuẩn bị đặt ở đầu tư Trịnh thị, bởi vì bước tiếp theo cô dự định là tiến nhập tổng công ty Trịnh thị. Bây giờ cục diện công ty chính còn chưa mở ra, cô không thể để mất trận địa ở đầu tư Trịnh thị, cho nên trước khi chính thức điều vào tổng công ty, cô phải để người của mình vào tất cả các vị trí quyền lực, để những người mới này chiếm đóng ở chỗ của cô, tránh bị Trịnh Toàn Phong đem người của hắn an bài đến đầu tư Trịnh thị, làm cô mất đi quyền quản lý ở đầu tư Trịnh thị.
Mục Thanh biết tầm quan trọng của sự nghiệp đối với Trịnh Hi Vận, không tiếp tục nói đùa với Trịnh Hi Vận, mà là cầm bút lên từng cái từng cái nhìn qua, mỗi lúc thấy nghi vấn hoặc là chỗ đặc biệt, cô sẽ thảo luận với Trịnh Hi Vận.
Mấy phen hỏi đáp xong mắt Trịnh Hi Vận có chút lom lom, dáng dấp đường nét của Mục Thanh rất tinh tế khéo léo, giữa chân mày có tính tiến công rất mạnh, coi như là bình thường cô rất không đứng đắn đùa giỡn mình, cũng hiện ra một dạng bá đạo lưu manh không cho cự tuyệt. Bây giờ Mục Thanh nghiêm túc làm việc, nét lưu manh này biến mất, thay vào đó là bình tĩnh và chăm chú, lại làm giữa chân mày cô dính vào một kiểu bá đạo khác.
Sau khi xem xong tư liệu Trịnh Hi Vận phải chạy về công ty để thông báo công việc nhậm chức, Mục Thanh lôi kéo tay cô nói: "Câu 'Tá ma gϊếŧ lừa' đúng là như hành vi của em hôm nay, lúc cần người ta thì cho người ta một chút tiểu ngọt, lợi dụng người ta rồi thì buông tay bỏ chạy! Em hỏi một chút lương tâm của em, nó sống dễ chịu sao?"
Mới một giây lại thay đổi phong cách làm cho Trịnh Hi Vận mười phần bất đắc dĩ, chỉ có thể nói lại cô: "Đúng vậy, tôi chính là người như vậy, cho nên cô buông tay a! công ty còn có nhiều tiểu mỹ nữ như vậy chờ cô đấy!"
"Thôi bỏ đi!" Mục Thanh bỉu môi nói: "Vô phúc tiêu thụ bọn họ, tối nay em ngủ chỗ nào?"
Trong mắt Mục Thanh chờ mong hết sức rõ ràng, Trịnh Hi Vận trầm tư một hồi nói: "Tôi tới bệnh viện cùng cô a!"
Mục Thanh nghe xong hai mắt sáng ngời, nắm tay Trịnh Hi Vận nói: "Yêu em *XOXO*!"
*Đây là cụm từ có hiệu ứng tung tim trên Facebook, "x" và "o" tương ứng là "cái ôm" và "nụ hôn"
Gương mặt Trịnh Hi Vận ửng đỏ, tránh thoát chạy đi.
Đi tới công ty Trịnh Hi Vận gặp nhân sự, đem các nhân viên muốn tuyển đưa cho quản lý nhân sự, đồng thời nói cho người này biết sắp xếp những người đó ở vị trí nào. Làm xong việc này, nhận được Trịnh Hi Vận thông báo Dư Hạ Hề cũng vừa vặn đến công ty.
Trịnh Hi Vận để Dư Hạ Hề ngồi đối diện bàn làm việc, lập tức nói với cô: "Không lâu sau tôi sẽ đi tổng công ty nhậm chức, đầu tư Trịnh thị sẽ có một Phó tổng mới, thế nhưng đầu tư Trịnh thị lại không thể rơi vào trên tay hắn, cậu hiểu ý tôi chứ?"
Dư Hạ Hề biến sắc: "Tôi hiểu rõ ý của Trịnh tổng, cô muốn tôi đem quyền quản lý đầu tư Trịnh thị nắm trong tay?"
"Đúng vậy" Trịnh Hi Vận gật đầu nói: "Cổ phần của công ty Internet đã tăng lên giá trị, tận lực dùng giá cả tốt nhất bán ra cổ phần công ty, trong khoảng thời gian này cậu cũng không cần chạy theo, quảng bá trò chơi hiệu quả đã rất tốt, gần đây cậu theo tôi đi quản lý công ty, tôi từng bước đem quyền lực giao cho cậu, cậu cứ toàn tâm vùi đầu vào việc quản lý công ty sắp tới"
"Dạ được! Tôi nhất định sẽ sớm bắt đầu!"
Không có ai lại thăng nhanh như mình! Dư Hạ Hề tự nói với mình như vậy. Khi hắn cho là mình còn phải làm trợ lý cho Trịnh Hi Vận một đoạn thời gian nữa, Trịnh Hi Vận lại để hắn tự mình quản lý một dự án. Khi hắn cho là mình còn có thể sẽ được an bài quản lý một dự án khác, Trịnh Hi Vận lại đem quyền quản lý công ty giao vào trên tay hắn.
Hắn theo Trịnh Hi Vận lâu như vậy, hiểu ý của Trịnh Hi Vận, cũng chính bởi vì vậy, hắn cũng biết Trịnh Hi Vận nhìn trúng hắn! đầu tư Trịnh thị bây giờ là trung tâm của Trịnh Hi Vận, nếu cô ở tổng công ty phát triển không thuận lợi, còn có một cái công ty đầu tư để chống đỡ, đây đối với Trịnh Hi Vận quan trọng bao nhiêu Dư Hạ Hề hết sức rõ ràng.
Hắn ở trong lòng âm thầm quyết định thề sống chết tận hiến cho Trịnh Hi Vận, bởi vì Trịnh Hi Vận là *Bá Lạc* của hắn, vị Bác Lạc làm cho cuộc sống của hắn phát quang tỏa sáng!
*Là người thời Xuân Thu, nước Tần, giỏi về xem tướng ngựa. Ngày nay dùng để chỉ người giỏi phát hiện, tiến cử, bồi dưỡng và sử dụng nhân tài, "Bá Lạc" không những chỉ cá nhân mà còn có thể dùng để chỉ tập thể
Dư Hạ Hề đối với Trịnh Hi Vận vô hạn sùng bái từ trong mắt lộ ra, Trịnh Hi Vận có chút dở khóc dở cười, Dư Hạ Hề như vậy là cô chưa từng thấy qua, cũng bởi vì như thế cô mới nguyện ý để Dư Hạ Hề quản lý toàn bộ công ty, bởi vì bây giờ Dư Hạ Hề cho dù không có đầy đủ kinh nghiệm, nhưng lòng trung thành của hắn đối với mình cũng không người nào có thể so sánh!
Tin tức cổ phần công ty Internet bán ra truyền đi, Trịnh Hi Vận lập tức bị Trịnh Toàn Phong gọi tới, ở trong phòng làm việc, Trịnh Toàn Phong chau mày. Hắn dùng từ rất khách khí, nhưng giọng nói lại mang theo nồng nặc không đồng ý: "A Vận, chú và con bàn lại việc bán ra cổ phần công ty internet, trò chơi Linh Đạo nửa năm qua số lượt tải tăng mạnh đã quá rõ ràng, bây giờ đã trở thành trò chơi xếp thứ hai về lượng bán ra trên appstore. Chú cũng xem qua công ty internet đưa ra lượng tiền nạp vào hằng ngày, số liệu quả thực ngoài dự liệu của chú! Nếu dự án tốt như vậy, vì sao Trịnh thị không thể tiếp tục đầu tư, mà hết lần này tới lần khác lại bán đi cổ phần của nó?"
Trịnh Hi Vận cũng cùng hắn, thay một khuôn mặt giả tạo cười nói: "Chú, dù là cái gì, ở lúc nó tốt nhất sốt nhất bán đi mới nhận được giá cao nhất. Bây giờ lượng phí nạp vào trò chơi quả thực rất cao, thế nhưng mỗi một trò chơi cũng đều có tuổi thọ, mà chúng ta cũng không thể cam đoan trò chơi tiếp theo của bọn họ vẫnsẽ kiếm ra tiền, cho nên không bằng đem cổ phiếu hôm nay bán ra, bởi vì đây là thời kì kiếm nhiều tiền nhất!"
"Nhưng Trịnh thị bây giờ cũng không thiếu tiền, không cần phải ... thu lại Tài chính, tiếp tục đầu tư có thể có được quyền lợi nhiều hơn" Trịnh Toàn Phong vẫn đang giãy giụa! Hắn thấy, việc này đầu tư thời gian dài sẽ kiếm được tiền, hơn nữa còn có thể tự do sửa hoặc thay đổi điện ảnh và truyền hình, đây cũng là một khoản thu nhập không ít. Cho nên Trịnh Toàn Phong càng muốn tiếp tục đầu tư, sau đó hàng năm sẽ ngồi hưởng khoản hoa hồng kếch xù.
Đây cũng là lý do nhiều năm như vậy Trịnh thị ở trong tay Trịnh Toàn Phong phát triển rất bình thường. Trịnh Toàn Phong so với Trịnh Gia Lăng thiên phú kinh thương đáng sợ hơn đây là sự thực, nhưng so với Mục gia kiểu thương nhân nhà giàu, thiên phú làm ăn của Trịnh Toàn Phong chỉ có thể coi là tiểu đả tiểu nháo. Sự ra đời và cuộc sống của hắn cũng quyết định tầm nhìn của hắn, làm hắn chỉ có thể thấy được lợi nhuận so với trước mắt xa hơn một chút mà thôi.
Trịnh Hi Vận làm đầu tư cũng không phải là làm một cổ đôngcông ty ngồi chia hoa hồng lâu dài, mà là đầu tư một công ty, ở lúc nó phát triển đến đỉnh cao nhất, giá cổ phiếu cũng theo tăng lên sau đó đem cổ phần trong tay bán ra. Như vậy ở lúc kinh doanh có thể thu được tiền chia hoa hồng, nhưng nhiều hơn đó là cổ phiếu bán ra mang lại gấp mấy lần thậm chí là gấp mười lần lợi nhuận.
Sau đó lấy số tiền này lại đầu tư mấy dự án khác, như vậy tiền đẻ ra tiền so với ngồi chờ chia hoa hồng nhanh hơn rất nhiều.
Trịnh Hi Vận cũng không muốn giải thích quá nhiều với Trịnh Toàn Phong, cô và hắn cũng được coi là không hợp ý hơn nửa câu, dạy cho Trịnh Toàn Phong cũng khôngcó lợi để mình lấy lại công ty.
"Tin công ty bán cổ phần đã truyền ra, Trịnh thị không thể làm việc không uy tín, nếu không sẽ hủy đi hình tượng của Trịnh thị nhiều năm từ trước tới nay" Trịnh Hi Vận cường thế đáp lại Trịnh Toàn Phong.
Nhưng Trịnh Toàn Phong vẫn không muốn từ bỏ, Trịnh Hi Vận tiếp tục nói: "Nếu thật không được chúng ta mở đại hội cổ đông bỏ phiếu a! để mọi người làm quyết định"
Như vậy mỗi bên lùi một bước, Trịnh Toàn Phong vui vẻ tiếp nhận, lập tức nói thư ký thông tri các cổ đông buổi chiều họp.
Trịnh Hi Vận thừa dịp việc này liên lạc với Triệu Diệc Trình, máy móc hỏi hắn tình hình công ty gần đây.
Triệu Diệc Trình vốn là một người trọng nghĩa khí mười phần, trước khi hắn vào công ty đối với lời căn dặn của Trịnh Hi Vận cũng có một cái nhìn kính đáo, sau khi hắn ở công ty mới thực sự hiểu rõ quan hệ Trịnh Toàn Phong và Trịnh thị, nhất thời cán cân trong lòng nghiêng về Trịnh Hi Vận, bắt đầu cam tâm tình nguyện tụ họp lực lượng ở công ty vì cô.
Hắn báo lại tình hình tại công ty gần đây, sau đó nói Trịnh Hi Vận yên tâm.
Hôm nay Triệu Diệc Trình có thể vẫn chưa có thành thục của nửa năm sau, nhưng hắn cũng có nhiệt tình mãnh liệt, Trịnh Hi Vận hài lòng thở phào nhẹ nhõm, có Dư Hạ Hề và Triệu Diệc Trình, Trịnh Hi Vận có thể rõ ràng cảm giác được đời này so với trước đây ung dung thuận lợi rất nhiều. Đương nhiên trong này cũng có công lao của Mục Thanh.
Không bao lâu, điện thoại di động Trịnh Hi Vận lần nữa nhận được tin nhắn, đây là từ nhóm cổ đông cô gia nhập vào mà nhận được, nhiều cổ đông gửi tin hỏi Trịnh Hi Vận lý do buổi chiều họp.
Trịnh Hi Vận nói chuyện đã xảy ra cho bọn họ biết, sau đó nói ý kiến của mình. Làm cô bất ngờ là điều Trịnh Toàn Phong không hiểu đám người kia lại hiểu được, bắt đầu một câu một câu trò chuyện.
Trịnh Hi Vận xem bọn hắn bàn bạc gần mười phút, như là lúc này mới nhớ tới Trịnh Hi Vận nói với cô: "Buổi chiều bọn ta chắc chắn bỏ phiếu cho con, con làm đầu tư mạnh hơn so với Trịnh Toàn Phong bọn ta đều thấy ở trong mắt, sẽ không để cho hắn làm loạn"
Trịnh Hi Vận vậy mới yên tâm, có bọn họ ủng hộ, phần thắng so với Trịnh Toàn Phong sẽ cao không ít.
Tâm tình tốt vẫn chưa duy trì được lâu lắm, Trịnh Hi Vận nhận được điện thoại của Trịnh Gia Lăng: "A Vận, con và chú con đang làm gì đó? Sao đột nhiên lại triệu tập cổ đông họp?"
Những lời này đã cho thấy Trịnh Toàn Phong lúc nãy đã cáo trạng với Trịnh Gia Lăng, khóe môi Trịnh Hi Vận hơi nhếch, trong mắt lóe một tia tâm cơ, đối với Trịnh Gia Lăng nói: "Cha, nếu cha thích quan điểm của chú, vậy cha cứ theo chú a! Chú ở một mình cũng hy vọng có thể có người cùng hắn, hai người các người cũng vừa lúc"