Trịnh Hi Vận vốn cho là mình đã không còn có dịp biết là ai hại mình, hiềm nghi lớn nhất Trương Hồng Diễm và Khang Minh Hồng đã bỏ tù, đã từng bị hoài nghi Mục gia hiện tại đã không còn động cơ. . .
Nhưng cuối cùng vẫn chờ được thấy cùng một chiếc xe, bất đồng chính là lúc này chiếc xe kia tựa hồ chỉ là đe dọa, mà không phải thật muốn đẩy cô vào chỗ chết!
Là bởi vì tài sản a! Nếu như cô chết, vậy tài sản của cô sẽ bị Cơ quan Chữ Thập Tự Đỏ bán đấu giá, đến lúc đó sẽ có người khác trở thành cổ đông công ty, so với cái người chưa biết này, vẫn là Trịnh Hi Vận càng làm cho bọn họ cảm thấy yên tâm hơn.
Cho nên cái người này phải là -- Trịnh Toàn Phong!
Dường như muốn cắn nát môi! hai mắt Trịnh Hi Vận đỏ ngầu nhìn đường phía trước, khóe miệng dần dần nhếch lên một ý cười tàn nhẫn, ông đã tuyệt tình như vậy, cũng đừng trách tôi tuyệt tình hơn so với ông!
Các đối tác trò chơi mới không chỉ đưa ra phí nhượng quyền cao hơn công ty internet, hợp đồng còn có ưu đãi hơn, thậm chí tỏ ý sẽ cung cấp phí bồi thường vi phạm hợp đồng!
Có người chủ động đưa ra phí bồi thường vi phạm hợp đồng, phí nhượng quyền chia hợp đồng lại cao hơn phí nhượng quyền của công ty internet hiện tại, công ty game gốc liền tâm động, muốn hủy ước.
Việc này tới rất đột nhiên, cùng vừa rồi vẫn chưa xảy ra tai nạn xe giống nhau tới đột nhiên, Trịnh Hi Vận không có cách nào không bắt bọn nó liên hệ với nhau, nghe xong Dư Hạ Hề báo cáo Trịnh Hi Vận ngồi ở trên ghế làm việc trầm tư.
"Có tư liệu công ty cạnh tranh không?" biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng, Trịnh Hi Vận bình tĩnh lại để tung ra đòn tiến công đáng sợ hơn.
Dư Hạ Hề thấy Trịnh Hi Vận trầm tĩnh lạnh lùng như vậy trong lòng cũng liên tục dâng lên tự tin không ngừng, nhưng tin tức hắn mang tới lại không được tốt lắm: "Cũng không có, người công ty game gốc thế nào cũng không chịu tiết lộ, nếu điều tra công ty trong nước, phạm vi quá lớn, độ khó cũng quá cao"
Dư Hạ Hề gật đầu sấm rền gió cuốn rời khỏi công ty, đi chấp hành nhiệm vụ Trịnh Hi Vận bố trí cho hắn.
Lúc Trịnh Hi Vận sống lại dự án công ty internet đã phổ biến được nửa năm, lúc đó Trịnh Hi Vận biết được công ty internet đang tìm đầu tư, liền cùng bọn họ liên hệ rồi ký kết hợp đồng đầu tư.
Bởi vì biết dự án này có tầm quan trọng với sự nghiệp của cô, Trịnh Hi Vận luôn tự mình theo dõi, ký hợp đồng với công ty nước ngoài cũng là cô và tổng tài công ty internet cùng nhau ký, cho nên Trịnh Hi Vận lại quen biết với người quản lí thị trường của công ty game gốc.
Dư Hạ Hề đi rồi, Trịnh Hi Vận gọi điện thoại cho người quản lí công ty bên Mỹ, đối phương ở một giây sau đã bắt máy, lập tức không nói chút nào về việc nhượng quyền bị hủy, chỉ cùng Trịnh Hi Vận nói chuyện phiếm.
Nhưng Trịnh Hi Vận gọi điện thoại cho hắn cũng không phải là để nói chuyện phiếm, cô phối hợp hàn huyên vài câu, bằng vào đối phương luôn né tránh đề tài này, Trịnh Hi Vận biết việc hủy nhượng quyền cũng không phải chắc chắn như vậy, có thể công ty đối phương cũng đang xem chừng.
Trịnh Hi Vận nghĩ liền dùng ngôn ngữ đúng chuẩn đi thẳng vào mục tiêu nói: "Quý công ty muốn giải ước với chúng tôi là đã chắc chắn chưa?"
Quản lí công ty đối tác xấu hổ cười nói: "Tôi bây giờ còn chưa nhận được chỉ thị của cấp trên"
Đây chính là lý do rồi, bây giờ công ty đối phương hẳn là đang bàn bạc chuyện này, cho nên cần hai phe vỗ về, bây giờ cô và một bên công ty đầu tư khác đều đã trở thành vỏ xe phòng hờ.
"Các vị có thể tiết lộ một chút công ty nhượng quyền khác là người nào không?" Trịnh Hi Vận hỏi lần nữa.
Quản lí công ty đối tác tiếp tục pha trò: "Tôi không biết có những công ty khác muốn nhượng quyền trò chơi, Trịnh tiểu thư đây là đang làm khó dễ tôi!"
Xem ra đối phương cũng không muốn thừa nhận, muốn lựa cái ưu tú mà chọn.
Sau khi cúp điện thoại Trịnh Hi Vận có chút đau đầu, phải như thế nào mới có thể giải quyết vấn đề này đâu! Bây giờ tiền lời công ty internet và cô có thể đi vào gắn bó chặt chẽ với tổng công ty hay không, thậm chí liên quan đến cái nhìn của một bộ phận cổ đông đối với cô, Trịnh Hi Vận không có cách nào không thèm để ý chuyện này.
Nếu tìm không ra công ty nhượng quyền kia, Trịnh Hi Vận quyết định ra tay với công ty game này.
Cô cho người điều tra mấy vấn đề liên quan đến công ty này, cô không tin công ty như vậy lại không có kẽ hở!
Trịnh Hi Vận làm xong những thứ này liền lái xe đi Gia Đằng đón Mục Thanh tan tầm, Mục Thanh đã nhiều ngày đều ở đây Gia Đằng cùng người ở đài truyền hình bàn bạc chi tiết về quy tắc tuyển tú.
Trịnh Hi Vận đến tầng lầu của tổng tài, thư ký của Mục Thanh liền mặt tươi cười đón tiếp: "Trịnh tổng, Mục tổng còn đang họp, cô ở phòng làm việc chờ một hồi a!!"
Trịnh Hi Vận ngồi ở phòng làm việc của Mục Thanh chờ cô, trong đầu còn nghĩ việc đã xảy ra hôm nay.
Suy nghĩ một chút cô lại ngủ thiếp đi, trong mộng phía sau Trịnh Hi Vận có một quái thú đang đuổi theo cô, cô cố gắng thế nào cũng chạy không thoát, quái thú vẫn ở sau lưng cô đuổi theo không bỏ! Cô không cẩn thận vấp ngã xuống đất, quay đầu thấy quái thú có khuôn mặt của Trịnh Toàn Phong!
Trịnh Toàn Phong dữ tợn muốn nhào tới cô, phía sau cô đột nhiên nhảy ra một cái dũng sĩ!
Dũng sĩ vung kiếm cùng quái thú chiến đấu, kiếm quang sắc bén, quái thú gầm rú và dũng sĩ rống giận trộn lẫn. Cuối cùng dũng sĩ một kiếm đâm chết quái thú!
Trịnh Hi Vận quay đầu, phát hiện mặt của dũng sĩ lại cùng Mục Thanh giống nhau như đúc. Cô đang kinh ngạc, dũng sĩ cười nói với cô: "Honey, em không biết tôi sao? Tôi cứu em, em nên tặng tôi một nụ hôn ngọt ngào để cảm tạ mới đúng"
Tiếp theo tại lúc Trịnh Hi Vận còn chưa phản ứng, Mục Thanh dũng sĩ quỳ gối trước người cô, sâu sắc giữ chặt cô.
Nụ hôn này rất chân thực! Trịnh Hi Vận thậm chí có thể cảm giác được hô hấp gấp, cùng với môi lưỡi quấn quít của hai người. Thân thể của cô cũng dần phát nhiệt theo nụ hôn sâu, khô nóng dọc theo thần kinh cột sống truyền tới toàn thân, cuối cùng hội hợp ở bụng dưới!
Không đúng! Trịnh Hi Vận mơ hồ cảm thấy không đúng! Tỉnh hồn lại trong nháy mắt đó, tiếng nước mập mờ vang lên bên tai, đó là thanh âm lúc hôn môi quấn quít.
Chợt mở mắt ra khuôn mặt Mục Thanh lại tại trước mắt!
Mục Thanh thấy cô tỉnh lại, thu lại đầu lưỡi của mình, ở môi cô liếm qua rồi rời khỏi.
Thì ra nụ hôn kia cũng không phải là mộng. Mặt Trịnh Hi Vận bởi vì hôn sâu mà đỏ bừng, ngay cả ánh mắt phát hỏa cũng rất mềm manh. Cô trợn lên giận dữ nhìn Mục Thanh, thấy Mục Thanh vì hôn môi lại vứt bỏ xe lăn, ngồi quỳ ở trước người cô, lời nói ra khỏi miệng nói trong nháy mắt quẹo cua, biến thành một ... câu khác: "Cô không cần chân mình nữa sao?"
Mục Thanh nghe xong lời của cô cười càng vui vẻ hơn, ánh mắt đều là vui mừng: "Muốn chân cũng muốn em nữa!"
"Trở lại xe lăn!" Trịnh Hi Vận đứng lên nâng cô dậy, đợi cô ngồi trên xe lăn Trịnh Hi Vận ngồi xổm người xuống vén lên ống quần Mục Thanh, nhìn một chút vết thương của cô, thấy băng gạt cũng không bị méo mó, vậy mới yên tâm xả ống quần xuống.
"A Vận, lúc trước kỳ thực em đã rất thích tôi rồi đi?" Mục Thanh đối với Trịnh Hi Vận nói.
Trịnh Hi Vận lại không để ý tới vấn đề của cô, chuyển đề tài nói: "Cô ở công ty còn có việc sao? Có muốn về nhà hay không"
Mục Thanh nói: "Không có việc gì, về nhà đi"
Trịnh Hi Vận đứng lên đẩy Mục Thanh tới thang máy, Mục Thanh đối với Trịnh Hi Vận nói: "Bác sĩ nói chân của tôi không có vấn đề gì quá lớn, bây giờ có thể thử chậm rãi đi lại"
Trịnh Hi Vận lại không đồng ý: "Cô nên đi bệnh viện để khôi phục a! tôi cũng không hiểu tình huống hiện tại cô nên làm vận động thế nào, nếu lỡ lượng vận động và số bài tập vận động không khớp lại tạo thành thương tổn lần thứ hai thì làm sao bây giờ?"
Mục Thanh vừa nhìn cũng bất đắc dĩ, sau đó bắt đầu tranh thủ phúc lợi cho mình: "Vậy mỗi ngày em đều phải cùng tôi tập"
Trịnh Hi Vận không chịu, Mục Thanh lại nói: "Cùng tôi đi mà, tôi tự mình tập rất nhàm chán, có em ở đây tôi mới có động lực"
Trịnh Hi Vận liếc cô, cô như là đã hiểu ý tứ trong lời nói của Mục Thanh, hôn cô một ngụm rồi đi một bước là cái kiểu động lực như vậy sao?
Sau khi lên xe ở trên đường điện thoại của Trịnh Hi Vận đột nhiên reo lên, Mục Thanh thấy cô sau khi bắt điện thoại thì mở loa ngoài. Điện tới là cấp dưới của Trịnh Hi Vận, sau khi tiếp thông điện thoại hắn nói: "Trịnh tổng, việc cô phân phó tôi đã điều tra ra một ít manh mối. Quan hệ cô và Mục gia Đại tiểu thư không phải rất tốt sao? Cái công ty game này và Mục thị có một mối hợp tác rất lớn"
Mục Thanh hơi nhíu mày nhìn Trịnh Hi Vận, Trịnh Hi Vận cũng cau mày nói: "Tôi biết rồi"
Sau đó cúp điện thoại Mục Thanh hỏi: "Sao vậy? Công ty đã xảy ra chuyện?"
Trịnh Hi Vận đem việc ngày hôm nay nói cho Mục Thanh, không nghĩ tới Mục Thanh còn kích động hơn cô, trong mắt lộ ra chán ghét: "Chú em cũng thật là ghê tởm a!? Vì quyền lợi cá nhân không tiếc hi sinh công ty, thứ người như vậy đúng là không thể giao công ty cho hắn, một ngày nào đó Trịnh thị sẽ nát trong tay hắn!"
Trịnh Hi Vận gật đầu nói: "Đúng vậy, khuya về nhà tôi và anh cô tâm sự" nếu biết được tin tức này, Trịnh Hi Vận cũng muốn thử xem, nếu không thử cuối cùng dẫn tới quyền đại của Linh Đạo bị lấy đi, đối với Trịnh thị và Trịnh Hi Vận mà nói đều là tổn thất rất lớn.
"Tôi và em cùng nhau đi" Mục Thanh giống như thuận miệng nói, trong lòng kỳ thực có chút sợ Mục Cận không đáp ứng, như vậy có lẽ Trịnh Hi Vận sẽ đối với Mục gia có ấn tượng xấu, sẽ ảnh hưởng quan hệ của cô và Trịnh Hi Vận.
Trịnh Hi Vận lại nói: "Không cần, cô nghỉ ngơi cho thật tốt"
Sau khi về nhà Mục Cận còn chưa tan tầm, Mục Thanh lần nữa nói muốn cùng đi nói chuyện với Mục Cận, Trịnh Hi Vận vẫn cự tuyệt: " Mục Thanh, bây giờ tuy là quan hệ chúng ta đã khác, nhưng Mục thị chung quy không phải của một mình anh ấy, cô không nên làm khó dễ hắn"
Cuối cùng Mục Thanh đáp ứng cô, nhưng trong lòng cũng tự mình suy nghĩ chút biện pháp cho việc này, nếu anh không thể giúp được cô ấy, vậy tự mình ra tay, cô cũng không thể cả đời dựa vào anh trai a.
Đợi Mục Cận về nhà, Trịnh Hi Vận đi thư phòng tìm hắn, đem tình huống hiện tại giản lược nói cho Mục Cận, cuối cùng đối với Mục Cận nói: "Em nghe nói Mục thị và bọn họ cũng có hợp tác, cho nên muốn hỏi anh một chút, có thể thông qua Mục thị giúp em giải quyết vấn đề này hay không?"