TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Xuyên Thành Thái Tử Phi Bị Mất Nước
Chương 259: 259: Chương 250


Cô ôm cuốn “Nông kinh”, đang định trở lại chỗ của mình thì bàn tay trên mái tóc bắt đầu trượt dần xuống, ấn vai cô lại.

“Hả?” Tần Tranh quay lại nhìn Sở Thừa Tắc.

Y hơi cúi người, hít hà trên mái tóc cô, giọng trầm thấp.

“Nàng dùng mùi hương gì mà thơm thế?”
“Hương?” Tần Tranh giơ tay lên hít hít.

“Chàng nói mùi xà phòng à?”
Cô đột nhiên nhoài tới, khụt khịt mũi như con thú nhỏ, ngửi mùi hương trên người y.

“Mùi xà phòng thôi, trên người chàng cũng có mà.”
Tóc rơi xuống phất qua khuôn mặt Sở Thừa Tắc.

Lành lạnh, ngưa ngứa.


Sở Thừa Tắc chỉ khẽ mỉm cười nhưng đáy mắt thì không trong trẻo như nụ cười khẽ trên môi.

Y cũng dùng xà phòng, biết nó có mùi gì, không thể là mùi ấy được.

Trước kia y phát hiện trên người cô có một mùi hương thanh mát, y cứ tưởng cô ở trong cung dùng hương liệu gì quý giá nên lâu ngày không tan.

Nhưng đến Thanh Châu, cô không mặc lại bộ y phục lúc xuất cung mà trên người vẫn có mùi hương ấy, vì thế y mới hỏi.

Tần Tranh ngửi xong định lùi lại nhưng bị y dùng tay đè lại, môi in thẳng vào môi y.

Cô kinh ngạc “a” lên một tiếng, trợn tròn mắt nhìn khuôn mặt anh tuấn trước mặt.

Hai mắt y nhắm lại, kiên nhẫn mút lấy cánh môi mềm của cô, ngay cả đầu lưỡi đi thăm dò cũng rất dịu dàng, rất dễ nhen cháy dục vọng đang lẩn trốn trong bóng đêm.

Cuốn “Nông kinh” rơi xuống đất.

Hàng mi Tần Tranh run liên hồi, lúc đầu tay cô còn chống lên ngực y, sau đó cả người mềm nhũn ra.

Sở Thừa Tắc khoác chiếc áo màu choàng màu mực đen bên ngoài bộ đồ ngủ mỏng manh, đường chỉ kim tuyến trên áo choàng lấp lánh dưới ánh nến, áo ngủ bên trong chỉ thắt nút hờ hững, lúc này Tần Tranh chống tay lên ngực đã làm nó bật ra, để lộ lồng ngực rắn chắc.

Hè đến mặt trời ngày một chói chang nên mặt và cổ y đen hơn so với lúc mới ra cung nhiều, nhưng có lẽ vì làn da trắng bẩm sinh nên nhìn tổng thể màu da vẫn không chênh nhau lắm.

Người ta nói trên đầu chữ sắc là một con dao, Tần Tranh thừa nhận mình bị sắc đẹp này làm mê mẩn rồi.

Nhìn Sở Thừa Tắc nằm ngửa trên giường, sắc mặt nghiêm túc như đang đọc sách nhưng môi lại có vệt nước lấp lánh, ánh mắt mang theo vẻ dung túng… cô nhọc nhằn nuốt một ngụm nước bọt, tay lướt nhẹ từ môi y xuống hầu kết rồi tiếp tục đi xuống, kéo dây buộc áo ra.

Liếc thấy mấy múi cơ rõ ràng trên bụng, Tần Tranh không nhịn được sờ soạng một chút rồi ngạc nhiên nói: “Mềm à?”
Không khí ngưng đọng trong giây lát.


Cảm nhận được các múi cơ bên dưới săn cứng lại, không còn mềm như lúc nãy, Tần Tranh ngượng ngùng rụt tay về, chột dạ kéo áo lại cho y.

“Thiếp cứ tưởng mấy cơ chỗ này luôn luôn cứng chứ…”
Đây không phải lần đầu tiên cô nhìn thấy vóc dáng của y, nhưng là lần đầu tiên chạm vào nó.

Trước kia lúc y hôn mê, Tần Tranh vẫn dùng khăn lau cho y nhưng lo lắng y sốt sao không hạ, tâm trạng bất an nên không để ý mấy thứ này.

Lúc này lòng bàn tay như có lửa, cơn nóng ấy dường như lan lên tới mặt.

Sở Thừa Tắc chỉ ung dung nhìn dáng vẻ luống cuống tay chân, mặt mày đỏ bừng của cô.

Ngay lúc cô định chạy trốn thì chộp tay cô lại, dễ dàng đè cô xuống giường, thì thầm vào tai cô bằng hơi thở hỗn loạn.

“Lần này ta không cần đi nghị sự nữa.”
Mặt Tần Tranh nóng như lửa đốt.


Ngày hôm sau, lúc trang điểm, Tần Tranh phủ lên cổ ba bảy lớp phấn nhưng vẫn không giấu được hết dấu ấn mà người nào đó để lại đêm qua.

Cô thở dài bất lực, đành phải đội nón có màn che ra ngoài.


Sở Thừa Tắc không cưỡi ngựa mà ngồi chung xe với cô.

Tần Tranh buồn ngủ ríu cả mắt.

Kẻ tội đồ thì rất tự giác, vừa cống hiến bờ vai cho cô làm gối vừa xoa bóp tay cho cô.

Khi ấy Tần Tranh mới hưởng thụ được đôi chút.

Đêm qua, tình hình sau đó rất hỗn loạn nhưng y vẫn chỉ nắm chặt tay cô.

Tần Tranh thậm chí hoài nghi phải chăng y cũng tin lời sấm thái tử không thể gần nữ sắc trước khi đạt được sự nghiệp.

Nếu một đêm y không dùng tay giải quyết mấy lần, lại rất thích hôn cô đến không thở nổi, không ngủ được thì cô rất thích tình trạng ở chung hiện nay.

Tuy người nào đó đã hứa là sẽ không làm chuyện khiến cô không thích nhưng những lời này không tin là thật được..


Đọc truyện chữ Full