Thời đại này gà vịt mỗi nhà mỗi hộ nuôi đều không nhiều, nói cho cùng không có nhiều lương thực như thế để cho chúng nó ăn.
Hơn nữa đều là người đi làm ruộng giành công điểm, chính là có lương thực thì cũng không có tinh thần và sức lực để nuôi quá nhiều gà.
Từ Ái Quyên đều xem năm con gà mái và hai con gà trống ở trong nhà là của báu mà chăm sóc, vừa nghĩa đến đưa không hai con gà mái cho nhà hai Lăng còn không bằng thẳng tay dùng một dao giết chết bà ta đi.Lúc bà ta xông đến Vạn Kim Chi còn đang ở trong chuồng gà lựa xem con nào khá mập nữa đó, đối với sự lên án của bà cụ cô ấy căn bản không quan tâm.“Cô bỏ xuống cho tôi, có nghe không hả, cô điếc đấy à!” Từ Ái Quyên hùng hổ xông đến trước mặt của Vạn Kim Chi, bà ta đúng là không nhịn nổi cơn tức giận này, Vạn Kim Chi có bản lĩnh, cô ta còn dám đánh thẳng vào mẹ chồng phải không, cô ta dám đánh thì bà ta sẽ dám ầm ĩ lên, xem xem ai không có lý.“Mẹ, mẹ nói gì vậy?”Vạn Kim Chi bắt hai con gà mái mập mà cô ấy ưng lên, tóm chặt cổ của chúng, trước mặt Từ Ái Quyên ‘răng rắc’ một tiếng, hai con gà mái vốn dĩ còn nhảy nhót lung tung lập tức bị bẻ gãy cổ như vậy.
Biểu cảm của Vạn Kim Chi thời khắc này vẫn cứ đang mỉm cười, miễn bàn đến việc làm người ta sợ hãi đến dường nào.Từ Ái Quyên nuốt nước bọt, lông tơ khắp người đều dựng cả lên.“À thì trẻ con mới rơi xuống nước đừng ăn đồ dầu mỡ quá.” Bà cụ nào còn khí thế ban nãy nữa, giống như có một con ma đang đuổi theo ở sau, nói bừa một câu lập tức trốn thẳng về phòng mình.Triệu Mai trốn ở trong phòng nhìn trộm ra ngoài qua cửa sổ, trông thấy bà mẹ chồng nhà này vô dụng như thế, chỉ biết quát tháo ầm ĩ vô lý với cô ta thì tức đến mức giậm chân.Vạn Kim Chi hình như cảm nhận thấy ánh mắt của cô ta, trực tiếp nhìn về hướng Triệu Mai đang đứng, cái ánh mắt đó dọa cho ba hồn bảy vía của Triệu Mai bay đi một nửa, vội vàng trốn ở sau tường, vỗ ngực mấy cái không dám nhìn lén nữa.Cô ấy khịt mũi khinh thường, xách hai con gà mái mập mạp nghênh ngang rời khỏi nhà cũ của nhà họ Lăng.
Chỉ là lúc ra ngoài không có người nhà họ Lăng nhìn theo nữa thì Vạn Kim Chi bỗng chốc ủ rủ.Hai con gà mái này vốn dĩ định cho bọn nhỏ ăn một con, giữ lại một con đẻ trứng, nhưng mà mình vì đe dọa người của nhà cũ mà vặn cổ cả hai con gà rồi.
Chồng cô sẽ không cho rằng cô là một người phụ nữ phá hoại đấy chứ, buổi tối không cho cô ngủ trên giường lò nữa.Vạn Kim Chi cảm thấy mình dường như đã làm chuyện sai trái tà tà đi về hướng nhà mình, nghĩ đến làm thế nào giải thích với chồng, tốt nhất là đem tội đẩy hết lên đầu của người nhà cũ.…Trên đường từ nhà cũ của nhà họ Lăng đến nhà cô ấy, Vạn Kim Chi nghĩ cả trăm lý do để giải thích vì sao hai con gà đó chết, dù sao chỉ cần nghĩ một cái lý do không có liên quan đến cô ấy là được, nhưng đến khi bước vào cửa, trong cả trăm lý do cô ấy mới nghĩ đó, chẳng có cái nào đáng tin cả.“Oa.”Lăng Điềm và chị mới gội đầu xong, hai đứa còn đang đứng trong sân thì bỗng nhiên thấy mẹ xách hai con gà mái về, hai chị em vui vẻ chạy tới đón.“Mẹ, hôm nay nhà mình ăn thịt gà ạ?” Cô ngẩng khuôn mặt hứng khởi lên hỏi mẹ.Cô vốn tưởng rằng vào thời kỳ mà mình xuyên tới, hầu như chẳng nhà ai có điều kiện sống tốt, dù có giành được hai con gà mái từ chỗ nhà bác cả, có thể làm được một con cũng khá lắm rồi, cô còn mơ mộng đến những món ngon như gà xào, gà om, gà chảy nước miếng, gà lá sen, gà luộc...Nhiều mồi ngon thế này phải làm mấy món ngon ngon mới được, gà ta thả vườn dùng hầm canh cũng rất hợp, mùi vị lại ngon, bao nhiêu món ăn ngon như vậy lại phải chọn ra hai món, thực sự là một lựa chọn khó khăn.Bây giờ hay rồi, có hai con gà mái đã ngủm ở trước mắt, lựa chọn cũng nhiều hơn.“Em mổ gà mái trước đi, vừa hay anh mới đun một nồi nước sôi, mau chóng cắt tiết rồi vặt lông gà.” Lăng Quốc Đống nghe tiếng con gái reo lên vui vẻ trong sân thì từ nhà bếp bước ra, anh ta trông thấy vợ mình đang cầm hai con gà mái đứng trong sân.“Hả?”Vạn Kim Chi thật không ngờ người trong nhà lại dễ dàng chấp nhận việc tự nhiên có thêm hai con gà mái chết đến thế, gần như không ai có ý định hỏi cô ấy vì sao hai con gà mái này lại chết..