Lên trăm bậc thang lại bắt gặp một nhóm người ngồi nghỉ chân, sắc mặt mệt mỏi thở hồng hộc.
Thong thả nửa nén nhang, Hàn Phi đến nơi hoà lẫn vào đám người đang xếp hàng.
Vị trí đang đứng là nơi thoáng rộng, khí lực bình ổn trở lại,không còn đè nén, không khí lại có phần loãng, bức người mỗi lần hô hấp phải sâu hơn thường.
Phía trước đoàn người xếp hàng có cái bàn lớn, ba gã tráng niên tu vi Luyện Khí Cảnh cửu tầng đang ghi ghi chép chép lưu thông tin từng người.
Trước hắn, từng kẻ đóng ra 300 Linh Thạch hạ phẩm phí.
Hàn Phi xuất ra thư giới thiệu, cả ba gã tráng niên nọ trợn mắt dò xét qua, một gã đóng giấu ấn lên, đưa trả trở lại, nhẹ giọng tựa thân tình:
- Ngươi đóng 50 khối Linh Thạch chi phí sơ cấp, đi theo đám người kia đến khu ký túc xá, nơi đó có chỉ dẫn.
Hàn Phi làm theo, phía sau không ít tiếng xì xầm rộn lên.
- Này..
này, vì sao bọn ta phải đóng 300 Linh Thạch, kẻ kia chỉ nộp 50?
Một tên khác nói:
- Ngươi còn chưa rõ sao, tên kia có thư giới thiệu!
Kẻ nọ kinh ngạc thốt lên:
- Lại thêm một tên có thư giới thiệu sao! Ta xem bộ dáng của hắn, không chừng là bán đi toàn bộ gia sản để được vật kia, chỉ e sau này đến tiền ăn cơm cũng không đủ.
Một người nói ra, kẻ khác bàn vào thành ra tình huống nhiễu loạn, gã tráng niên tại bàn điểm danh, quát đến:
- Ồn ào! Các ngươi còn không tiến, thì không cần tiến nữa.
Cả bọn nhăn mặt gục đầu, im thin thít.
Ký Túc Xá là khu vực nhà ở cho Học Viên, diện tích tám ki lô mét, bao bọc bên ngoài là tường cao kiên cố.
Cửa lớn có Trưởng Lão tu vi Nhập Đạo Cảnh sơ kì dẫn dắt hơn trăm thuộc hạ Giám Viên phát Thẻ cho Tân Sinh kèm dặn dò gì đó.
Vài kẻ đi trước đưa ra Thẻ thông tin, Giám Viên lược qua, trả lại Thẻ, nói:
- Ngươi đến khu vực số 20, ba ngày sau tập trung khảo thí!
Đến lượt Hàn Phi đưa ra thư giới thiệu, có kẻ nói:
- Ngươi đến khu vực số 5, ngày mai khảo thí luôn.
Hàn Phi lúc này mới nhận ra có thư giới thiệu được ưu đãi nhiều khoản.
Khu vực số năm này sạch sẽ rộng thoáng hơn vài nơi trên đường đến đây đã đi ngang qua, ở đây có hai trăm gian, mỗi gian 5 phòng.
Y được dẫn đến gian 10 phòng số 1.
Xem xét một chút, đang tính tìm cách hỏi thông tin.
Bên ngoài đã vọng vào tiếng ồn, hắn bước ra xem thử bắt gặp một tên thanh niên cường tráng, cơ bắp tứ chi cuồn cuồn dẫn theo mười mấy người, đi đến từng phòng bắt nạt người mới, bức nộp bảo kê.
Kẻ nào có ý chống đối sẽ bị bọn hắn đánh đập hội đồng, mỗi người ở cùng gian nhà với Hàn Phi đều phải nộp ra 30 Linh Thạch.
Hàn Phi nhàn nhạt:
- Các ngươi là kẻ nào!
Tên đầu lĩnh lớn giọng:
- Ta là Lý Bách lão đại nơi này, kẻ mới đến đều phải nộp phí chào hỏi!
Hàn Phi lạnh lẽo:
- Ra là Lý Bách, ai cho ngươi lá gan thu phí Học Viên.
Một tên thuộc hạ của Lý Bách cười lớn:
- Tên mắt mù kia, ngươi mới đến còn chưa biết, lão đại của ta là cháu cưng của Lý Cương trưởng lão.
Chính là Lý trưởng lão cấp ra đặc quyền đó.
Nói xong tên thuộc hạ đắc ý cười sặc.
Người có mặt đa phần là đợt tuyển mới, nghe hiểu nguồn cơn thì xì xầm to nhỏ:
- Bảo sao ngang tàn đến vậy.
- Ra là người nhà của Trưởng Lão.
- Nước chảy xuôi dòng, muốn yên ổn đành cắn răng nộp ra phí kia.
- Ài..
Trong ngoài đều phải đóng phí.
Học Viện này căn bản kẻ nghèo không có khả năng bước vào..
Lý Bách nhảy dựng, vung tay tát tên thuộc hạ hộc máu, ngã bổ ra mấy mét.
Y nghiến răng mắng:
- Lắm mồm!
“Lý Cương trưởng lão là nhị thúc ta, hắn che chở cho ta kiếm lợi bao lâu nay cũng có dặn dò không được khai ra Y.
Vài lúc ngà men cùng đám thuộc hạ ta lỡ miệng tỉ tê, lúc này kẻ kia giữa chốn đông người nói ra ô dù phía sau.
Để đến tai Thúc ấy, ta cũng bị ăn một trận ra trò.
Ặc..”
Lý Bách nén cảm xúc điệu ngữ bịt miệng phủ đầu, ba phần nhắc bảy phần doạ:
- Các ngươi vẫn chưa phải là Học Viên chính thức, thông qua khảo thí nếu không đạt sẽ bị đuổi về.
Đứng tại chỗ này, còn nghĩ bản thân mình chắc chắn rồi sao!
- Không phải là Học Viên sẽ không có người đứng ra bênh vực các ngươi.
Đám đông mặt mũi tái mét, xì xầm nhỏ lại:
- Hắn là cháu của Trưởng Lão, Học Viên từ xưa đến nay cũng chưa có kẻ nào đủ lực chống đối.
Hàn Phi cười mỉm, hỏi:
- Ngươi có bản đồ Ngoại Viện không?
Lý Bách chắc giọng:
- 100 khối Linh Thạch hạ phẩm một tấm, bên trong không kèm ghi chú cấm địa.
Nhưng ngươi phải đóng phí chào hỏi trước.
Hàn Phi gật đầu:
- Cũng được, ngươi trả lời ta thêm một câu hỏi, Linh Thạch sẽ đóng ra.
- Đến Ngũ Hành Linh Hồ tu luyện có cần điều kiện gì không?
Lý Bách cười phá lên:
- Thì ra ngươi muốn đến Ngũ Hành Linh Hồ, ta khuyên ngươi bỏ ý định đó đi, cả ta cũng chưa đủ tư cách đến.
Hàn Phi ngạc nhiên:
- Ngươi là cháu của Trưởng Lão cũng còn chưa đủ tư cách? Đây là ý gì!
Đám đông nhao nhao lên:
- Đúng..
đúng, đây là sao chứ! Linh Hồ không phải dành cho Học Viên sự dụng sao?
Lý Bách sảng khoái, cười thêm một tràng, bày ra bộ dáng đàn anh giảng dạy:
- Các ngươi thật giống đám ngốc, Linh Hồ là kì bảo của Học Viện, đâu phải đầu đường cuối chợ cho kẻ khác tuỳ ý vào ra.
Chưa nói muốn đến Linh Thác tu luyện phải có tên trong Tinh Anh Bảng, đến được Linh Hồ càng phải có tên trong danh sách Địa Bảng.
Một tên thuộc hạ khác của Lý Bách hớn hở nịnh nọt, lớn giọng tán dương:
- Lão Đại của bọn ta xếp hạng 5000 trong Tinh Anh Bảng của Ngoại Viện, đạt yêu cầu tư cách tu luyện tại Linh Thác.
Đám đông hô hoán khí thế:
- Tinh Anh Bảng, Địa Bảng..
ta cũng muốn!
Tên thuộc hạ vừa rồi mỉa mai, mắng:
- Vọng tưởng, các ngươi muốn vứt mạng có thể đến thử.
Dù Ngoại Viện có hơn 10 vạn Môn Sinh, Tinh Anh Bảng cũng chỉ 5000 người, chưa nói để có tư cách tham dự, các ngươi phải là Học Viên trước đã.
Lý Bách hướng Hàn Phi khinh thị:
- Tên kia mau nộp Linh Thạch, ngươi thông khảo thí có thể đến Nhiệm Vụ Đường nhận khiêu chiến Địa Bảng.
Đừng nói ta không nhắc người mới, nhiệm vụ nhận rồi, không thể trả trừ khi hoàn thành.
Bằng không sẽ bị đuổi khỏi Học Viện.
Hàn Phi ném tới 30 khối Linh Thạch:
“Hiện tại nhanh chóng tìm cách đến Linh Hồ, đám tiểu oa oa này, tạm thời cho chúng chút mặt mũi.”
Không mua bản đồ, hắn đi dò hỏi thêm vài nơi, thông tin nhận được đều tương đồng như bọn Lý Bách nói.
Y đi ngược ra ngoài, mấy gã Trưởng Lão vẫn còn ở đó.
Hắn tiến lại chỗ mấy tên thủ vệ đang đứng gác một góc cách xa đám đông, phát cho mỗi người 50 khối Linh Thạch, nhăn mặt kể khổ:
- Mấy vị đại ca, ta bị người lớn trong nhà bức lên Học Viện khảo thí, càng cưỡng ép khi trở về phải báo tên một vị Trưởng Lão, bọn hắn mới tin ta từng đến đây, tiểu đệ mong được các vị chiếu cố.
Một số thiếu niên được gia đình lo cho đi học nhưng vì tư chất quá kém không thông khảo thí, không được nhận là chuyện thường, mỗi ngày đều xảy ra mấy trăm lượt, có kẻ nhát gan còn không dám bước vào khảo thí.
Mấy tên hộ vệ nghe đến, thì nghĩ ngay tới trường hợp nọ, trước còn lưỡng lự, lúc này ngó nghiên không ai chú ý, cất ngay Linh Thạch vào Túi, hoà nhã nói:
- Tiểu đệ, ngươi muốn biết tên của vị nào?.