TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hệ Thống Mau Xuyên, Vương Giả Phản Công
Chương 41: Chap 41: nam nhân quỳ phục dưới chân ta(37)



Hiện tại trên báo chí truyền thông cũng như trên weibo đã sớm bùng nổ

Màn cầu hôn kinh diễm của cặp đôi duyên trời tác hợp

Ám Dạ quân Vương lại lộ mặt thật !

Vị tổng tài trong truyền thuyết kia lại chính là tiểu thư mới tìm về được của Lăng gia \- gia tộc lâu đời tại Hoàng Thành\- Ma Đô

Lăng gia tuyên bố tìm được tiểu thư và tiểu thiếu gia mất tích 17 năm trước Lăng Hạ Lam và Lăng Hạ Ninh

Mà vị thiếu gia này lại chính là Ám Nhất nào đó

Tử Lăng Khuynh đã sớm nghi ngờ, cho nên ... em trai này tìm vô cùng dễ

\*

Trong lúc đó

Ở căn hộ cao cấp thuộc trung tâm Đế Đô

Đỗ Phi Tình cùng bảy nam nhân của cô ta bị đuổi khỏi nhà

Phi Diệt cũng bị cảnh sát tóm gọn, vụ bắt cóc thiếu nữ đó cũng được triệt phá giải cứu nhưng lại không bắt được tội phạm do các cô gái ấy sớm đã si ngốc điên rồi !

Chính vì vậy cho nên đám nam nhân này mới còn ngồi được ở đây

Nhưng tiền thì không có nhiều nữa, mấy lão già ấy chỉ cho mỗi người 1000 vạn rổi đuổi đi không quan tâm

Mà.

Mua nhà rồi sinh hoạt phí hàng ngày lại rất lớn . Sớm muộn gì cũng hết sạch !

Cố tình bọn họ còn tiêu xài hết sức phung phí xa hoa như lúc trước

Điều đó tương đương với việc lấy trứng chọi đá


....

Chẳng bao lâu sau Đỗ Phi Tình đã bị đám nam nhân của mình đẩy đến chỗ Kỳ Vân Hiên cầu xin giúp đỡ

Với lý do là hắn từng có hứng thú với em nên chắc chắn không bỏ rơi em đâu!

Đỗ Phi Tình thực sự đến. Chẳng hiểu cô ta tìm được dấu vết của Kỳ Vân Hiên ở đâu lại lao đến chặn trước xe hắn

Kỳ Vân Hiên nhíu mày bước xuống, còn chưa kịp làm gì, một bóng người đã nhào đến

Hắn theo bản năng tránh đi thì thấy một cô gái ăn mặc bẩn thỉu, ánh mắt cầu xin nhìn hắn

Đây đúng là Đỗ Phi Tình !!

Cô ta nhịn đau đớn gượng dậy nở nụ cười động lòng nhất có thể đối Kỳ Vân Hiên, mắt nhìn sâu vào mắt hắn

" Ám Dạ Quân Vương, lâu không gặp, ngài còn nhớ tôi chứ ? "

" Không nhớ !" Kỳ Vân Hiên không chút để ý thẳng thừng quay đầu định đi

" Lăng .. Hạ Lam ... ... "

Đỗ Phi Tình hoảng hốt vội nói thành công làm hắn quay đầu lại

" Lăng Hạ Lam chính là một ả tiện nhân, cô ta quyến rũ rất nhiều nam nhân rồi lên giường với bọn họ . Tôi biết ngài thích tôi nhưng cuối cùng lại chọn cô ta vì muốn cô ta làm thế thân cho tôi . Tôi .. tôi cũng muốn tốt cho ngài, không muốn ngài bị cô ta lừa !

Đỗ Phi Tình càng nói càng hăng say không để ý đến nam nhân trước mặt thần sắc âm u đáng sợ

" Câm miệng ! Em ấy là thế thân cho cô ? Đồ bẩn thỉu nhà cô không xứng sánh với em ấy "

Kỳ Vân Hiên tức giận phất tay cho thuộc hạ kéo cô ta ném ra xa

Chợt .

Một giọng nữ thanh lãnh cắt ngang

" Đưa cô ta đến Trụy Lạc đi "

Ám Vệ không biết phải làm sao quay sang nhìn Kỳ Vân Hiên

" Làm theo ý cô ấy !"

Tử Lăng Khuynh cười lạnh nhìn theo bóng dáng giãy giụa la hét của Đỗ Phi Tình

Trụy Lạc thực chất là nơi đốt tiền của giới thượng lưu Đế Đô

Một nơi vàng son thối nát với các dịch vụ con vịt cao cấp được rất nhiều khách làng chơi thích thú

...

Mấy bóng người mặc áo đen vứt Đỗ Phi Tình ở một ngõ nhỏ gần đấy rồi về báo cáo kết quả

Cô ta vừa thấy mấy bóng người đi mất liền hoảng hốt nhìn xung quanh, chỗ này hình như là ...

Đỗ Phi Tình gắng gượng ngồi dậy định chạy ra ngoài nhưng lại chớp nhìn thấy mấy bóng hình quen thuộc đang lưu luyến chào mời một khách nữ béo mập, tuổi khoảng trung niên

Cô ta sửng sốt nôn ọe một lúc liền muốn chạy lại chất vấn nhưng chân nhói đau không bước được

Lúc nãy mấy người áo đen kia vứt cô xuống đã bị trẹo chân

Bây giờ muốn đi lại cũng khó khăn !

Chợt Đỗ Phi Tình nhớ đến khả năng đặc biệt của mình liền thấy một người đàn ông đi gần đấy, tập trung nhìn chằm chằm vào hắn ta

Bỗng. Người đàn ông si mê quay lại chỗ cô ta rồi bế lên đi mất

Còn đi đâu làm gì thì không cần ai phải đoán . Chắc chắn là đi làm việc không thể tưởng tượng ấy rồi

\*\*\*

Tử Lăng Khuynh ngồi bên ghế lái phụ trêu chọc nhìn Kỳ Vân Hiên


" Sao nào, mỹ nhân anh từng để ý tìm đến cửa, rung động rồi chứ gì ? "

" Anh chưa từng thích cô ta, còn nữa, không hiểu sao em đó ... và Đỗ Phi Tình đều nghĩ tôi thích cô ta vậy chứ ? "

Kỳ Vân Hiên cười như không cười liếc nhìn nàng . Tử Lăng Khuynh chột dạ hé miệng

" Vậy tại sao anh luôn bám theo cô ta gây rắc rối vậy ? "

" Anh làm vậy vì Ninh Dịch!"

" Anh thích Ninh Dịch ? " Tử Lăng Khuynh buột miệng nói nhưng nói xong mới thấy sai sai ở đâu đó

Kỳ Vân Hiên : "..." Không hiểu con nhóc này bổ não cái gì nữa !

" Ninh Dịch là kẻ thù của anh "

Nàng nghe vậy chợt trầm lặng. Thì ra là vậy ! Vốn dĩ nàng ở cùng với hắn đã thấy không đúng rồi . Hắn cũng chẳng tỏ ra thích thú gì đối với Đỗ Phi Tình. Nhưng lúc ấy nàng nhất thời cho rằng hắn ẩn giấu sâu mà thôi !

Mắt thấy hắn đang định nói tiếp Tử Lăng Khuynh đã lấy hết can đảm hôn lên môi hắn ngăn chặn lời nói chuẩn bị phát ra

Kỳ Vân Hiên hơi hơi ngạc nhiên thắng xe lại, nhân lúc nàng muốn rời ra lại kiềm chặt nàng dây dưa sâu hơn

Đợi đến khi hai người rời ra, Tử Lăng Khuynh đã sớm ngạt thở, ngực kịch liệt phập phồng định đưa tay đánh hắn một cái thì giọng nói trầm thấp đã vang lên bên tai

" Anh không sao ! "

Nàng lén nhìn thần sắc của hắn thấy chỉ là một mảnh tĩnh lặng, dửng dưng như là chuyện này quá là bình thường rồi !

Hắn bỗng cúi người xuống cắn nhẹ vào tai nàng

Tử Lăng Khuynh rùng mình, mặt đỏ ửng xụi lơ trong ngực hắn

Kỳ Vân Hiên cười tà mị, mắt phượng nhướn lên đầy vui vẻ " Không nghĩ tới, điểm nhạy cảm của em lại ở tai đấy, tiểu miêu nhi !"

\*\*\*

Trong khi ở chỗ Tử Lăng Khuynh rất hài hòa thì Đỗ Phi Tình lại đang cãi nhau với bảy người đàn ông

" Vì cái gì mà em không được như vậy ? Các anh đều có thể đi với khách hàng nữ nhưng em lại không được đi ? "

Bảy nam nhân thần sắc tối tăm gầm gừ . Ninh dịch trầm giọng, tay trái muốn bóp cằm Đỗ Phi Tình nhưng lại bị cô ta gạt ra

" Tiểu Tình, bọn anh làm vậy là vì em đấy ! Tại sao lại phản bội bọn anh? "

" Các anh nay đã thất thế không thể cho em một cuộc sống như mong muốn . Các anh yêu em chi bằng để người đàn ông khác chiếu cố Tiểu Tình cho các anh chẳng phải là tốt hơn sao. "

Ninh Dịch như phát điên cầm con dao trên bàn đâm đến. Khuôn mặt của gã vặn vẹo, trên trán nổi đầy gân xanh, mắt đỏ bừng lên

Đỗ Phi Tình chật vật tránh né. Sở dĩ chân cô ta bị thương nên mới khó khăn như vậy . Nếu không....

Cô ta vừa né vừa kêu lên " Các anh giúp em, giúp Tiểu Tình .... "

Cuối cùng Mộc Trần, Tô Vận, Lộ Giai, Lương Kính, Sở Lâm Thiên và Vương Dương Vũ cũng không nhìn nổi nữa liền xông vào can ngăn

Nhưng .

Ninh Dịch đột nhiên bùng phát ra tay tàn nhẫn vô cùng, sáu nam nhân kia mỗi người một phát chí mạng lập tức ngã xuống, mắt trợn trừng vẻ không cam tâm

Rốt cục chỉ còn lại Đỗ Phi Tình, cô ta kinh hãi mở cửa muốn chạy ra ngoài kếu cứu nhưng Ninh Dịch lại cười ma quỷ tóm lấy áo cô ta kéo vào trong

Cánh cửa khép lại cũng nhốt luôn tiếng gào thét tuyệt vọng của Đỗ Phi Tình !

\_\_\_\_\_

Thám tử truyền lại tin tức này cho Tử Lăng Khuynh

Nàng cười giễu cợt bảo họ nặc danh báo cảnh sát rồi cúp máy

Không ngờ còn chưa đợi nàng ra tay bọn chúng đã tự sát hại lẫn nhau

Về phía Ninh Dịch thì để cảnh sát xử lý đi . Ngồi tù còn khổ hơn là chết !


Ai nói hắn là kẻ thù của người yêu nàng cơ !

...

Chợt. Một bóng người phủ xuống đầu nàng, trong chốc lát tai đã bị người đó ngậm lấy cắn nhẹ

Tử Lăng Khuynh xoay người lại ôm lấy Kỳ Vân Hiên

" Anh... mệnh cẩu à ? Sao suốt ngày cắn em vậy ? "

Đúng thế! Từ khi biết được tai là chỗ nhạy cảm của nàng, hắn liền suốt ngày thích cắn vào đó

" Công chúa điện hạ, anh tổ chức lễ cưới sớm hơn nhé !"

Kỳ Vân Hiên rũ mắt che đi thần sắc, cười nhẹ nói. Tử Lăng Khuynh hơi cứng người lại nhưng tiếng " Được " vẫn thoát ra khỏi miệng

Nàng ghì chặt hắn vào trong lòng, ở nơi hắn không nhìn thấy lặng lẽ rơi nước mắt

Bỗng.

Sắc mặt nàng tái nhợt đi, thân mình run rẩy

Tử Lăng Khuynh đẩy Kỳ Vân Hiên ra gắng nhịn cơn đau trong cương cốt nở nụ cười gượng

" Được rồi, anh mau ra ngoài đi, em có việc cần giải quyết, không cho anh xem được "

" Nhưng..."

" Đi.. đi .. "

Kỳ Vân Hiên xoay lưng ra ngoài đóng cửa lại

Trong phòng, Tử Lăng Khuynh khụy xuống, mũi nàng hai dòng máu đỏ tươi trào ra nổi bật trên gương mặt trắng bệch không huyết sắc

Nàng vươn tay móc từ ngăn kéo ra hộp thuốc run rẩy bỏ vào miệng

Tựa lưng vào thành tủ, nàng rũ đầu xuống đợi cơn đau qua đi

Nước mắt khẽ rơi xuống thấm ướt khuôn mặt

Thời gian của nàng không còn nữa rồi !

Mà. Lúc này ngoài cửa Kỳ Vân Hiên nắm chặt tay không nói gì

Hắn nghe từng tiếc thở dốc đau đớn của nàng trong phòng mắt lóe lên không rõ

Hắn biết chứ, nàng gần đây yếu đi rõ ràng.

Hắn từng nhìn thấy giấy khám bệnh của nàng ... Ung Thư Giai Đoạn Cuối !

Sở dĩ hắn không nói ra, không khuyên nàng đi chữa trị bởi vì hắn không muốn ép nàng

Nàng không đi vì nàng có lý do gì không muốn

Nhưng. Nhìn nàng đau đớn như vậy, trái tim hắn như bị bóp nghẹt đến khó thở, nỗi mất mát lần đầu hắn cảm nhận được sau hơn 20 năm




Đọc truyện chữ Full