TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Chương 96: Cự tuyệt

Trương Hạo Hiên vẫy vẫy tay nói: "Không phải như ngươi nghĩ đâu. Ta chỉ tìm hài tử chưa thức tỉnh Yêu Thần biến, có cha mẹ đều là nhân loại để thử nghiệm, xem một chút có thể tu luyện như trong "Huyền Thiên Bảo Lục" ghi chép hay không. Chỉ là phương pháp tu luyện đơn sơ nhất. Nếu như có thể tu luyện được thì chứng minh rằng nhân loại chúng ta có thể tu luyện loại công pháp này. Nếu như không thể, ý nghĩa của Huyền Thiên Công sẽ giảm xuống trên diện rộng. Sau này ta sẽ tìm nhân loại có Yêu Quái huyết mạch để thử nghiệm, ví dụ như có được Phong Lang huyết mạch giống ngươi."

Đường Tam gật gật đầu nói: "Người thử nghiệm cũng tốt." Hắn cũng từng cân nhắc qua vấn đề này, thậm chí cũng từng để ba huynh đệ Vương gia và Lăng Mộc Tuyết thử tu luyện Huyền Thiên Công, nhưng hắn lại phát hiện, bọn họ có Phong Lang huyết mạch nhưng không tu luyện được Huyền Thiên Công. Nhân loại bình thường hắn chưa từng thử qua, Trương Hạo Hiên thử nghiệm một chút cũng tốt.

Trương Hạo Hiên nói: "Ngươi thôn phệ huyết mạch chi lực của ta thử xem."

Nói xong, hắn đưa tay phải ra cho Đường Tam.

Đường Tam biết, đây là Trương Hạo Hiên để hắn biểu diễn quá trình thôn phệ như thế nào để đối phương không phát hiện ra. Cái này mới quyết định có cho phép hắn tiếp nhận nhiệm vụ bồi luyện hay không.

Đường Tam không có bắt lấy tay Trương Hạo Hiên mà dột nhiên vung nắm tay phải, đánh tới đầu Trương Hạo Hiên. Thực lực của Trương Hạo Hiên rất cường đại, vô thức phất tay, đem tay Đường Tam đẩy ra.

Đường Tam lui về phía sau một bước, mỉm cười nói: "Người có cảm giác gì không?"

Trương Hạo Hiên sửng sốt một lát: "Cảm giác gì cơ?"

Hắn vô thức nhìn bàn tay của mình, khi đẩy Đường Tam ra, hắn cũng không có cảm giác gì đặc biệt. Hắn chỉ điều động huyết mạch chi lực của bản thân, dùng một chưởng đẩy Đường Tam ra mà thôi, huyết mạch chi lực cũng không có gì thay đổi.

Đường Tam nói: "Ta đã thành công thôn phệ một tia huyết mạch chi lực của ngài, dù chỉ có một chút, nhưng hình thành một huyết mạch lạc ấn Nhị giai cũng không thành vấn đề. Nếu như ngài có tu vi không chênh lệch lắm với Yêu Quái, nếu chúng ta tiếp tục chiến đấu, mỗi lần ta chỉ hấp thu một chút thì khi kết thúc, huyết mạch chi lực ta cắn nuốt sẽ không ít. Đem chúng chuyển hoá thành năng lượng Huyền Thiên Công, khẳng định số lượng sẽ nhiều hơn so với ta tu luyện một ngày bình thường. Mà khi tu vi của ta tiếp cận đối thủ, lúc thôn phệ bọn họ càng không dễ dàng cảm giác được. Cái này ta có thể khống chế."

Trương Hạo Hiên nhìn Đường Tam lộ ra ánh mắt tự tin, hắn đột nhiên cảm thấy, chính mình có chút không hiểu người đồ đệ này rồi.

Huyền Thiên Công mà Đường Tam tu luyện không thể nghi ngờ là vô cùng kỳ diệu. Nhưng dù sao hắn mới có chín tuổi a. Tuổi còn nhỏ mà có thể đem Huyền Thiên Công tu luyện đến trình độ như vậy, đã Ngũ giai rồi, thậm chí khi thực chiến không thua kém Vũ Băng Kỷ.

Luận về thiên phú huyết mạch, Đường Tam tuyệt đối là người yếu nhất trong tất cả các đệ tử của học viện Cứu Thục. Nhưng hắn tu luyện Huyền Thiên Công, có thể thôn phệ nhiều huyết mạch chi lực, có được nhiều loại kỹ năng, chỉ sợ hắn mới là người có thiên phú tốt nhất.

Trương Hạo Hiên hít sâu một hơi, nói: "Ta không đồng ý."

"A?" Đường Tam sững sờ. Hắn vốn nghĩ mình đã chứng minh thôn phệ huyết mạch chi lực sẽ không bị phát hiện, Trương Hạo Hiên sẽ đồng ý cho mình tiếp nhận nhiệm vụ bồi luyện, không nghĩ tới lại nghe được một câu không đồng ý.

Trương Hạo Hiên trầm giọng nói: "Ngươi lại một lần nữa chứng minh năng lực của ngươi với ta. Như vậy, đối với tổ chức ngươi lại càng quý giá. Với tiềm năng của Huyền Thiên Công, ta hẳn phải cho ngươi cấp độ bảo hộ cao hơn. Cũng bởi vì như vậy, ta phải để ngươi càng ít xuất hiện càng tốt. Nhiệm vụ bồi luyện ngươi tạm thời không thể tiếp, ta không thể để cho ngươi gặp bất kì nguy hiểm nào. Chờ đến khi ngươi đột phá Lục giai, ta tin tưởng lực khống chế của ngươi sẽ thăng cấp, lúc đó tuổi của ngươi cũng lớn hơn một chút rồi, ngươi tiếp nhận nhiệm vụ bồi luyện cũng không làm người khác chú ý. Hiện tại ngươi mới chín tuổi, dáng người nhỏ gầy như thế này, nếu như ngươi ở học viện Gia Lý thể hiện tốt, sao có thể không bị các Yêu Quái chú ý tới? Nói cho ngươi biết một bí mật, thị trấn nhỏ của chúng ta đã bị Yêu Quái Tộc theo dõi rồi, tương lai học viện có thể sẽ phải chuyển đi. Cho nên ngươi ít xuất hiện một chút cho ta."

Đường Tam hiểu rõ, Trương Hạo Hiên muốn tốt cho mình, nhưng đi học viện bồi luyện mới là phương pháp tu luyện thích hợp nhất với hắn. Nhưng vị trấn trưởng lão sư này không đồng ý, hắn cũng không có biện pháp nào khác.

"Lão sư, còn những nhiệm vụ khác thì sao, ta có thể tiếp nhận không?" Đường Tam hỏi.

Trương Hạo Hiên nói: "Ngươi thiếu tiền như vậy?"

Đường Tam cười khổ nói: "Bằng không thì sao phải vậy, ta không có đồng nào trong túi a, lão sư."

Trương Hạo Hiên đưa tay ném cho hắn một cái túi nhỏ, nói: "Đây là một trăm miếng Yêu tệ, ngươi dùng đi, xem như là quà gặp mặt của lão sư. Không được nói cho người khác biết. Về phần nhiệm vụ, trừ nhiệm vụ bồi luyện, các cái khác ngươi có thể tiếp, nhưng nhất định phải dùng an toàn của mình làm trọng. Khi tiến hành nhiệm vụ phải có ít nhất ba người cùng đi."

"Ân." Đường Tam đáp ứng một tiếng, tiếp nhận cái túi, cũng không có khách khí với thầy của mình.

Trương Hạo Hiên có chút bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt nhìn Đường Tam nhu hoà thêm vài phần, nhưng tâm tình bây giờ lại hết sức phức tạp.

Trước khi Đường Tam đến, hắn từ chỗ Trương Thiên Khiếu nghe được tình huống là, có một đệ tử có năng lực khống chế Phong nguyên tố rất mạnh, chín tuổi đạt đến Tứ giai, có thể là Phong Lang huyết mạch biến dị.

Trên thực tế, loại tình huống này cũng không làm hắn coi trọng. Cho nên lần đầu gặp Đường Tam, hắn chỉ theo thông lệ nói chuyện và khảo nghiệm, lại không nghĩ tới là, Đường Tam biểu hiện cho hắn thấy thiên phú như thế này.

Kì thật, hắn có chút không biết nên dạy Đường Tam năng lực gì cho phù hợp,

"Nếu thôn phệ huyết mạch chi lực của ta nhiều hơn, ngươi cảm thấy như thế nào?" Trương Hạo Hiên hỏi.

Đường Tam nói: "Nó đương nhiên sẽ có trợ giúp rất tốt cho ta tu luyện, nhưng sẽ làm cho huyết mạch chi lực của ngài tiêu hao rất lớn, cần có thời gian khôi phục. Hơn nữa, không thể thôn phệ quá nhiều, sẽ ảnh hưởng đến bản nguyênn của người."

Trương Hạo Hiên nói: "Nếu ngươi cần thì phải nói với ta."

Đường Tam gật gật đầu, cười khổ nói: "Tạm thời không có vị trí ..." Hắn cũng không thể nói với Trương Hạo Hiên, huyết mạch của ngài cũng không phải đặc biệt thích hợp với ta.

Trương Hạo Hiên đi trước, Đường Tam đi tìm Vũ Băng Kỷ.

Buổi chiều tiếp tục đi học, chiều nay vẫn là khoá thực chiến.

Lúc Đường Tam trở lại, đã tiến hành vài trận thực chiến rồi.

"Lão sư, ta muốn cùng Đường Tam luận bàn, kiểm nghiệm một chút thành quả cảm ngộ hai ngày nay." Vũ Băng Kỷ thấy Đường Tam trở về liền lập tức nói với Mộc Ân Tình.

"Có thể." Mộc Ân Tình gật gật đầu.

Vũ Băng Kỷ đi tới, mỉm cười nói: "Tiểu Đường, ngươi có muốn chuẩn bị một lát không?"

Đường Tam cười khổ nói: "Đại sư huynh, ngươi đây không phải là lấy oán trả ơn sao?"

Vũ Băng Kỷ cười nói: "Xem như vậy đi, mau tới đây. Nếu ngươi có thể thắng ta, ta cho ngươi năm đồng Yêu tệ."

"A?" Đường Tam sững sờ, "Còn có thể bài bạc sao?"

Vũ Băng Kỷ nói: "Không, đây cũng không phải là tiền đặt cược. Nếu ngươi thắng thì chứng minh được rằng ta còn có thể theo ngươi học được càng nhiều."

Đường Tam nói: "Kia chính là lễ tạ sư rồi hả?"

Lời vừa nói ra, các học viên đang xem cuộc chiến cũng không khỏi mỉm cười.

Vũ Băng Kỷ quét mắt nhìn bọn họ một cái rồi nói: "Các ngươi đừng cười. Từ ý nào đó mà nói đúng là như vậy đấy. Mấy ngày nay ta cùng Đường Tam thảo luận về khống chế nguyên tố, đối với ta có trợ giúp vô cùng lớn. Học không phân lớn nhỏ, người chỉ dẫn đều là thầy."

Mộc Ân Tình nhìn Vũ Băng Kỷ một chút, nói: "Bắt đầu đi."

Vũ Băng Kỷ cũng không giống lần luận bàn trước, vừa bắt đầu hai mắt đã sáng lên lam quang, cùng lúc đó, Băng nguyên tố lập tức nồng đậm hơn xung quanh cơ thể hắn.

Hắn giơ tay phải lên, một băng cầu ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn.

Ngoài dự liệu của hắn là, Đường Tam động đậy nhưng không phóng ra Phong Nhận.

Đọc truyện chữ Full