TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Chương 234: Một ngày vui sướng

"A a. Mấy ngày nay có vị sư huynh bế quan tu luyện, ta phải chăm sóc cho hắn." Đường Tam nói.

"Ngươi đã báo cáo với ta chưa? Sao không thấy ngươi nói với ta?" Mỹ công tử hai tay chống nạnh, mang theo vài phần hờn dỗi nói.

Nhìn diện mạo xinh đẹp này, Đường Tam lập tức ngẩn người.

Mỹ công tử tựa hồ cũng cảm thấy thái độ của mình không đúng, vội vàng thả tay xuống, trên khuôn mặt đẹp mang vài nét xấu hổ.

Đường Tam cũng không giải thích, rất vâng lời đáp: "Mỹ tỷ, ta sai rồi."

"Hừ. Lần này coi như cho qua, lần sau muốn nghỉ phải nói với ta, rõ chưa?"

"Được, được ..." Đường Tam vội vàng đáp ứng.

"Ta đi đây." Mỹ công tử trừng mắt liếc hắn một cái, quay người rời đi.

Nhìn bóng lưng của nàng, Đường Tam lại càng vui vẻ, nàng đang lo lắng cho mình sao?

Mỹ công tử vừa đi vừa tự hỏi chính mình, đây là thế nào? Sao vừa nhìn thấy người này, mình lại không khống chế được tâm tình?

Vài ngày không gặp Đường Tam, nàng cảm giác thiếu vắng gì đó, trong lòng cũng trống rỗng. Hôm nay theo thói quen đi qua quảng trường nhìn một chút, lại thấy hắn đang quét sân, không nhịn được liền đi tới.

Đường Tam vừa rồi nhìn nàng vô cùng vui vẻ, biểu cảm đó nàng đã nhớ thật sâu. Không biết vì sao, chính nàng cũng cảm thấy vui sướng.

Chính là nhịn không được nghĩ đến hắn a. Thật sự là ...

Ngày nhìn thấy Mỹ công tử là một ngày đẹp trời. Đường Tam điều khiển cây chổi nhẹ hơn vài phần, tâm tình cũng càng vui vẻ.

Nàng lo lắng cho mình sao? Tuy rằng nàng không có trí nhớ của kiếp trước, nhưng cũng mang theo một tia quen thuộc thân mật, nếu không, lần đầu tiên gặp gỡ, Đường Tam cũng không nhận ra nàng.

Đường Tam cũng không cần nàng nhớ lại kiếp trước, chỉ cần ở kiếp này, nàng cũng có thể yêu mến mình, cùng mình ở một chỗ. Còn sự tình kiếp trước, hắn hoàn toàn có thể chờ đến khi bọn họ ở cùng nhau sẽ dần kể cho nàng nghe.

Kết thúc một ngày làm việc, Đường Tam rõ ràng cảm thấy tâm tình của mình thật thoải mái dễ chịu. Khi hắn trở lại học viện Cứu Thục cũng nghe được tin tức tốt.

Trình Tử Chanh, Cố Lý song song đột phá. Không biết có phải do ảnh hưởng của vận khí Độc Bạch mang lại không, bọn họ vậy mà đột phá cùng một ngày, Thì Quang Biến, Kim Bằng Biến cùng tiến giai. Vũ Băng Kỷ tuy chưa đến Bát giai, nhưng gần đây hắn luyện tập thủ pháp ám khí Đường Tam dạy cho đã có nhiều cảm ngộ mới, do đó năng lực khống chế nguyên tố lại tiến bộ, trước mắt hắn là người mạnh nhất sau các lão sư. Mấu chốt là hắn còn trẻ, tương lai có thể trùng kích Thần cấp.

Quả là một ngày làm người ta vui sướng!

Đồng bạn liên tiếp tiến giai, Đường Tam cũng bắt đầu chuẩn bị cho quá trình đột phá của mình.

Có lẽ đánh chết Phong Lang Vương có ảnh hưởng rất lớn với thành Gia Lý, trong một tháng tiếp theo, Mỹ công tử cũng không có hành động, Đường Tam cũng không thấy nàng cầm trà sữa đứng ở cửa học viện. Một tháng qua, thông qua tiếp xúc, Đường Tam đã đem ba loại Yêu Thần biến tiến giai, tuỳ thời đều có thể đột phá. Nhưng chuẩn bị quan trọng nhất hắn vẫn chưa hoàn thành. Chỉ còn phần này là hắn có thể tiến giai rồi, công tác chuẩn bị coi như sắp hoàn thành.

Sáng sớm, Đường Tam đi tới học viện Gia Lý. Lấy chổi, nhưng hắn không nóng lòng đi quét dọn, mà chạy đến một đoạn đường dẫn tới Lầu Dạy Học Chính yên lặng chờ đợi.

Đến học viện Gia Lý thời gian dài như vậy, Đường Tam cũng đã thuộc lòng đường đi nơi này, ví dụ như con đường hắn đang đợi, chính là đường Mỹ công tử phải đi qua.

Các học viên nối tiếp nhau đến lớp, đi về Lầu Dạy Học Chính đi học, mà Đường Tam cuối cùng cũng đợi được người muốn đợi.

Hắn đã thấy được Mỹ công tử từ rất xa. Nàng một mình đi tới bên này. Có lẽ bị sự kiện kia ảnh hưởng, đã lâu rồi Đường Tam không nhìn thấy tiểu đội Người đẹp và Quái vật cùng Mỹ công tử ở cùng nhau. Hoàng Kim Sư Tử Cẩu ngẫu nhiên có thể nhìn thấy, nhưng cũng không ở cạnh Mỹ công tử, điều này làm hắn rất thoả mãn.

Đường Tam lập tức cầm lấy cây chổi, giả bộ đang quét dọn, nhìn về phía Mỹ công tử.

Hắn vừa xuất hiện, Mỹ công tử cũng nhìn thấy hắn, không khỏi cảm thấy nghi hoặc. Nàng biết bình thường Đường Tam làm việc ở chỗ nào, không phải khu vực này a!

Đường Tam làm như không có chuyện gì, khi hai người sắp vượt qua nhau, cổ tay run lên, một mảnh giấy nhỏ bay tới chỗ Mỹ công tử.

Mỹ công tử theo bản năng đón lấy, cũng không đợi nàng nói gì, Đường Tam đã đi qua người nàng.

Mỹ công tử ngẩn người, nhưng rất nhanh đã cất kỹ mảnh giấy, tiếp tục đi học.

Sáng hôm nay là lớp lý thuyết, đi vào phòng học, Mỹ công tử ngồi xuống chỗ của mình. Lúc này đã có nhiều học viên trong lớp, nhưng vì chưa đến giờ học nên có chút ầm ĩ.

Ánh mắt Mỹ công tử quan sát bốn phía, thấy không có ai chú ý đến mình thì đem mảnh giấy trong tay mở ra.

Trên giấy có hàng chữ, "Tối nay, ra ngoài trường, gặp ở chỗ cũ."

Chỗ cũ? Tiệm cơm nhỏ? Mỹ công tử sửng sốt một lát, tiểu tử này tìm mình làm gì? Nàng vặn cổ tay, không gian chi lực dũng động, đem tờ giấy hoá thành bột mịn.

Một ngày trôi qua rất nhanh. Đến chạng vạng tối, Mỹ công tử đi ra khỏi lớp học, cũng không thấy thân ảnh quen thuộc ở quảng trường phía trước.

Nàng về kí túc xá thay đổi y phục, lúc này mới rời khỏi học viện, đi về phía quảng trường Gia Lý.

Sóng gió nổi lên khi đánh chết Phong Lang Vương đã đi qua, nhưng gần đây trong thành vẫn đang tiến hành truy bắt, đối với người bên ngoài kiểm tra nghiêm ngặt, trên đường phố cũng có đội tuần tra thường xuyên. Trong thành dường như có một loại cảm giác căng thẳng bao trùm.

Mỹ công tử đi tới tiệm cơm nhỏ, khi tới đây, nàng đã thấy Đường Tam ngồi chờ bên cạnh cửa.

Nhìn thấy nàng, Đường Tam cười đứng lên, chủ động chào hỏi, "Mỹ tỷ."

"Đi vào rồi nói." Mỹ công tử đi vào trước tiên.

Đường Tam đi theo sau nàng, đây coi như là cuộc hẹn thứ hai a?

Quần áo của Mỹ công tử khá đơn giản, có màu lam nhạt, nhưng được mặc trên người nàng lại mang theo vài phần khí chất.

Mỹ công tử dẫn hắn lên lầu, đóng kỹ cửa phòng, khởi động pháp trận cách âm.

"Ngươi tìm ta làm gì?" Mỹ công tử nghi ngờ hỏi.

Đường Tam nói: "Mỹ tỷ, ta tu luyện có vấn đề nên muốn thỉnh giáo ngươi."

"Tu luyện sao? Ngươi nói thử xem." Mỹ công tử đáp.

Đường Tam nói: "Ngươi cũng biết, Tinh Thần Lực của ta tăng lên khá nhanh, hiện tại đã Cửu giai rồi, tăng lên nữa cũng không lớn. Gần đây ta một mực khổ luyện huyết mạch chi lực, ta cảm giác được huyết mạch của ta đạt đến Lục giai đỉnh phong rồi, chuẩn bị đột phá Thất giai. Nhưng trước sau ta vẫn không thể đột phá. Trấn trưởng lão sư gần đây không có ở học viện, ta muốn nhờ người chỉ điểm một lát."

Trương Hạo Hiên gần đây đúng là không thường xuyên ở học viện, hắn dành nhiều thời gian để thủ hộ Hoàng Kim Mộc, cũng tiếp tục cảm ngộ Tụ Linh trận.

Mỹ công tử nói: "Đối với đa số người tu luyện, Thất giai là một cánh cửa trọng yếu, là dải phân cách phân chia trung cấp và cao cấp. Huyết mạch khác nhau thì Thất giai cũng có chỗ khác nhau. Đối với huyết mạch cấp ba và dưới cấp ba mà nói, Tứ giai và Thất giai là trọng yếu nhất. Mà với huyết mạch cao cấp hơn, kỳ thật mỗi giai đều rất trọng yếu. Phong Hổ biến có thể coi là huyết mạch bình thường, hẳn là cấp bốn, nếu tu luyện tốt thì có thể tấn thăng lên cấp ba. Cho nên, Thất giai đối với ngươi rất quan trọng. Có thể đột phá Thất giai có nghĩa là trong tương lai ngươi có khả năng đột phá lên Cửu giai. Nhưng có rất nhiều người tu luyện, nhất là nhân loại chúng ta đều bị vây khốn ở cánh cửa này."

Đọc truyện chữ Full