TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam
Chương 1096: Để cho ta một chút

Vì vậy, Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão bây giờ đã trở thành đối tượng được mọi người chú ý và được coi trọng chưa từng có trước đó.

"Chuẩn Hoàng tự mình đi, thành ý này chưa đủ sao?" Nhìn Đường Tam cười khổ, Từ An Vũ không khỏi cười nói.

Đường Tam thở dài một tiếng, nói: "Được rồi, được rồi. Thành Thuỷ Tinh là đệ nhất chủ thành, cũng không tính là chôn vùi bọn họ. Nhưng Đại trưởng lão không được. Ta đã đáp ứng Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng. Ngươi cũng biết nếu không có ngài ấy cũng không có ta hôm nay. Ta đã đồng ý để Nhị trưởng lão cho Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng. Tương lai khi ta thành Hoàng cần nhờ ngài ấy khống chế số mệnh vì ta."

Từ An Vũ nghi ngờ nhìn hắn, nói: "Không phải ngươi nhớ thương bốn Bát Vĩ Thiên Hồ đấy chứ?"

Đường Tam tức giận: "Ngươi nghĩ thật nhiều. Cho ta hai lá gan ta cũng không dám."


Từ An Vũ có chút ghen tỵ nói: "Mỹ công tử sắc nước hương trời, lại nói, chúng ta hẳn là tình địch mới đúng. Vậy chỉ có thể cho ta Tam trưởng lão sao?"

Đường Tam khinh thường hừ một tiếng, "Ai là tình địch với ngươi. Tiểu Mỹ nhà ta không thèm nhìn ngươi được không? Không nên tự mình đa tình."

Từ An Vũ lập tức trừng to mắt, "Ngươi cái người này thật không phúc hậu. Mắng người ta cũng đừng nói rõ khuyết điểm."

Hai người không khỏi cười rộ lên.

Từ An Vũ dường như nhớ ra điều gì đó, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, "Cận huynh, có chuyện ta muốn khẩn cầu ngươi."

Đường Tam nói: "Cái gì?"

Từ An Vũ cười khổ nói: "Để lại cho ta một chút."

Đường Tam thâm ý nhìn hắn, nói: "Để lại cái gì?"

Từ An Vũ cười khổ nói: "Ngươi biết rõ mà. Nhìn qua có ba Hoàng vị, không nói đến Mỹ công tử, Thần Kiếm của nàng có uy năng cực kỳ cường hãn, Hoàng vị bình thường không thể chống đỡ được. Chỉ sợ khi vừa thành Hoàng, Hoàng Thiên Trụ sẽ vượt qua 300 mét. Riêng ngươi, ta đoán sẽ chiếm một vị trí rất lớn. Vài ngày bế quan, ta nhận thức sâu sắc ảo diệu của thần thánh chi lực. Đó là lực lượng ở tầng thứ khác, huống chi ngươi còn có cảm ngộ sinh diệt chi lực. Một khi ngươi thành Hoàng nhất định sẽ chiếm vị trí rất lớn. Hai người các ngươi cộng lại, còn đâu chỗ cho ta a! Chuẩn Hoàng ta đây thật vô nghĩa. Ngươi có thể để lại cho ta một chút không, đợi đến khi tất cả chúng ta thành Hoàng rồi ngươi hãy bộc phát. Chúng ta cùng nhau đè ép vị trí của các Hoàng Giả khác, được không?"


Kỳ thật khi Từ An Vũ vừa tới, Đường Tam đã đoán được mục đích của y. Giống như lời Từ An Vũ nói, mọi người đều là người thông minh, ai cũng nhìn ra được, dù là hắn, Từ An Vũ hay Mỹ công tử, chỉ cần thành Hoàng thì chắc chắn sẽ không phải là Hoàng Giả bình thường như Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng.

Nhìn qua có ba Hoàng vị trống, nhưng thật sự có thể dung nạp ba người bọn họ sao? Điều này rất khó nói.

Từ An Vũ không nghĩ mình sẽ thua Đường Tam, trở thành Chuẩn Hoàng thứ ba nên bây giờ không thể không đến khẩn cầu.

Đường Tam mỉm cười, ánh mắt thâm ý nhìn hắn, nói: "Từ huynh yên tâm, ta đảm bảo khi ngươi thành Hoàng nhất định sẽ có đủ chỗ trống. Ta nói được thì sẽ làm được."

Từ An Vũ sững sờ, y không nghĩ tới Đường Tam sẽ dễ dàng đồng ý với hắn như vậy. Phải biết rằng, đây là Hoàng vị a! Y đến đây nhiều hơn là ngỏ lời bày tỏ rằng mình sẽ không chiếm vị trí quá lớn khi thành Hoàng.


Lúc đầu Hoàng Thiên Trụ của Kim Cương Thiên Tinh Hoàng cao hơn 200 mét, gần 300 mét, mà của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng là hơn 600 mét, vì vậy mới nói có ba Hoàng vị còn trống.

Theo Từ An Vũ, Mỹ công tử thành Hoàng, Hoàng Thiên Trụ hắn có thể cao khoảng 300 mét. Vừa mới thành Hoàng đã đạt độ cao như vậy đã là cực kỳ mạnh mẽ. Mà chỉ cần Đường Tam thành Hoàng, Hoàng Thiên Trụ không cao hớn 400 mét thì sẽ để lại cho hắn đủ chỗ trống. Đến lúc đó y áp chế một ít thực lực thì miễn cưỡng có thể thành Hoàng.

Bây giờ có sự đảm bảo của Đường Tam tự nhiên là rất tốt.

"Cận huynh, đây quả thật là đại ân không lời nào cảm tạ được hết." Từ An Vũ tỏ vẻ cảm kích.

Đường Tam cười nói: "Không phải ngươi nói chúng ta là người một nhà sao? Hơn nữa, chúng ta đều là một đời Hoàng Giả mới, tương lai nên giúp đỡ lẫn nhau."
"Không sai. Chúng ta vĩnh viễn không thể là kẻ thù. Nếu không phải ngươi không cần Quang Tinh Linh, chỉ sợ nó đã cùng ngươi chạy trốn rồi. Huống chi, chúng ta cũng đều có truyền thừa của Thuỷ Tinh miện hạ. Cùng nhau thành Hoàng coi như là kế thừa di chí của ngài ấy. Chúng ta sẽ luôn là huynh đệ tốt."

Từ An Vũ là cường giả Long tộc và Thành chủ mới của thành Thuỷ Tinh, tình hữu nghị này rất quan trọng và đáng quý.

Đường Tam mỉm cười. Từ An Vũ nhất định không thể tưởng tượng được lời của hắn từ đâu mà đến. Nể mặt Tinh Tinh, tương lai cho hắn một Hoàng vị thì thế nào?

Từ An Vũ nói: "Được rồi, ta không làm phiền ngươi nữa. Khi các ngươi thu xếp xong, chuẩn bị rời đi thì gọi ta một tiếng. Ta cùng ngươi về thành Kiến Mộc."

Từ An Vũ rời đi. Đường Tam lặng yên thay đổi hình dạng trong phòng, biến thành một người có bộ dạng bình thường, mặc áo choàng che đi khí tức, và lặng lẽ truyền tống.
Đầu tiên ra khỏi Tổ đình, sau đó từ từ bên ngoài Tổ đình truyền tống tới một góc quen thuộc trong Tổ đình.

Quán rượu rất vắng vẻ, sau khi Chiếm Hoàng chi chiến kết thúc, nơi này đã trở lại trạng thái quạnh quẽ.

Trong một góc tối, một người áo xám ngồi bên cạnh bàn.

Đường Tam lặng yên xuất hiện ở chỗ đối diện với y.

"Đây là số tiền còn lại." Một túi tử kim tệ bay đến.

Đối phương nhận túi, nhìn những đồng tử kim tệ ở bên trong, không cần đếm cũng biết số lượng, "Ngươi đưa quá nhiều."

"Nhiệm vụ của các ngươi hoàn thành rất tốt, cho nhiều một chút coi như là cơ sở để hợp tác lần sau." Đường Tam thản nhiên nói.

Người áo xám gật đầu, thu lại cái túi, "Về sau vẫn liên hệ như cũ. Mặc dù không biết mục đích ngươi để chúng ta làm nhiệm vụ như vậy là gì, nhưng chỉ cần không phá hoại Tổ đình, chúng ta đều nguyện ý làm."
"Được. Ta sẽ liên lạc với ngươi sau." Thân ảnh Đường Tam trực tiếp biến mất, không rõ dấu vết. Dù người áo xám là cường giả am hiểu ẩn nấp nhất hiện này, vào giờ khắc này cũng không biết hắn đã làm như thế nào.

Sau nhiều sự tình, Đường Tam rốt cuộc mang theo các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc rời Tổ đình, trở về thành Kiến Mộc.

Các vị trưởng lão đi theo Đường Tam ngồi xe ngựa ra khỏi Tổ đình, sau đó xuống xe bay về phía thành Kiến Mộc.

Nhìn cảnh vật bên dưới không ngừng lướt qua, bọn họ không khỏi có cảm giác như đã cách một thế hệ.

Khi đến Tổ đình, bọn họ vẫn là Lam Kim Thụ tộc nhỏ yếu không ai coi trọng, nhưng khi trở về, bọn họ đã trở thành chủng tộc cường đại được chú ý nhất đương thời, chẳng những có Chuẩn Hoàng mà còn có quan hệ thông gia với một Chuẩn Hoàng khác. Thậm chí Thánh Sơn thuộc về Hoàng Giả của bọn họ cũng bắt đầu được xây dựng ở Tổ đình. Vinh dự đặc biệt như vậy là chưa từng có ở Tổ đình.
Lam Kim Thụ tộc rốt cuộc không còn là chủng tộc nhỏ yếu tuỳ ý để người khác bắt nạt nữa, Lam Kim Thụ tộc đã đứng lên rồi.

Đường Tam và Từ An Vũ kết bạn đồng hành, Đường Tam cưỡi Thủy Tinh Long, Từ An Vũ cưỡi Quang Minh Thánh Long phân thân của mình. Bọn họ phi hành ở phía trước, hai đại Long kỵ sĩ đại biểu cho thế hệ mới của Tổ đình.

Các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc theo phía sau. Suốt dọc đường trở về thành Kiến Mộc (*), bất kỳ nơi nào hay chủ thành nào bọn họ đi qua đều có cường giả nghênh đón trên không trung, hoặc là hộ tống, hoặc chào đón bọn họ vào thành nghỉ ngơi. Đây hoàn toàn là đãi ngộ của Hoàng Giả.

Tin tức về Chiếm Hoàng chi chiến luôn ảnh hưởng tới tâm của tất cả chủng tộc trên Yêu Tinh Đại Lục, bởi vì nó được vạn chúng chú mục. Tất cả tin tức so tài đều được truyền khắp các tộc, dù không được chứng kiến thi đấu nhưng tin tức không ít, thậm chí quá trình diễn ra trận đấu đều được truyền đi khắp mọi ngõ ngách trong Tổ đình.

Đọc truyện chữ Full