TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Isekai Toriwake
Chương 4: Tiến Về Dungeon

Gen đang đi về lại hướng cổng của Đế Đô, hắn vừa đi vừa hít sâu thật một luồng không khí trong lành vào lòng ngực vì vừa được thả ra ngoài.

Cảm giác khi được ra tù luôn luôn thích thú như vậy.

Hắn lúc này đang muốn quay lại và xem thông tin chi tiết hơn về bản thông báo nhiệm vụ giải cứu công chúa.

“Lũ khồn kiếp, buông ta ra!!!”

“?!”

Bỗng nhiên, hắn nghe thấy một âm thanh kêu gào vang lên, và đó là giọng nói của một cô gái.

Hắn dừng lại, quay mặt sang hướng đó theo phản xạ và trông thấy một cô gái có làn da ngâm đang ngồi bệt trên nền đất cùng với tay chân bị xiềng xích và được ba gã đàn ông kéo lê đi, nhưng khuôn mặt vẫn có vẻ rất quật cường và không đầu hàng.

Khi nhìn thấy khuôn mặt của cô gái, hắn thoáng chốc sững sờ... Bởi vì cô gái này thuộc chủng tộc Elf, một nhân vật mà chỉ có thể nhìn thấy trên phim ảnh hoặc là trong game.

Cô gái Elf vùng vẫy một cách khó khăn và theo bản năng tìm kiếm xung quanh sự trợ giúp thì vô tình trông thấy một bóng người duy nhất đang đứng từ xa nhìn về hướng này.

Và thế là cả hai sững sờ nhìn nhau.

Gen nhíu mày, bởi biểu hiện như thế của cô gái Elf mới là điều làm hắn cảm thấy kỳ quái, không chỉ sững sờ, tiếp đó là biểu hiện của sự lo lắng, sợ hãi, như thể cô ta không hề mong muốn nhìn thấy hắn.

Chẳng lẽ cô ả biết ta?

Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn chính là cô gái Elf này có lẽ quen biết với Gen khi còn sống.

Vậy nên kế tiếp, hắn không suy nghĩ mà cất bước đi lại hướng đó. Dù là gì đi chăng nữa, mọi chuyện rồi cũng sẽ được sáng tỏ.

“Này anh bạn, ngươi đang làm gì thế??!! Muốn mua con ả sao???

“Các ngươi xem hắn kìa?!”

“Ha ha ha...”

Ba tên trông như Mạo hiểm giả nhìn thấy Gen đi đến và ngồi xuống trước mặt cô gái Elf thì giật mình ngạc nghiên sau đó thì bật cười.

“Ngươi biết ta?”

Gen lơ đi tất cả bọn chúng, nhìn thẳng vào cô gái Elf và hỏi.

“Không, không ... T-tôi không biết gì hết... Tôi không biết...”

Nhưng cô gái Elf không hề dám nhìn thẳng vào mắt hắn như thể đang trốn tránh điều gì đó và chỉ có thế yếu ớt trả lời.

Một trong ba tên ăn mặc trông như Mạo hiểm giả vẫn luôn đứng bên cạnh thấy thế ngạc nghiên, vội mở miệng trêu chọc:

“Hm??!! Ha ha ha... Các ngươi xem con ả ngoan ngoãn chưa kìa!!!”

“Cút!”

Gen bắt đầu cảm thấy khó chịu, hắn khẽ liếc nhìn kẻ vừa thốt lên rồi lạnh nhạt mở miệng.

“Huh?! Ta có nghe nhầm không??!!”

“Ngươi vừa nói gì??!!”

Và chúng thì dường như không thể tin vào tai mình, lời mà Gen vừa nói ra tựa như một viên sỏi được ném vào mặt hồ tĩnh lặng.

“Ta nói... Cút!”

Gen vừa chậm rãi đứng dậy vừa nói, khi hắn nói dứt câu thì cánh tay cũng được vung ra đấm thẳng vào mặt tên đó.

Và khi cú đấm đầu tiên hiệu qủa thì trong một giây tiếp theo, Gen lập tức quay người, nhấc chân và đá vào mặt một tên khác đứng ngây bên cạnh khi hắn trông thấy tên này vừa có ý định muốn xông lên.

“Khốn kiếp!!!...『Muscle strength』!!!”

Tên cuối cuối cùng còn lại trông thấy cuộc ẩu đả bất ngờ xảy ra thì vội vàng thi triển kỹ năng.

『Muscle strength』, kỹ năng gia tăng và cường hóa cơ bắp, thời gian duy trì phụ thuộc vào MP. Level kỹ năng càng cao, lực lượng MP tiêu hao càng lớn.

Khi kỹ năng của tên đó vừa được thi triển, ngây lập tức một tầng bảo hộ màu vàng nhạt yếu ớt lóe lên bao phủ khắp toàn bộ cơ thể gã.

Nhưng nếu level của kỹ năng càng cao, thì ánh sáng sẽ càng đậm.

Ma thuật?

Skill?

Gen nghi hoặc, nhưng rất nhanh thì vứt suy nghĩ đó sang một bên và lao nhanh đến, dùng hết sức đấm mạnh vào mặt, vào ngực tên đó.

Nhưng hành động của Gen có vẻ như không hiệu qủa cho lắm vì chỉ khiến gã ta hơi loạng choạng và đồng thời lui về sau hai bước ngắn rồi lại đứng vững vàng bước chân.

Lúc này, Gen mới nhìn lại level của cả hai và ý thức được sự ngăn cách về cấp độ.

Binh sĩ level 9 như hắn muốn đánh bại một kẻ trông như Mạo hiểm giả với level 22? Còn chưa kể nếu đây thật sự là game thì nghề nghiệp binh sĩ của hắn chỉ là một NPC.

Qủa thật là vậy, hai tên mà hắn vừa đánh ngã cũng đã kịp thời vươn người đứng dậy như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

“Các ngươi đang làm gì thế hả, lũ đàn ông thối tha này??!!”

Và cũng trong giây phút Gen đang lưỡng lự, cả ba tên trước mặt với biểu hiện phẫn nộ và muốn cùng lao đến thì bất ngờ một tiếng quát chói tai vang lên khiến tất cả giật mình.

Tất cả không hẹn mà cùng quay mặt nhìn sang.

Đó là một cô gái trẻ có mái tóc dài màu vàng, khoác một bộ giáp trắng bạc cùng với chiếc áo choàng đỏ, còn chưa kể, sau lưng cô ta là một nhóm quân lính khoảng 100 người.

Biểu hiện trên khuôn mặt Gen thì không hề thây đổi, nhưng sắc mặt của ba tên còn lại thì dường như rất khó coi.

“Các ngươi biết cô gái đó?”

Gen nhìn cô gái trẻ vừa quát lên và đang đi đến thì liếc sang một trong ba tên bên cạnh hỏi thăm.

“...”

Tên được Gen hỏi nghe thế thì cảm thấy buồn bực.

Chẳng phải tất cả vừa mới đánh nhau hay sao???

Sao tự dưng lại tỏ ra thân thiện thế???

“Cô ấy là Celestia, con gái của ngài Aaron!”

Dẫu vậy gã vẫn cắn răn trả lời.

Aaron??!!

À, chính là người đàn ông hắn vừa gặp cách đây gần 20 phút trước.

“Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra ở đây??? Tại sao các ngươi lại đánh nhau???”

Khi Gen còn đang muốn hỏi tên bên cạnh về thân phận của Aaron tại Đế đô thì Celestia đã đi nhanh đến, mở miệng lớn tiếng chất vấn.

“T...Thưa công nương Celestia... Là do gã này... Phải, chính là hắn, hắn ta bỗng dưng vô cớ tấn công chúng tôi...”

“Đúng thật là như vậy đấy...”

Cả ba tên trông như Mạo hiểm giả này vội vàng tỏ ra uất ức, cùng nhau thề thốt và chỉ về phía Gen.

“Hắn nói thật sao?”

Celestia nghe thế thì nheo mắt lại, nhìn thẳng Gen, lạnh nhạt hỏi.

“C...Chuyện này...”

Gen ngượng ngùng mở miệng, sau đó nhấc chân tránh sang một bước, ánh mắt quay lại nhìn cô gái Elf đang ngồi lo lắng trên nền đất.

Hành động này của hắn cũng như đang giải thích cho Celestia rằng chuyện gì đang xảy ra ở đây.

Lúc này, khi trông thấy cô gái Elf đang bị xiềng xích, rốt cuộc thì Celestia cũng đã sáng tỏ tất cả mọi chuyện.

“Ngươi có biết hành động của ngươi là phạm vào luật lệ ở Đế đô hay không?”

Sắc mặt Celestia chỉ hơi thây đổi một chút, rồi nhìn Gen lạnh giọng hỏi.

“Cô nói không sai, hành động của tôi là... Đ...Đợi đã, cô đang nói cái quái gì thế??!! Chẳng phải tôi đang giúp cô gái này hay sao???”

Gen vừa nhìn Celestia, vừa chỉ về cô gái Elf và đồng thời mạnh mẽ phản bác.

Celestia nghe thế nhíu mày.

Tên trước mặt này là gã ngốc hay sao vậy?

“Ngươi có giúp đỡ cho nô lệ hay không điều đó không quan trọng, nhưng ngươi đã sử dụng bạo lực và gây thương tích cho người khác!”

Celestia thẳng thừng nói.

Nô lệ?

Xã hội có chế độ này sao??!!

Gen ngẩn người.

Mọi thứ chính là như vậy, chỉ có Nhân loại mới có thể hưởng sự đãi ngộ của Nhân loại. Cho dù thế giới nào, hay chủng tộc nào đi chăng nữa, chỉ có kẻ mạnh mới xứng đáng nhận được sự tôn trọng. Và kẻ yếu, chỉ có thể bị đàn áp.

“Đúng là tự đâm đầu vào tường mà...”

Gen cười khổ.

Celestia thấy phản ứng của Gen thì nhẹ thở dài lắc đầu, kể cả chính cô cũng không hề thích chế độ nô lệ này, nhưng biết làm sao được? Vì đây chính là luật lệ do Đế quốc đặt ra.

“Các ngươi giải tán đi!”

Celestia nhìn ba tên trông như Mạo hiểm giả, phất tay lạnh lùng nói.

“Vâng, thưa công nương Celestia...”

“V...Vậy chúng tôi có thể mang con ả đi được chứ?”

Một trong ba tên chỉ chỉ vào cô gái Elf, e dè nhìn Celestia và cẩn thận hỏi.

“À, phải. Suýt nữa thì quên nói với các ngươi, từ bây giờ cô ta sẽ được sung quân vào dưới đội ngũ của ta!”

Celestia cười nhạt, dứt khoát nói.

“Cả ngươi nữa!”

Sau đó lạnh lùng nhìn Gen và bổ sung.

✦✦

Buổi trưa, cách một đoạn khá xa Đế đô.

Lúc này, nhóm lính của Celestia đang di chuyển trên con đường mòn dưới ánh nắng gắt vô cùng chói chang. Và Gen, lúc này hắn cũng đã được trang bị đầy đủ quân trang và đi ở vị trí cuối cùng trong hàng ngũ.

Thật ra, mặc dù nói trang bị đầy đủ nhưng hắn chỉ nhận thêm một chiếc áo giáp sắt cũ với phía trên là vô số vết tích của gươm, cùng một cái mũ sắt và một ngọn giáo.

Sau khi Gen bị Celestia cưỡng ép gia nhập vào nhóm lính trong buổi sáng hôm nay thì việc kế tiếp của hắn chính là xuất hành rời khỏi Đế đô.

Và sau khi dò la hỏi thăm, hắn cũng biết được rằng nhóm lính này của Celestia là đang lên đường tiến về Dungeon giải cứu công chúa.

Chỉ là xui xẻo khi họ chuẩn bị lên đường rời khỏi Đế đô thì vô tình gặp cảnh hắn đang ẩu đả.

Có lẽ Gen không biết, lý do Celestia quyết định lựa chọn cô gái Elf gia nhập vào cùng nhóm lính này là vì cô ta là một chiến binh, còn Gen... Đơn giản chỉ là kẻ được thêm vào cho có.

Nhưng đối với Gen như vậy cũng tốt, vì hắn đang muốn tiến đến Dungeon giải cứu công chúa sau đó nhận giải thưởng rồi rời khỏi đây, nhưng vấn đề là hắn lại mù vị trí của Dunngeon.

Khoảng một lát sau, vì qúa nhàm chán trên quãng đường khá xa, Gen gọi ra bảng trạng thái để thử tìm hiểu và cũng để giết thời gian...

Bản trạng thái

Gen | 23 tuổi | Nam

Chủng tộc: The Human

Danh hiệu:「Trống」

Chức nghiệp: Binh sĩ - Trung cấp

HP: 90/94 MP: 52/52

Cấp độ: 9

Sức mạnh: 131

Kháng sức mạnh: 47

Ma lực: 52

Kháng ma pháp: 26

Nhanh nhẹn: 122

Kỹ năng độc hữu: 「Trống」

Kỹ năng cơ bản: 『Thẩm định』
『Kiếm kỹ Lv3』

Trạng thái: Bình thường (Mất trí nhớ)
___

“Kỹ năng thật nghèo nàn.”

Gen rên rĩ, lẩm bẩm.

Gần nửa giờ sau.

“Này, thức ăn của ngươi!”

Lúc này, khi Gen đang mải mê chìm đắm vào bảng trạng thái và đang thử thẩm định những người xung quanh thì một người lính đi phía trước đưa xuống cho hắn một mẫu bánh mì.

“Cảm ơn!”

Gen cầm lấy và bắt đầu ăn.

Phải biết rằng, nếu như ở một trong hai hình dạng cơ thể còn lại kia, hắn không cần đến lương thực để sống, nhưng vì đang trong thân xác của Gen, vậy nên hắn bắt buộc cần phải hấp thụ chất dinh dưỡng để nuôi cơ thể này.

Hắn bỗng tò mò và nghĩ đến một chuyện khác, liệu bảng trại thái của hắn sẽ hiển thị thế nào nếu như đổi sang hai hình dạng còn kia?

Đã từng rất lâu về trước, vào thời đại của những loài Khủng long còn thống trị trái đất và khi hắn nhận ra bản thân đang tồn tại, hắn đã thử soi bóng mình dưới mặt nước, lúc đấy hắn mới biết, khuôn mặt hắn chỉ là một cái đầu lâu dị dạng với hai hóc mắt sâu ngòm.

Rồi tận mãi đến một thời gian sau, hắn chợt phát hiện bản thân vẫn còn một hình dạng thứ hai nữa, đó là một chàng trai với mái tóc phát sáng, vóc dáng cân đối một cách hoàn hảo như thể được các vị thần nắn nót tạo ra.

Và hiện tại, thân xác nhân loại lúc này của Gen mà hắn đang sử dụng, chỉ là đến từ một kỹ năng chiếm hữu của hắn, hay nói đúng hơn là ký sinh trên xác chết.

Celestia cùng binh lính của cô cứ di chuyển liên tục như vậy gần một một ngày trời, cho đến khi ánh hoàng hôn bắt đầu chậm rãi buông xuống thì rốt cuộc bọn họ cũng đã đến nơi.

“Ngừng!”

Kế tiếp, một giọng nói từ người lính dẫn đầu mạnh mẽ cất lên, ra lệnh cho tất cả mọi người dừng lại.

Lúc này, Gen mới nhìn thấy, xung quanh hắn và những người lính này đầy ấp những ngôi lều vải, những ánh lửa phập phồng giữa đêm và vô số ánh mắt nhìn soi mói của những kẻ tìm kiếm sự phiêu lưu, Mạo hiểm giả hoặc Chiến binh.

Và thứ sừng sững trước mặt họ, là một cánh cửa bằng đá to lớn, chỉ đơn giản là một cánh cửa nằm trơ trọi giữa khu rừng, và bên kia cánh cửa, một dẫy bậc thang nối thẳng xuống lòng đất, có vẻ như nơi đây chính là Dungeon.

“Vào thôi!”

“Rầm rập!”

Khoảng vài phút sau, một mệnh lệnh vang lên trực tiếp từ Celestia và tất cả tiếp tục tiến lên, âm thanh nhịp bước chân vô cùng dũng mãnh.

Từng bóng người rồi lại từng bóng người, tất cả bắt đầu sát nhập và mất hút vào sâu bên trong Dungeon.

Không gian bên ngoài nơi khu rừng thoáng chốc lại trở nên yên tĩnh.

Nhưng chỉ khoảng vài phút sau, một bóng người trong số nhóm lính vừa rồi bỗng dưng chạy vọt ra khỏi Dungeon, và kẻ đó, không phải ai khác chính là Gen.

Khi tất cả vừa tiến vào Dungeon, hắn lợi dụng không gian tối tâm bên trong mà âm thầm lén lút trở ra.

“Phù!”

Gen dựa lưng vào cách cổng Dungeon bằng đá đấy và thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Tiếp theo nữa, hắn ném ngọn giáo trong tay sang một bên, đồng thời vứt bỏ mũ giáp.

Sau khi đã cởi bỏ trang bị trên người, hắn bắt đầu dạo quanh, ánh mắt liếc nhìn những Chiến binh, Mạo hiểm giả đang nghỉ ngơi xung quanh Dungeon.

Không ai hiểu là hắn rốt cuộc đang muốn làm gì.

✎2635

Đọc truyện chữ Full