TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Biến Dị: Dị Giới
Chương 4: Nô Lệ hay Cái Chết

"Này tên khốn... ăn đi.....haha, nhìn mày mà tao muốn ói ra ấy"

Một gã cao to đến bên song sắt cầm theo một đĩa thức ăn. Nói là thức ăn nhưng nó chỉ toàn cơm cộng với mùi hôi thối của sự ôi thiu của thịt và cá để lâu ngày, một mùi thối đến mức vị giác cũng phải hoảng sợ.

Hắn ta đến chổ song sắt nơi mà nó giống như một nhà tù vậy, xung quanh đều là 5 bức tường ( Tính cả trên trần nhà) , mặt mất thì chỉ có rơm với phân của vài động vật nhỏ, và ở trong song sắt đó chính là Kinji . Như đã nói ở tập trước cậu đã bị bắt làm nô lệ. Vì không có sức mạnh ma thuật vả lại trên người cậu còn có vòng cổ ma pháp khiến những người đeo nó đều không dám tháo ra hay làm tổn hại bởi vì nếu cố gắng mở cái vòng đó mà không có chìa khóa thì nó sẽ ép chặt cổ người đẹo cho đến chết.

"Này ... Hakaru .. có vẻ như có một tên buôn bán nô lệ đến đây để mua một vài tên đấy. Nghe nói hắn rất giàu có" (<Hakaru là tên cao to dữ tợn mà ban nãy cầm dĩa thức ăn> còn tên vừa nói là đồng bọn của hắn)

"Hễ sao chứ " <Hắn nở nụ cười nham hiểm> " vậy thì đợt này phải kiếm thật nhiều tiền từ hắn mới được, vậy thì mày mau mau đi nói với katsu chuẩn bị đi tao cần tìm vài tên nô lệ cho hắn đã "

" Còn nữa, tên thương gia này chỉ cần những tên nô lệ trẻ vì vậy mày nên lựa chọn cẩn thận đấy"

"ahhaha mày yên tâm, phen này chúng ta sắp giàu to rồi ahahaha"( hakaru)

Nói xong tên kia liền phóng đi lên cầu thang và rời khỏi nơi nhốt nô lệ. Ở đây là một tầng hầm dưới lòng đất nên rất rộng đồng thời cũng có rất nhiều song sắt không khác gì nhà tù. Mỗi song sắt đều có đến 3 đến 4 nô lệ, đa số là bán nhân hay tộc thú nhân. Dưới này cũng có rất nhiều chùy, kiếm và vũ khí các loại, thậm chí còn có cả gậy ma pháp,  nhưng sự thật thì chưa có tên nô lệ nào dám cướp vũ khí để đấu tranh cả bởi vì tất cả đều sợ vọng cổ ma thuật họ đeo trên người và hơn hết tên thú dữ Hakaru cũng rất mạnh. Ở giữa tầng hầm chỉ có một cái bàn ghế và vài thùng rượu để cho tên hakaru cùng đồng bọn hắn ăn uống no say

" Nào nào... hà hà... ta nên chọn ai đây . Ngươi, ngươi, ngươi, và người . haizz có vẻ như ở đây chỉ có vài tên trẻ trung nhất thôi nhỉ, chà, chà, mà không sao ta chỉ cần bán lại bọn này với giá cao là được hahaha"

Nói xong hắn ta mở song sắt và lôi 4 tên nô lệ. Người thứ nhất là một bán nhân trên đầu cậu ta là một đôi tai chó. Người thứ 2 là một cô gái tóc nâu với nhiều vết tàn nhang trên mặt. Người thứ 3 là một người thỏ với đôi mắt xanh như bầu trời . Người cuối cùng đó là Kinji, cậu ta bây giờ giống như một tên thiếu dinh dưỡng với gầy gò nhưng tuy vậy đôi mắt của cậu luôn tỏ ra một ý chí mạnh mẽ nào đó

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tôi là Thetis Kinji một người bị chính cha tôi bán làm nô lệ. Thật sự cuộc sống của tôi từ lúc đó trở đi luôn đầy rẫy những khó khăn. Thật kinh tởm khi ngày nào cũng ăn cái món của gã to lớn xấu xí đó chính vì thế mà cơ thể tôi luôn trong tình trạng mất chất. Nhưng không vì vậy mà tôi bỏ cuộc, ngày qua ngày tôi đều chờ đợi một cơ hội giúp tôi thoát ra nơi này. Và lúc này đã đến, một tên thương gia mua nô lệ nào đó đã đến và tôi là một trong những người mà hắn sẽ mua.

Sau khi được chọn bởi gã to lớn tên hakaru, tôi được dẫn đi tắm rửa một cách sạch sẽ cùng với 3 người được chọn còn lại, sau đó tôi chỉ mặc lại một cái áo khoác rộng màu trắng như 3 người còn lại và đi gặp gã thương nhân đó

" Vậy đây là 4 tên nô lệ mà ngươi nói sao " ( thương nhân )

" Vâng thưa ngài, 4 bọn chúng rất trẻ và vừa ý ngài, tuy nhiên bọn chúng cũng rất mạnh vì vậy tôi muốn ngài cho tôi một cái giá tương xứng" (Katsu)

" Được thôi nhưng ta cần xem qua những tên nô lệ này đã "( thương nhân )

Nói xong hắn ta đến phía tôi và bắt đầu quan sát . Hắn bắt đầu nhìn chân tôi và tiếp tục nhìn dần dần đến mắt tôi và chuyển sang người khác. Hắn ta nhìn giống một kẻ gian xảo với mái tóc ngắn cùng với bộ râu đen dài, hắn mặc một chiếc áo rất thời thượng đúng kiểu thương gia, trên tay hắn đeo nhiều vòng bạc vàng và nhẫn kim cương. Có vẻ hắn vô cùng giàu có

" Hừm không tệ, được thôi ta mua bọn này với giá 10 đồng vàng" ( thương nhân )

" Vậy thỏa thuận chúng ta đến đây là ok hahhaha "

Sau đó 2 tên đó bắt tay nhau , một lát sau một vài tên cao to khác dẫn 4 chúng tôi lên 1 cái xe ngựa

Trong chuyến hành trình trên cái xe đó, tôi lúc này không biết số phận tiếp theo của bản thân như thế nào, còn bây giờ, ngồi sát bên tôi là cô gái nô lệ hồi nãy

" Này, cậu tên là gì vậy" (Riki)

Riki là cô gái tai thỏ với con mắt xanh dương thẫm thủ thỉ vào tai tôi

"À.... mình tên Thetis Kinji còn cậu " (Kinji)

"Mình tên Seina Riki , rất vui được gặp cậu Kin-kun"

Kin-kun ? thật sự mà nói tôi không nghĩ chúng tôi thân đến mức mà cô ấy có thể gọi tôi một cách thân mật như vậy, nhưng dù sao cô ấy cũng rất dễ thương nên.... tôi cũng cảm thấy rất vui ^.^

" À.. V...âng., rất vui được gặp cậu Seina-san"(Kinji)

"Tại sao cậu lại bị bắt làm nô lệ vậy Kin-kun"(Riki)

"À.... à"

Tôi liền nhìn lên trên với vẻ mặt như muốn tránh né câu hỏi

"Thật ra chuyện rất dài, vậy còn cậu" (Kinji)

"Mình sao, ừm... thật ra một thuộc tộc người thỏ nhưng mình là con lai cha mình là con người nên mình mới có hình dáng con người, tuy nhiên không chấp nhận chuyện này nên gia đình mình bị đuổi khỏi làng, cha mình thì bỏ đi còn mẹ mình thì mất, sau đó mình bị bắt và làm nô lệ cho đến ngày hôm nay " ( Riki)

"X...xin lỗi . vì đã gợi lại chuyện buồn của cậu"(Kinji)

"À không sao đâu cậu đừng lo mọi chuyện qua lâu rồi mà" (Riki)

Sau đó tôi và Riki tiếp tục nói chuyện cho đến khi 2 đứa ngủ thiếp lúc nào không hay, dù gì lúc này trời cũng đã chập tối. Đến khi tỉnh lại tôi đã thấy mình ở một nơi rất tối chỉ có đèn đuốc.

" Bọn nô lệ kia tụi bây dậy làm việc ngay" ( Tên buôn )

Hắn vừa nói vừa hét vào tai chúng tôi khiến ai cũng giật mình. Thì ra lí do tên thương nhân mua chúng tôi với điều kiện là những người trẻ vì hắn muốn chúng tôi làm việc cho hắn không công với công việc đào vàng và khoáng thạch ma thuật, với lại với sức trẻ thì chúng tôi có thể làm lâu hơn bởi vì thường những người lớn hơn chúng tôi 5 đến 6 năm sẽ có nguy cơ chết vì kiệt sức

Dù sao cũng phải chấp nhận bởi vì bây giờ tôi chỉ là nô lệ và không có tí ma thuật nào. 4 tháng sau, ngày nào cũng phải làm việc từ sáng đến tối khuya, hai tay tôi ngày nào cũng muốn rã rời. Ôi nhớ những ngày tháng khi mình làm quý tộc ghê lúc nào cũng được ăn món ngon nhỉ. Nhưng mà than đến đâu thì cũng được ích lợi gì chứ, nhưng được cái thức ăn ở đây không còn là cái mùi mốc ghê tởm mà lúc tôi còn bị giam ở nhà giam nô lệ nữa.

" Này Kin-kun hôm nay cậu có mệt không, cậu cần uống nước không, có cần tớ xin thêm thức ăn không"( Riki)

Riki cô ấy lúc nào cũng hỏi han chăm sóc tôi, thật sự tôi rất biết ơn cô ấy. Và vì là con gái nên những nô lệ như cô ấy thường làm nhiệm vụ là nhặt khoáng thạch còn con trai thì phải đào hang súc cát nên có phần mệt hơn

"Ừm... có lẽ mình nên uống thêm ít nước cảm ơn cậu Seina-san"(Kinji)

"Vậy mình sẽ lấy thêm ít nước, cậu đợi ở đây nhé" (Riki)

Nói xong cô ấy chạy đi một mạch. Dù sao bây giờ cũng tối và là giờ giải lao nên cũng thoải mái hơn. Tuy nhiên tôi vẫn không thể thoát khỏi cái vòng đeo trên cổ vì vậy tôi không thể trốn thoát ở đây được

Và sáng hôm sau, cũng là một ngày bình thường và tôi tiếp tục đào hàng cùng với những người khác, tuy nhiên cũng chính ngày đó đã bắt đầu địa ngục đối với đời tôi.

"Này chúng ta nên nghĩ giải lao thôi đến giờ rồi" - Một nô lệ khác xúi mọi người nghĩ ngơi

Đúng là đã đến giờ nghĩ trưa nhưng có vẻ hôm nay tôi muốn làm thêm một chút nên tôi bảo mọi người cứ ăn trước và tôi tiếp tục công việc của mình.

"Khúc đá này có vẻ cứng nhỉ ?" (Kinji)

Nói xong tôi liền dùng hết sức để đập bức tường đá đó, nhưng khi đập xong mặt đất xung quanh tôi bỗng nhiên rung chuyển, mọi thứ dưới chân tôi nứt ra và kết cục là tôi đã bị rơi xuống hố sâu không đáy đó

"A.....AAA..... cứu ... cứu"(Kinji)

Tôi cố hết sức để cầu cứu, nhưng dù la đến mức nào đi chẳng nữa cũng không có ai có thể cứu tôi lúc này. Thật sự lúc này tôi chỉ ao ước có kĩ năng nào đó để bay mà thôi. Đôi đưa tay lên không gian đang từ từ tối lại ngay tầm mắt của mình

Chìm trong đó, bóng tối của sự vây hãm








Đọc truyện chữ Full