TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hành Trình Của Nhân Vật Phụ
Chương 9: thăm làng miêu tộc.

Masaru nhìn về phía cô gái đang đứng trên cành cây. Cô gái tầm 6-7 tuổi nhưng đôi mắt vàng và nâu của cô nhìn già dặn hơn rất nhiều.

-bạn là....-Masaru định mở miệng

-cẩn thận. Nó chưa chết đâu!-cô gái hét lên rồi nhảy ra khỏi cành cây.

Quay lại đằng sau,cậu thấy con sói đang từ từ đứng dậy,băng ma pháp trên cơ thể nó đang vỡ ra thành từng mảnh rồi rơi xuống đất. Đôi mắt đỏ ngầu của nó nhìn thẳng về phía cô gái vừa nãy. Hàm răng nó khẽ mở như muốn cắn đứt đôi người cô bé.

-cẩn thận. Nó đang nhắm về phía bạn đấy.-

-biết rồi. Tập trung vào đê.-mồm miệng cô gái này khá độc.

Không chần chừ,con sói tốc biến đến gần cô gái. Với sự phản xạ và tốc độ nhanh nhạy vốn có của miêu tộc,cô ta né người vừa kịp để tránh nó. Nhưng vẫn bị sượt qua bên sườn.

-ư....-cô ấy khẽ rên lên,che đi phần máu ứa ra và nhảy lên một cái cây.

Con sói vồ trượt,quay ra đằng sau để xác định vị trí của cô gái. Khi chưa kịp đánh hơi,một viên sỏi được phủ mana đập vào mặt nó,khiến đầu nó xê dịch một chút. Nhìn về phía viên sỏi,nó thấy Masaru đang cầm trong tay mấy viên sỏi.

Đã tức rồi còn tức hơn. Nó gầm lên,điện từ người nó bắn ra mọi nơi. Rồi nó đứng bất động tại chỗ. Lông nó dựng lên,điện từ đó truyền qua nhau,hướng đến phần đầu nó.

-cẩn thận. Nó định dùng {lightning blast} đấy. Tránh đi.-

-cái gì???-cậu hoảng hốt.

{Lightning blast} là chiêu độc nhất của loài quái này. Nó tích tụ mọi ma pháp trên cơ thể nó vào phần miệng để bắn ra một chùm sét mang tích hủy diện diện rộng.

-tch....-Masaru tặc lưỡi rồi nhảy qua một bên.

Con sói không buông tha cho cậu. Dù nó đang tích tụ,mắt nó vẫn theo dõi từng cử động của Masaru. Điểm yếu của chiêu này là nó mất rất nhiều thời gian để thực hiện. Nhưng vì cơ thể đang truyền điện nên cũng không có cách nào hoá giải nó. Cần ít nhất một ma pháp cấp trung để đánh lại chiêu này.

-ư....này bạn kia. Cậu có biết câu trú ma pháp nào không?-Masaru hỏi cô gái.

-ý cậu là sao? Tôi có vài cái nhung chỉ là ma pháp sơ cấp thôi.-

-được rồi. Cho tôi cái mạnh nhất đi.-

Masaru không thể đứng nhìn nó phá hủy khu rừng được. Cậu phải bảo vệ nó. Nhưng cậu lại không biết câu trú nào đẻt dùng được ma pháp. Cậu chỉ có thể dùng cường hoá và tạo ra nó như vật liệu hàng ngày thôi. Theo cách nào đó thì điều này thật phí bể mana to đùng của cậu.

-đọc theo tôi nha.-

-ok.-

-hỡi nữ thần băng giá,hãy cho con mượn sức mạnh của người,đẩy lùi bão tố. {Ice spear}.-cả hai nói cùng lúc.

Masaru niệm câu trú rồi đẩy hết mana của mình vào nó. Ngay lập tức,một mũi giáo băng hình thành ngay trên đầu cậu. Lúc đầu nó chỉ là một tảng băng. Dần dần,nó biến to dần và thành một mũi giáo to tổ bố,nhìn rất ngầu.

-gahhhhhh/ahhhhhhh-cả hai hét lên.

Con sói há miệng ra,một chùm sét phóng ra,cày đất lên,xoắn không khí và hướng về phía Masaru. Không thua,cậu giải phóng cột băng,hướng nó về phía con sói.

Hai chùm tia chạm nhau,bắn ra hai bên cạnh,khiến vùng xung quanh vừa bị cháy do tia sét đã bị đông cứng lại bởi phép băng. Cuộc so sức đang hết sức cân đối. Cả hai chùm tia đang va vào nhau,không để ai lấy được lợi thế.

Dù gì cũng là ma pháp sơ cấp. Ma thuật của cậu đang bị đẩy lùi với tốc độ ngày càng tăng. Chân cậu đang dần bị trượt ra đằng sau. Gắng sức,Masaru tung ra đợt ma pháp cậu vừa hồi lại được trong lúc bắn phép,khiến chùm tia của thủ lĩnh bị đẩy lùi.

Không cho phép điều đó,nó dồn thêm mana vào đòn của mình,đồng thời cũng tiến lên từng bước. Nó cứ tiến lên tý nào,cậu lại lùi xuống bằng đó.

-ggggggaaaaaaahhhhhhh!!!!-cậu hét lên,cố đẩy lùi con sói.

Nỗ lực của cậu đã có ích. Cậu đã dừng bị đẩy lùi.....à không phải. Chùm tia của cậu đang yếu khiến cậu khỏi bị đẩy lùi thôi. Chùm tia ngày càng đến gần. Ở cách nó một khoảng mà cậu vẫn cảm nhận được sức nóng của nó. Nhưng Masaru lại không hoảng sợ tý nào....thật ra thì....cậu đang cười.

-đếm đây!!!-cậu hét lên khi tia sét đến gần.

Khi nó cách cậu một gang tay,nó dừng lại. Con sói thấy thế,nó dồn sức hơn nữa rồi phóng đi. Một chùm tia to hơn,nuốt gọn lấy cái đằng trước như sóng rồi phi thẳng đến chỗ cậu. Một lần nữa. Nó chỉ đi được đến gần tay cậu rồi dừng lại.

Cậu đang hấp thụ ma pháp của thủ lĩnh để nạp vào chiêu của mình. Càng ngày,con sói càng bị áp đảo. Những chùm tia nó phát ra không có tác dụng. Nó liền dựng lông lên,bắn ra những tia sét lẻ từ đó nhằm làm Masaru tê liệt. Nhưng cậu đã triển khai lá chắn nên nó không hề hấn gì với cậu.

Sau khi đã tích đủ năng lượng,cậu lại đẩy hết vào chiêu cậu một lần nữa bằng một tiếng hét to. Sau đó,cây thương băng biến dạng,thành một chùm băng khổng lồ,nuốt lại chiêu của thủ lĩnh,đẩy lùi nó rồi cuối cùng phủ lấy con sói.

Cậu khụy xuống. Mana cậu đã cạn. Cậu không nên dùng {cận chiến mode} trước mặt người khác vì thế sẽ lộ con bài tẩy của cậu. Bù lại,cậu sẽ có một khoảng thời gian tỉnh trước khi ngất đi. Lúc đó,nhìn về phía con sói bị đóng băng,cậu mỉm cười khi nghe thấy tiếng Tokuda rồi ngất đi.

Khi tỉnh dậy,cậu nhìn thấy trước mặt mình là một cái trần nhà bằng gỗ.

-ể? Có gì đó sai sai ở đây.-cậu nhớ rõ ràng mình đang ở ngoài rừng.

-ồ,cậu tỉnh rồi à?-một giọng nói vang lên bên cạnh cậu.

Quay sang,cậu nhận ra đó chính là cô gái đã cứu cậu ở khung rừng.

-cậu là....-

-ồ,thất lễ quá. Xin tự giới thiệu. Tôi tên là Kuro. Kuro Amrita. Cậu có thể gọi tôi là Kuro. Tôi 6 tuổi.-

-à vâng...tôi là...-

-Masaru đúng không?-

-ể? Sao cậu biết? À,em cậu kể đúng không?-

-cũng chả có gì to tát. Sau khi nhìn cậu đánh nhau với con sói đó thì tôi cũng ngờ ngợ rồi.-

-vậy con sói đó sao rồi?-

-nó đã được chôn vùi trong đống băng của cậu rồi. Mà công nhận băng của cậu chất lượng cao thật đấy. Cậu thuộc băng thuật à?-

-à không. Tôi nghiêng về phía hoả thuật hơn.-

-ể? Thế sao cậu dùng băng thuật thế? Chẳng phải cậu nghiêng về hoả thuật sao?-

-đúng là thế nhưng tôi chưa đợc được sách nào về câu trú cả.-

-vậy à...cậu đúng là cá thể đặc biệt. Mới đợc thần trú một lần mà đã dùng được rồi. Thật đáng kinh ngạc. Ngay cả với một cá thể đặc biệt như tôi.-

-ể? Cậu là một cá thể đặc biệt sao?-

-tất nhiên. Cậu không để ý tôi có 2 cái đuôi sao? Mà tôi không có là thiên tài như cậu nên cậu không quan tâm cũng đúng.-

-đâu có. Tôi thấy cậu rất chín chắn và cũng khá dễ thương đó chứ.-

-ừ ừ. Cứ cho là vậy đi. Mà thôi,để tôi gọi Shiro vào.-

Nói rồi,cô bước ra ngoài một lúc rồi quay lại với Shiro đang xông về phía tôi và mọt người phụ nữ miêu tộc lớn tuổi.

-Masamune-san!!!cậu có sao không?-Shiro chạy đến chỗ tôi,ôm chầm lấy tôi.

-ờ ờ. Tớ không sao. Cậu thì sao?-

-ừm,tớ không sao. Tất cả đều nhờ cậu cả đấy.-

-có gì to tát đâu. Cậu ổn là được rồi.-

-vậy cho cô cảm ơn cháu vì đã cứu con của cô. Nếu có gì cô làm được thì cháu cứ nhờ.-

-dạ,không cần đâu ạ. Việc đó không cần thiết đối với cháu đâu ạ. Chỉ cần bạn ấy ổn là được ạ.-

-chà chà...cháu đúng là ra dáng quý ông thật đấy. Vậy để đền đáp thì cháu có muốn lấy một trong hai đứa con của cô làm dâu không?-

-cái...mẹ!!-Shiro gắt lên.

-làm dâu sao..?-Kuro thì nghiêng đầu thắc mắc.

-à...dạ....ờm....-

-về việc đó thì yên tâm. Ông xã của cô đã đồng ý rồi.-

-à không phải chuyện đó.-

-thế thì do con cô không đủ đẹp cho cháu sao?-

-dạ không phải. Chỉ là...cháu không muốn phải ép buộc hai cô ấy cưới cháu chỉ vì việc cỏn con này. Vậy hãy đợi đến khi cháu 16 tuổi rồi tính sau nhé?-

-hừm...cũng được. Vậy cô cũng phải gặp thông gia chứ nhỉ? Fufufu-

-à...ha ha ha...-cậu cười khổ.

-hôn phu?-Shiro vẫn đang tìm lời giải đáp cho câu hỏi của mình.

Sau cuộc trò chuyện,Masaru quyết định đi thăm xung quanh ngôi làng của miêu tộc với sự chỉ dẫn của hai cô bé Kuro và Shiro. Làng của elf không khác với miêu tộc là mấy. Về cơ bản thì giống. Chỉ khác là nội thất trong nhà thôi.

-thiệt tình. Không biết mẹ nghĩ thế nào mà lại gả mình cho đứa nhóc mập mạp này chứ?-

"Đm cô hơn tôi có 1 tuổi thôi đấy!" Là những gì mà cậu muốn nói bây giờ. Nhưng cậu biết thân phận của mình. Dù mới 5 tuổi nhưng đúng là thân hình cậu có hơi thừa cân. Đó là một tác dụng phụ của {hồi HP cao cấp} và {hấp thụ ma pháp}.

Khi {hồi HP cao cấp} được kích hoạt,nó sẽ cố gắng hồi phục mọi vết thương,mọi tế bào chết. Lúc đó,cơ thể ta đã phần nào đó muốn làm việc này. Vậy hai quá trình xảy ra một lúc làm một chút xót lại,lâu dần biến thành cân nặng. Sau trận chiến với con sói,cậu đã tăng thêm 4kg. {Hấp thụ ma pháp} khi đầy bình sẽ được tích thêm 10% nữa. Và lượng mana đó sẽ chia đều ra toàn cơ thể,làm những thớ thịt đầy đặn hơn,sản sinh ra chất béo. Đó là lí do mà mục tiêu tiếp theo của cậu sẽ là tập thể dục để giảm cân.

-Masamune!!!một giọng nói gọi cậu sau lưng.-

Giật mình quay lại,cậu thấy anh bảo hộ của mình đang hoảng hốt chạy về phía cậu.

-a....ờm....chào anh. Sao anh lại ở đây?-

-ý em ở đây là sao? Tại sao em lại ở đây??? Em có biết anh đi tìm em khắp làng không? Em đã đi đâu vậy?-

-à thì em đi thám hiểm một lúc. Ai dè tìm được ngôi làng này. Mà sao anh tìm thấy em?-

-thì có một ông lão làng này đến chơi rồi kể về việc đứa bé thiên tài đến làng mình. Thế là anh chạy đi tìm luôn.-

-vậy à...vậy em xin lỗi. Thế thì về thôi.-

-ừ. Về thôi.-

Sau đó,hai người họ chào cả làng rồi quay trở về nhà mình. Những ngày sau đó,khi cậu luyện tập,luôn có hai cô nàng miêu tộc đi theo sau,tập luyện cùng. Vậy là first 2 harem chăng?

Đọc truyện chữ Full