TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hành Trình Của Nhân Vật Phụ
Chương 20: bắt đầu năm học mới.

   Sau ngày hôm đó,mọi thứ trở lại với vẻ vốn có của nó. Những cô hầu trước kia bị Phúckè ngược đại đã được Youko-sensei mua lại và thả tự do.

   Họ đã mở được một quán ăn và nghỉ ở cạnh guild với số tiền vốn Youko-sensei đưa cho. Nó làm ăn rất tốt vì chất lượng món ăn,nhà nghỉ và vị trí tiện lợi nó mang lại.

   Về Masaru,dù đang trong kỳ nghỉ,cậu vẫn không ngừng luyện tập mỗi ngày. Cậu tập trung tối đa vào năng lực cận chiến của mình và cùng lúc tập luyện phần ma pháp vốn đã nổi trội của mình.

   Cậu cũng đã đi nhận bộ đồng phục sau vụ việc đó một ngày. Đi kèm với bộ đồng phục là một chiếc thẻ học viện với tên cậu trên đó. Đây cũng là bảng trạng thái chuẩn với tỷ lệ của con người.
______________________________________

Status:

-tên:Masaru Masamune

-chủng tộc:highelf

-trạng thái:bình thường

-tuổi:16

-level:19

-HP:1300/1300

-MP:90.000/90.000

-STR:700

-DEF:850

-AGI:550

-MAT:19.200

-MAD:21.600

-INT:210

-SPD:725

-LUK:30

#########

Skills:

-thông thạo võ thuật(7/10)

-phân tích ma pháp(10/10)

-suy nghĩ song song(10/10)

-reborn(-/-)

-kiên cố(-/-)

-auto(10/10)

-hoả cao cấp(3/10)

-thủy trung cấp(4/10)

-lôi trung cấp(6/10)

-mộc trung cấp(5/10)

-thổ trung cấp(5/10)

-kim trung cấp(2/10)

-quang trung cấp(3/10)

-hắc trung cấp(5/10)

-hồi MP cao cấp(2/10)

-hồi HP huyền thoại(1/10)

-kiểm soát ma pháp(2/10)

Danh hiệu:

<nhân vật phụ><lưu manh đội lốt thư sinh><người được chuyển sinh><cá thể đặc biệt><người đùa với tử thần><thiên tài>
______________________________________

   Và theo đó,cậu đã nhìn thấy bản thân ở mức độ nào. Về ma thuật thì khỏi phải bàn. Cậu có khả năng thiên phú về ma thuật do dòng máu chảy trong huyết mạch cậu. Nhưng về cận chiến thì....cậu thật sự không phải sinh ra để làm việc đó.

  Tuy nhiên,điều đó chưa bao giờ làm cậu nản lòng. Nếu có,nó chỉ giúp cậu có thêm nỗ lực. Cậu gồng mình lên,cố hết sức để tập luyện cho những cơ bắp yếu đuổi của mình.

   Ngày qua ngày,cậu luyện tập võ thuật với Yukichika và Shiro. Tất nhiên,hai người họ có lợi thế về sức mạnh,sức bền,tốc độ và tất cả những thứ liên quan đến khả năng vật lý.

   Tuy thế,cậu vẫn có thể xoay xở với họ qua kinh nghiệm nhiều năm học võ của bản thân. Nếu cậu sinh ra là một người sói hay trong họ hàng nhà mèo,cậu sẽ được biết đến như người bất bại trong cận chiến.

   Sau cùng,tất cả chỉ đều là nếu. Cậu không quá phàn nàn về điều này. Cậu cũng hay thường được gọi là elf cận chiến trong trường. Tất nhiên bó chứa cả sự ngưỡng mộ và khinh bỉ trong cái tên đó.

   Tuy nhiên,cậu vẫn giữ cái tên đó vì nghĩ rằng một ngày nào đó,cậu sẽ xứng với danh hiệu đó. Mặc dù nó hoàn toàn là một trò đùa. 

   Với điều đó,cậu đã trải qua kỳ nghỉ hè của mình theo cách cậu cho là có ích nhất.

   Và hôm nay là ngày nhập học. Tất cả những senpai đã đi nghỉ hay đi chơi hè đều trở lại đây. Những người mới cũng tất tả đến trường. Trong đó có Masaru.

   Tuy nhiên,chỉ mình cậu là được đối xử khác. Trên đường đến hội trường,ai thấy cậu cũng tránh đường,cho cậu đi trước rồi đỏ mặt,thì thầm với nhau. Nhưng theo ngôn ngữ của Masaru,đó là vì họ không muốn dây vào cậu,không muốn kết bạn với cậu tý nào.

   "Y hệt thời mình còn đi học." Là tất cả những gì cậu nghĩ về điều này. Ở kiếp trước,điều tương tự cũng xảy ra với cậu. Tất cả các cô gái trong trường đều yêu thích cậu. Họ vô tình tránh xa cậu,khiến cậu hiểu nhầm là họ ghét cậu.

-Masaru-san!!!!-một giọng nói gọi cậu.

   Quay lại,cậu chưa kịp nhìn đã bị ôm chầm lấy bởi Shiro. Theo sau đó là Yukichika và cậu bạn cùng phòng Tat. Điều cậu không để ý là những ánh mắt ghen tị và ngưỡng mộ đến từ những cô gái và chàng trai.

   Phớt lờ điều đó,cậu quàng tay cậu bạn với Shiro và Yukichika ở sau lưng,họ cùng tiến vào hội trường. Nhìn bề ngoài của hội trường đã rất rộng lớn. Đã vậy,bên trong nó còn được sủe dụng phép không gian,làm tăng kích cỡ thêm nữa.

   Lần đầu học vào trong đấy,họ chỉ có thể há hốc mồm vì sự đồ sộ tốn kém của toà nhà này. Nó biến ký túc xá và căng tin thành một căn nhà cấp 4 không hơn không kém.

   Sau khi tất cả học sinh đã vào,họ được giáo viên hướng dẫn nên ngồi đâu. Họ chia ra làm 3 dãy. Mỗi dãy là một năm học. Dãy đầu là năm nhất và dãy cuối là năm 3.

-xin chào các em. Chào mừng đến với trường Grimson hoàng gia. Ta xin tự giới thiệu,ta là hiệu trưởng trường này. Grimson Frankenstine.....-

-Frankenstine? Là quái thú nghìn tay đúng không?-

-tớ cũng nghe nói thế. Không ngờ là được gặp trực tiếp ở đây.-

-đúng vậy. Ngài ấy luôn là idol của tớ. Tý nữa tớ sẽ xin chữ ký ngài ấy.-

   Những lời bàn tán cứ thế tiếp diễn. Và điều duy nhất Masaru có thể nghĩ vào giây phút này là "ông này là nhân vật quan trọng hả?" Vì vốn dĩ ông chưa bao giờ được nhắc đến trong cốt truyện của game.

   Sau đó,những học sinh được yêu cầu trở về đúng với lớp được chỉ định của mình. Tên lớp đã được ghi rõ ở trên thẻ của mỗi học viên. Tuy nhiên,của Masaru chỉ có ???

   Khi cậu đang loay hoay không biết làm thế nào,cậu nhìn về cuối hội trường,có một tấm biển khi ??? Cùng với vài người nữa cũng ở đó.

   Bước đến đó,cậu có thấy vài gương mặt thân quen như Shiro và Tat đều đứng ở đó và vẫy vẫy khi nhìn thấy cậu.

-này,tại sao chúng ta lại ở đây vậy?-

-à,cậu không biết sao? Đây là lớp đặc biệt đó.-

-HẢ???-cậu gào lên.

    "Mình thể hiện tệ đến thế sao? Lại vào lớp cá biệt thế này? Mà họ làm cũng rất tốt mà. Học sinh ở đây thật đáng sợ." Cậu nghĩ thế. Theo quan điểm của cậu,đặc biệt nghĩa là cá biệt. Không cần biết tốt hay xấu. Cậu đã sống từ trước giờ như vậy.

-cậu không cần phải hét toáng lên thế đâu. Chúng tớ hiểu mà. Tỉ lệ một người vào lớp này là 1 trên 1000 đó.-

-hự....đệt.-

-không sao đâu. Cậu sẽ sớm quen dần với nó thôi.-

-hừm...thôi được rồi.-

   Sau đó,Youko-sensei bước vào hàng,dẫn các bạn vào lớp. Dãy lớp cậu ở cách xa lớp khác. Nó được đặt gần như là riêng biệt. Trong phòng học đầy đủ tiện nghi,rộng thênh thang. Đây như là một khách sạn vậy.

   Sau khi đã vào chỗ ngồi đầy đủ,học sinh tự động chọn chỗ ngồi. Đương nhiên là nhóm 3 người các cậu ngồi chung một bàn phía cuối,nơi có cửa sổ.

   Youko-sensei bước đến chỗ bàn giáo viên,chống tay lên đó nhằm thu hút sự chú ý của học sinh. Rõ ràng là điều đó có tác dụng.

-được rồi. Chào mừng các em đến với lớp học đặc biệt. Tôi sẽ là chủ nghiệm của các em từ bây giờ. Vậy đầu tiên thì chúng ta nên bầu ra những người đứng đầu chứ nhỉ.-

-vâng!!-họ đồng thanh.

-vậy đầu tiên,chúng ta sẽ bầu ra ai làm lố trưởng. Người này sẽ là tấm gương để các em khác noi theo. Và tất nhiên là có thể giúp cô việc giấy tờ. Vậy có ai tự nguyện không?-,

   Không một cánh tay nào giơ lên.

-được rồi. Vậy chúng ta sẽ bốc thăm nhé.-cô lập tức lấy trong ngực mình ra một con quay sổ số to đùng.

   Không chờ đợi ai,cô tự quay lấy. Tiếng những quả cầu rung lắc trong con quay làm mọi người phấn khích hơn. Sau cùng,một quả bóng rơi ra. Cầm lấy quả bóng,cô bóp nát nó ra và bên trong là một tờ giấy.

-eto.....Masamune Masaru-san.-cô gọi.

   Lập tức,cả lớp quay về phía cậu. Chứng tỏ tên tuổi cậu đã bay ra khắp trường.

-Hả!??!-cậu thốt lên ngạc nhiên.

-hửm? Có ý kiến gì sao?-cô nhìn cậu với ánh mắt hình viên đạn.

-d...dạ....hay...hay là quay 3 lần nha cô.-cậu thật sự không muốn cái chức này tý nào.

-hừm...được thôi.-cô không có bất kỳ sự phản bác nào.

   Và những con quay tiếp theo cứ thế đổ ra. Cô lần lượt bóp từng cái...và tất cả đều là tên cậu...

-kh..khoan đã. Để em xem.-

   Vội vàng rời khỏi ghế,cậu lấy cái máy quay,quay điên cuồng rồi mở từng cái một....tất cả đều là tên của cậu.

-ngay từ đầu cô đã sắp chuyện này rồi sao?-

-hửm? Có sao? Cô chẳng hiểu em nói gì cả.-

-ý cô nói không hiểu là sao? Con quay của cô toàn tên em.-

-hửm? Vậy hả? Làm gì có?-cô nói rồi nghiền nát vụn tất cả những tờ giấy,để lại mỗi cái cô cầm trong tay.-

-hử? Rõ ràng là cô cố tình mà. Mọi người cũng thấy đúng chứ?-cậu quay sang chỗ mọi người. Họ định trả lời nhưng bỗng im bặt khi thấy ánh mắt đầy sát khí của sensei.

-chà chà...có vẻ như em rất ghét làm lớp trưởng nhỉ?-cô hướng sát khí về phía Masaru,nở một nụ cười không mấy tươi đẹp.

-a...dạ....đâu có đâu. Chỉ là...-

-HỬM!!!-Cô nhấn mạnh.

-d...ạ,không có gì ạ. Em xin lỗi-

-biết thế là tốt. Vậy thì...lớp học bắt đầu!!-

Đọc truyện chữ Full