TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Thành Chủ
Chương 106: 106: Áo Gấm Về Nhà



“chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ 500.000 lần rút kiếm hạn 5 ngày thưởng 5.000 TDB 3.000 xp”
“nhiệm vụ hoàn thành sớm 1 ngày thưởng 500 TDB, 500 xp”
Hoàn thành nhiệm vụ kirows thoát lực ngồi cái phịch ngay xuống đất.

10 tiếng liên tục rút kiếm kirows cũng thu hoạch được nhiều thứu nhưng rút 300.000 cái liên tục kirows cũng ngán tận cổ.

Hiện tại là ngang chiều Bảo Ngọc thì vẫn đang luyện kiếm bên cạnh kirows kia nhưng mà kirows không còn sức để mà bồi nàng luyện kiếm nữa.

Anh mang theo cái bụng đói meo của mình vào bếp tìm cơm nguội lót dạ.

Dương Quang và Dương My hôm qua về dương gia hôm nay vẫn chưa trở lại.

Điều này khiến kirows có chút băn khoăn nhưng kirows vẫn không có hành động gì.

Anh tin Dương Quang sẽ làm được tốt.
Nói về chuyện Dương Quang và Dương My về dương gia thì hai người ngày hôm qua sau khi xin phép kirows về nhà viếng mộ cha mẹ thì trở lại dương gia.
Dương gia không hổ danh đại thế gia của thành phố cảng.

Phủ đệ to lớn hùng vĩ.

Dương My và Dương Quang trở lại dương gia đứng trước cánh cổng to lớn bằng kim loại được sơn màu vàng lấp lánh.

Ngời cổng để hai con sư tử đá mỗi con cáo 3 mét hơn giữ cổng.

Đứng trước cổng còn có 5-6 người eo treo theo đao kiếm ăn mặc thống nhất trnag phục trước ngực thêu một chữ dương đứng thành hai hàng bên cổng.
Dương Quang và Dương My tiến đến cổng chính thì hai người gác cổng tiến đến ngăn lại hai người:
“Dương Quang công tử, Dương My tiểu thư hai người không thể đi cổng này, hai người muốn vào thì hãy chuyển cửa sau đi ạ”
Hai người gác cổng cung kính chặn lại hai người mời hai người đi cửa khác.

Thân làm người ở như họ không thể bất kính với Dương Quang và Dương My được bởi hai người vẫn là người mang trong dòng máu họ dương.


Tuy hai người đã không còn là cao quý như xưa nhưng không phải là hạng như bọn họ có thể đắc tội.
Bị người cản lại không cho đi cửa chính Dương Quang và Dương My cũng không có tức giận với những người gác cổng này nhưng họ cũng sẽ không đi cửa sau –cửa dành cho nhường làm kẻ ở.

Dương Quang bước lên gạt ra hai người thị vệ trước mặt:
“ta phải đi cửa chính.

Đừng cản đường ta”
Hai tên thị vệ bị Dương Quang đẩy ra, nhìn nhau một cái rồi ăn ý nói lớn
“dương thiếu, cậu là ép chúng tôi.”
Nói rồi hai người cùng tiến lên nắm lấy vai của Dương Quang muốn kéo anh ra ngoài.

— QUẢNG CÁO —
Nhưng Dương Quang bây giờ đâu còn là Dương Quang ngày xưa.

Dương Quang cho hai tên kia mỗi kẻ 1 đấm khiến hai tên này tu vi chỉ phàm nhân cấp 5 và 6 lùi lại hai bước ngã xuống đất.
Hai tên thị vệ bị kirows đánh ngã thì ôm lấy bụng mà kêu rên.

Trong bốt canh cổng tên chỉ huy cũng nhìn thấy cảnh này biết sự tình không đơn giản.

Hắn nhìn ra tu vi của Dương Quang đã là tụ khí cấp 2 mà hắn mới chỉ tụ khí cấp 3.

Chuyện ngày xưa của Dương Quang hắn biết lần biết nên hắn không thể chủ quan được.
Hắn ngay lập tức đứng dậy đi ra cản lại Dương Quang đồng thời hắn cũng sai 1 tên thị vệ đi vào trong bẩm báo cho người trên.

Sự tình lần này không phải hắn có thể giải quyết.
Sau khi đánh ngã hai tên thị vệ Dương Quang nhìn 4 tên thị vệ còn lại do dự nửa muốn tiến lên nửa lại do dự không muốn tiến lên tặng đầu người mà bình tĩnh đi đến cổng chính dương gia.

Dương My thì vẫn theo sát Dương Quang từ đầu đến cuối.
Ngay khi Dương Quang chuẩn bị đẩy cổng bước vào thì tên đội trưởng đội thị vệ canh cổng cũng chạy đến 1 tay giữ lại cánh tay kia của Dương Quang.

Bị người nắm lại tay Dương Quang lạnh lùng nhìn vị đội trưởng kia.


Lúc này cả hai đều đang vận khí vào cánh tay âm thầm so lực lượng.

Mà so lượng lượng Dương Quang có sợ qua ai.

Không đến 30 giây giằng co Dương Quang hất ngã tên đội trưởng kia đạp vào cổng dương gia.
“ầm” một tiếng vị đội trưởng kia bị Dương Quang hất cho đập mặt vào cổng.

Tuy vị đội trưởng đã kịp xoay người một tay đẩy ra chống vào cánh cổng để không bị ngã nhưng cổng dương gia cũng vì vậy mà bị va cho mở ra một khe.
Thuận đà Dương Quang một đạp mở rộng cánh cổng.

Sau phát thử kia tên đội trưởng biết mình dưới cơ Dương Quang nên cũng không có tiến lên đi cản.

Mặt khác chuyện này hắn chỉ cần làm cho có mặt là được rồi vừa không đắc tội cấp trên ( hắn đã “hết sức”) vừa không đắc tội quá nhiều với Dương Quang.

Chuyện Dương Quang ngày xưa hắn cũng biết 1,2.

Bây giờ người ta đại thiếu gia áo gấm về nhà biết đâu thế thời lại đổi thì sao.

Bọn hắn cỏ đầu tường tốt nhất nên thức thời một chút.
Dương Quang nghiên ngang đi vào dương gia.

Nơi này với họ đã cực kỳ quen thuộc rồi.

— QUẢNG CÁO —
Họ đi thẳng đến từ đường của dương gia được xây ở gần tổ đại của dương gia.

Hai người tìm đến một phần của cha mẹ mình bắt đầu tế bái.

Lần này đến dương gia hai người mục đích chỉ là tế bái một lần rồi đi thôi chứ cũng chẳng có ý định gì khác.

Bày lễ, hóa vàng mã một mạch mà thành.
Trong khi hai người tế bái cha mẹ mình thì trong dương gia bắt đầu lan chuyền tin tức 2 người trở về sau hơn nửa năm bỏ trốn.

Lúc này Dương Hách nghe được Dương Quang trở lại cũng bật khỏi giường.

Tuy hiện tại đã sắp trưa nhưng do đêm qua chơi có chút vui nên giờ hắn vẫn còn mơ màng ngủ nhưng nghe tâm phúc của mình báo tin Dương Quang trở lại thì hắn tỉnh cả ngủ.
Cái bao cát biến mất một thời gian nay đã trở lại.

Cái cảm giác hành đại công tử ngày xưa của dương gia cái người mà ngay xưa hắn phải ngưỡng vọng ấy khiến hắn vui đến nghiện.
từ cái ngày cả cha và mẹ Dương Quang chết, gió trong dương phủ lập tức đổi hướng.

Dương Quang và Dương My cũng vì gió đổi hướng mà từ trên cao ngã xuống chịu đủ khinh nhờn tủi nhục.

Không chỉ hai anh em họ những thân tín của cha mẹ hai người người chết, người thương, kẻ quay đầu.

Đỉnh điểm là một đêm ấy Dương My bị một tên trưởng lão muốn dâm loạn Dương My kết quả thân tín cuối cùng của cha hắn đã đồng quy vu tận với tên kia còn Dương Quang mang Dương My chạy ra khỏi dương gia.
Hôm nay Dương Quang trở lại tuy có gặp một số sự tình ngoài cổng nhưng thân phận đại thiếu gia của hắn vẫn còn, hắn vẫn là trưởng tôn của dương gia, điều ày không ai dám phủ nhận.

Chẳng qua hắn chỉ hữu danh vô thực.

Tuy thế nhưng không phải hạng người nào cũng có thể động vào hắn.

Trong gia tốc thế gia huyết thống chính là thứ có giá trị nhất cũng là thứ vô dụng nhất.

Ngươi có huyết thống thân phận thì chính là thứ để ngươi làm chỗ dựa nhưng trong gia tộc ngươi có là trưởng tôn nhưng thất thế thì người hạ nhân cũng chẳng bằng.

Cũng chính vì vậy nên ngay cả một tên thuộc hàng chi thứ như Dương Hách cũng có thể thoải mái bán hành cho Dương Quang.
Dương Quang và Dương My bái tế xong thì Dương Hách cũng vừa vặn tìm đến.

Dương Hách quen thói cũ muốn lên tẩn Dương Quang một trận:
“Dương Quang lâu rồi không gặp hôm nay ta với ngươi lại luận bàn chút chơi”
Không đển Dương Quang phản ứng Dương Hách đề khí lao đến.

Gần hai tháng qua đi tu vi của hắn vẫn là tụ khí cấp 1.

Bên kia Dương Quang đã không còn là Dương Quang của ngày trước rồi.


— QUẢNG CÁO —
Đối mặt với Dương Hách lao đến Dương Quang bình tĩnh giơ lên nắm đấm nội khí tuôn trào.

“bành” “rắc”
Hai quyền đầu vao vào nhau lúc hai âm thanh vang lên.

Tương ứng là Dương Hách bị đáng bay ngược lại cánh tay của hắn cũng bị biến đánh biến dạng.

Trải qua chiến trường tẩy lễ Dương Quang ra tay cực kỳ chuẩn xác và hung ác.
Dương Hách bị Dương Quang đấm gay tay thì đau đớn rên la rồi bão người lao lên hội đồng Dương Quang nhưng Dương Quang đâu có sợ.

Anh nhìn vào từng tên hạ nhân đi lên.

Không một chút nhân từ chủ động sấn đến.
Hai bên cùng lao lên rất nhanh thì sáp lá cà.

Dương Quang thấp người nội lực bùng nổ né đi một chưởng của tên đi đầu, đồng thời đá quét ra một cú < đá quét chiến thuật> vào cẳng chân của tên trước mặt.

Chỉ nghe “rắc” một tiếng tên kia ngã xuống.
Mấy tên hạ nhân này tay không tấc sắt tu vi đều là phàm nhân chỉ có 1 tên tụ khí còn lại chỉ toàn là phàm nhân lao đến cận chiến với mấy tên này.

Không đến 1 phút 30 giây mấy tên này nằm đo đất không ôm tay thì ôm chân.
Dương Quang nhìn mấy tên đó nằm đất rên rỉ thì chỉ lạnh lùng dắt theo Dương My rời khỏi khu mộ phần.

Từ đầu đến cuối Dương My chỉ một bên im lặng nhìn Dương Quang.

Cô không có cảm thấy sợ hãi hay hoảng sợ gì hết.

Với cô Dương Quang làm gì đều là đúng đắn.

Cô tin tưởng anh trai của mình.
Hai người rời khỏi mộ phần theo đường cũ rời khỏi dương gia.

Ngay trước khi hai người chẩn bị đi đến cổng dương gia thì một vị quản gia đi đến chặn lại hai người cung kính nói:
“thiếu gia, tiểu thư gia chủ cho mời”.


Đọc truyện chữ Full