TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Nhật Ký Báo Thù Của Ảnh Hậu Trùng Sinh
Chương 20: Cậu Cung Tôi Hái Quả Đào Mật Ở Trần Gian Xuống Cho Cậu



Cú điện thoại mà Chu Chu từ chối chính là Nghiêm Trình Thành tự mình gọi tới.

Sau khi bị từ chối, Nghiêm Trình Thành cắn răng một cái, hỏi thăm được địa chỉ nhà của Cố Kiều Niệm, chuẩn bị đích thân đi mời Cố Kiều Niệm.

Vừa ra đén cửa, điện thoại của người đại diện của Cố Kiều Niệm gọi tới.

“Anh Nghiêm, tôi và nghệ sĩ vừa bàn bạc xong, cô ấy cảm thấy vô cùng hứng thú với hình thức show của các người.


Nghiêm Trình Thành nghe xong, hai mắt lập tức sáng lên: “Cô Chu, tiết mục này của chúng tôi được làm vô cùng lớn, không chỉ mời rất nhiều vũ đoàn và ban nhạc cổ vũ hàng đầu quốc tế, tuyển thủ dự thi cũng rất xuất sắc, cô cứ yên tâm để cho nghệ sĩ nhà cô đến, nếu như không vừa lòng với tiền cát sê, tôi có thể tăng thêm!”
Chu Chu nhìn thoáng qua Cố Kiều Niệm.


Sau đó dùng khẩu hình nói: “Có thêm không?”
Cố Kiều Niệm lắc đầu, ra hiệu Chu Chu nói theo bàn bạc vừa rồi, tiếp tục nói chuyện với đối phương.

“Cát sê vẫn giống như anh đã nói từ trước, nhưng chúng tôi có vài điều kiện nhỏ.


Nghiêm Trình Thành choáng váng.

Anh ấy nghĩ rằng sẽ phải phí một chút lời nói mới có thể thuyết phục cô, không ngờ… cứ thế mà đồng ý rồi?
“Mời cô nói, chỉ cần cô Cố đến, tôi sẽ cố hết sức thỏa mãn nhu cầu của cô ấy!” Nghiêm Trình Thành vỗ ngực.

Anh ấy dùng sức mà vỗ ngực, Cố Kiều Niệm và Chu Chu cách điện thoại cũng có thể nghe thấy rất rõ ràng!
“Kiều Kiều cảm thấy lĩnh vực chuyên nghiệp của mình không thể làm người hướng dẫn cho tuyển thủ, cho nên muốn lấy thân phận PD để tham gia.

” Chu Chu nói.

PD tương đương với người chủ trì, cũng như là tham gia toàn bộ quá trình, đồng thời cũng làm một số chức trách của người hướng dẫn, nhưng không bằng người hướng dẫn chuyên nghiệp.

“Không có vấn đề! Kiều Kiều muốn đảm nhiệm cái gì cũng được!” Nghiêm Trình Thành vốn nghĩ rằng Cố Kiều Niệm chỉ là một cái bình hoa, hoàn toàn không để ý cô làm cái gì, chỉ cần cô đi là được!
“Còn một điều kiện nữa, khi ký hợp đồng, trước tiên anh phải thanh toán cho chúng tôi bảy mươi phần trăm thù lao trong một lần duy nhất.



“Bảy mươi phần trăm?” Nghiêm Trình Thành sửng sốt: “Theo lý thuyết ghi hình, không phải chỉ cần thanh toán ba mươi phần trăm thôi sao?”
“Bên phía chúng tôi vì một số lí do không tiện nói, nhưng vì giữ gìn lợi ích cho anh, bên trong hợp đồng chúng tôi sẽ thêm vào một điều, nếu như trong thời gian ký hợp đồng mà chúng tôi thất tín thì sẽ bồi thường tổn thất gấp mười giá hợp đồng một cách vô điều kiện.


Giá tiền hiện tại của hiệp ước đã gấp ba bình thường, tính một chút cũng ra mấy triệu tệ, bồi thường gấp mười…
“Các người mãnh liệt như vậy sao?” Nghiêm Trình Thành kinh ngạc.

Vấn đề này cũng là điều Chu Chu muốn hỏi.

Cô ấy biết hiện tại Cố Kiều Niệm rất cần tiền, nhưng… bồi thường gấp mười thì có hơi…
“Nếu như anh chấp nhận hai điều kiện này, chúng tôi có thể ký ngay lập tức.

” Chu Chu kiên trì nói.

“Được!”
Nghiêm Trình Thành đồng ý.

“Bảy mươi phần trăm cũng không ít, nếu như anh cần thời gian chuẩn bị…”
“Tiền không phải là vấn đề, chọn ngày không bằng gặp ngày, chúng ta kí hợp đồng ngay hôm nay đi!” Nghiêm Trình Thành nói.

Chuyện nghệ sĩ lật lọng rất thường gặp, anh ấy thật vất vả mới có thể bắt được Cố Kiều Niệm, tuyệt đối không thể để cô chạy!

Số tiền này anh ấy không có, chẳng lẽ Cung Dịch không có sao?
Sau khi hẹn thời gian và địa điểm thì cúp máy.

Chu Chu cảm thấy như đang mơ: “Người này thật là kì lạ, nói cái gì cũng tốt, yêu cầu nào cũng được…”
“Đúng là có chút kỳ lạ.

” Cố Kiều Niệm mím miệng: “Khi ký hợp đồng, em nhìn kỹ hợp đồng một chút, chỉ cần xác định ký được dự án này, và hợp đồng không có bẫy là được.


“Được!”
Chu Chu là sinh viên giỏi tốt nghiệp ngành luật, phương diện này tất nhiên không thể làm khó cô ấy.

Nghiêm Trình Thành vẫn không biết, bởi vì anh ấy quá dễ nói chuyện, đã khiến cho Quả Đào Mật ở trần gian nghi ngờ.

Sau khi anh ấy cúp điện thoại, lập tức vui mừng gọi điện thoại cho Cung Dịch.

“Cậu chủ Cung, tôi hái Quả Đào Mật ở trần gian xuống cho cậu rồi!”.


Đọc truyện chữ Full