TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoàng Đấu Chi Đích Nữ Mưu Cung
Chương 24: Người đánh lén nửa đêm

Bóng đêm kiều diễm, ánh trăng mỏng như sương đêm vẩy đầy mái nhà Lăng Tương Tiểu trúc, hành lang đình đài, phản chiếu một tòa lâm viên đẹp không sao tả xiết. Nhưng trong một buổi đêm yên tĩnh an nhàn như vậy, Phượng Thất Tầm nửa điểm buồn ngủ cũng không có, một người đơn độc dựa vào cửa sổ ,bộ dáng buồn bực không vui.


Ánh trăng lạnh bao trùm lên dung nhan diễm lệ của nàng, soi sáng bóng hình đơn độc, nhỏ bé.


"Tiểu thư......" Thận Nhi xoa xoa đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, khẽ khàng đi tới. " Đã là giờ tý rồi, người chưa đi ngủ sao?"


"Ngươi ngủ đi! Không cần để ý đến ta, ta....không ngủ được."


Thận Nhi đặt mông ngồi xuống bên cạnh Phượng Thất Tầm, lẩm bẩm nói: "Tiểu thư không ngủ, nô tỳ cũng không ngủ, nô tỳ bồi tiểu thư!"


Phượng Thất Tầm nhìn Thận Nhi ngồi bên cạnh không ngừng gật đầu tựa như gà con mổ thóc, chỉ cảm thấy buồn cười.


Kỳ thật, không phải nàng không muốn ngủ, mà là đời trước, nàng sống một cuộc sống vô cùng bất an cùng bấp bênh, cực kì nhạy cảm với nguy hiểm. Mà nay, nàng cảm thấy đêm nay vô cùng tốt đẹp, tốt đẹp đến vô thực, tựa hồ dấu diếm sát khí, như thanh bình trước cơn bão lớn.


Đột nhiên, trong đêm đen vắng vẻ truyền đến một thanh âm gần như không thể nghe thấy, ngay sau đó một thân ảnh động tác linh hoạt mạnh mẽ lướt qua tường viện Lăng Tương Tiểu trúc thấp bé, lặng yên không một tiếng động đến gần.


Phượng Thất Tầm khẽ than một tiếng không tốt, vội vàng lay tỉnh Thận Nhi đang ngủ say, bịt kín miệng nàng. "Suỵt —— có người vào tới, chúng ta có nguy hiểm!"


Thận Nhi trong mắt toát ra lo lắng cùng sợ hãi, chờ Phượng Thất Tầm buông tay ra, vội vàng hỏi: "Chúng ta làm sao bây giờ?"


"Ngươi trốn trước đi, chúng ta hành sự tùy theo hoàn cảnh!"


Thận Nhi gật gật đầu, tìm một chỗ tương đối ẩn nấp núp vào.


Phượng Thất Tầm cũng vội vàng nằm lại trên giường, không quên dặn dò Thận Nhi một câu. "Nhớ bịt kín mũi miệng, có khả năng đối phương sẽ dùng đến mê hương."


Vừa dứt lời, chỉ thấy một ống trúc thon dài đâm thủng cửa sổ giấy xuyên vào trong, một làn sương khói màu trắng theo ống trúc lượn lờ bay ra. Sau một lát, đối phương cảm thấy người trong phòng đã ngấm thuốc mê man, mới khẽ khàng đẩy cửa bước vào.


Bóng đen tiến vào hậu thất, nhìn thấy Phượng Thất Tầm nằm yên lặng trên giường, trên mặt lộ một vẻ dâm tà, tươi cười: "Tiểu mỹ nhân, đêm nay ngươi theo ta, ta nhất định sẽ yêu thương ngươi thật tốt......"


Nói rồi, hắn liền vươn tay, muốn vuốt ve khuôn mặt Phượng Thất Tầm.


Phượng Thất Tầm nhẹ cong khóe môi, đột nhiên mở mắt, hai mắt sáng trong veo hàm chứa ý cười, nhưng lại ẩn ẩn lạnh lẽo. "Các hạ suy nghĩ quá nhiều rồi!"


"Ngươi như thế nào...... Ách......"


Người tới thậm chí còn không kịp hiểu vì sao Phượng Thất Tầm không bị ảnh hưởng bởi khói mê, đã bị Thận Nhi từ phía sau lao tới, đập một bình sứ thật to vào đầu. Hắn thậm chí còn không kịp hừ một tiếng, đã nằm xụi lơ trên mặt đất ngất đi.


Phượng Thất Tầm đứng dậy xuống giường, đá hắn hai ba cái, xác định hắn đã hôn mê, liền hướng về Thận Nhi giơ một ngón tay cái.


Thận Nhi ngượng ngùng cười cười.


"Tiểu thư, người này vì sao lại đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?" Thận Nhi khó hiểu hỏi.


Phượng Thất Tầm liếc mắt nhìn về phía nam tử đang chết ngất trên mặt đất, nhẹ nàng quâng bơ nói: " Tất nhiên là muốn hủy thanh danh của ta mà tới rồi!"


"A? Chúng ta đây làm sao bây giờ?"


Phượng Thất Tầm ngược lại tự hỏi một hồi, liền nhướng mày nói: "Đương nhiên là muốn tương kế tựu kế rồi! Thận Nhi ngươi lại đây!" Nàng hướng Thận Nhi vẫy vẫy tay, ghé vào bên tai nàng nhỏ giọng nói vài câu.


Thận Nhi trên mặt biểu tình xanh xám, đến cuối cùng liền trực tiếp thành khó có thể tin.


"Tiểu thư thật sự muốn làm như vậy?"


Phượng Thất Tầm kiên định gật gật đầu, vỗ vỗ bả vai Thận Nhi nói: "Thận Nhi, hết thảy giao cho ngươi!"


"Được ......" Thận Nhi đáp ứng, lập tức quay người túm lấy hai chân nam tử, dùng sức đem hắn ra ngoài.


Ước chừng qua một chén trà, bên ngoài Lăng Tương Tiểu trúc đột nhiên ồn ào náo nhiệt, mơ hồ có một thanh âm ầm ĩ càng ngày càng tới gần. Phượng Thất Tầm cười lạnh một tiếng, quả nhiên là tới rồi!


#VôƯu


Theo dõi bọn mình để xem những chap mới nhất nhé. 💜💜💜
Nhớ bình chọn cho bọn mình nhé 😘
Luôn tiếp nhận ý kiến đóng góp của bạn❤️

Đọc truyện chữ Full