Một ngàn năm trước, luyện đan sư biến mất, Mặc Nguyệt bất ngờ với kết quả này, không ngờ 'Người' đó lại làm luyện đan sư biến mất gần hết. Nàng nhăn mi :
-" Vậy sao các ngươi chọn ta, không phải trong Vòng thời gian sẽ không ai lấy được các ngươi, như vậy đại lục sẽ không đại loạn à ?"
Kỷ Nhất Xuyên cười ngọt ngào :
-" Sau này chủ nhân sẽ biết, bây giờ người chỉ cần biết người là chủ nhân của chúng ta."
Kéo nàng vào Đan Tháp, những quả cầu pha lê bay qua bay lại, có vài quả cầu đã trở nên mờ nhạt đi, như thể sắp biến mất. Mặc Nguyệt chỉ tay vào chúng, hỏi :
-" Chúng có phải là Tinh thần lực của luyện đan sư ?"
Ngọc Thanh Nhã gật đầu :
-" Phải, có vài quả cầu mờ đi là sắp biến mất, để qua ngàn năm chúng cũng không thể tồn tại vĩnh viễn được."
-" Tiếc thật, những Tinh thần lực đó tuy hơi yếu nhưng cũng có thể giúp người thường thành luyện đan sư, chủ nhân có Tinh thần lực mạnh mẽ rồi, không cần những thứ này nữa."
Giúp người thường thành luyện đan sư ?
Ánh mắt Mặc Nguyệt loé lên một tia sáng, rất nhanh lại biến mất.
-" Những Tinh thần lực này có chịu sự khống chế của Đan Tháp không ?"
-" Có chứ, chủ nhân không lẽ muốn tạo một tông phái luyện đan sư ?"
Ngọc Thanh Nhã kinh ngạc, nếu tạo tông phái luyện đan sư, không có cường giả toạ trấn sẽ rất nguy hiểm, chủ nhân muốn mạo hiểm ?
Kỷ Nhất Xuyên hoàn toàn trái ngược với vẻ kinh ngạc của Thanh Nhã, cười sáng lạn :
-" Chủ nhân, sau này con đường người cũng không phải dễ đi, tạo thế lực hỗ trợ cũng tốt, mấy Tinh thần lực này bỏ không cũng uổng, muốn có cường giả cũng không khó, ngoài kia có rất nhiều quả tăng cấp, tỷ như Phá Ách Quả cho người cấp Trúc Cơ kỳ sẽ trực tiếp thành Nguyên Anh kỳ."
Phụt!
Ngọc Thanh Nhã giữ không nổi vẻ bình tĩnh lạnh lùng nữa, tuy biết rằng mấy quả đó đối với chúng không quý giá, nhưng là cho người đột phá Trúc Cơ kỳ lên thẳng Nguyên Anh kỳ, bỏ qua Kim Đan kỳ, có hơi....
-" Cũng tốt."
Mặc Nguyệt vuốt cằm, Nam Hà sơn trang vẫn còn là thế lực quá nhỏ, chưa đủ để đối chiến một hoàng thất, nếu gặp tông phái cường đại chẳng phải chỉ như con kiến thôi sao, mục tiêu kiếp này của nàng là đứng trên đỉnh đại lục kia mà. Không có hỗ trợ, nàng cũng khó bảo vệ người quan trọng bên cạnh mình.
Kỷ Nhất Xuyên đưa cho nàng một quả trái cây, nói :
-" Chủ nhân, đây là Đột Nguyên Quả, người mau ăn rồi cố gắng thăng cấp để luyện đan học y."
Mặc Nguyệt cắn một miếng, cảm giác Linh Lực lưu động trong người mạnh hơn, nàng vội ngồi xếp bằng, bắt đầu tu luyện.
Thời gian thấm thoát trôi đi.
Mặc Nguyệt mở mắt, Linh Lực lưu động cũng dần ổn định, Kỷ Nhất Xuyên ton ton chạy tới, vui vẻ nói :
-" Không tồi chủ nhân, Trúc Cơ sơ kỳ, người có thể luyện tập luyện đan."
Trúc Cơ sơ kỳ...
Nàng vậy mà đột phá đến Trúc Cơ sơ kỳ, nhanh như vậy... Đột nhiên ngẩng đầu, nàng hỏi :
-" Xuyên, thời gian..."
-" Chủ nhân yên tâm thời gian nơi này chỉ bằng một phần ba bên ngoài. Đi, chúng ta đi luyện đan."
Xuyên kéo nàng tới một cái bàn để đan lô, dược liệu, đan phương... Mặc Nguyệt nhìn một lượt, tặc lưỡi thất vọng :
-" Ta không có hoả diễm, thể chất ta là Băng linh căn."
-" Không sao, đây người hãy dùng Tinh thần lực khống chế, sau đó nuốt nó, tuy có hơi đau đớn, nhưng sẽ rất có ích."
Mặc Nguyệt không ngần ngại phát động Tinh thần lực khống chế ngọn lửa trong tay Xuyên. Nàng nuốt xuống, cả cơ thể nóng bừng lên, băng và hoả cứ và chạm nhau trong cơ thể Mặc Nguyệt. Nàng cắn răng, ôm người nằm co ro trên đất, mồ hôi chảy ra như mưa, ướt hết cả áo. Da thịt nàng bắt đầu tróc lên, làn da trắng nõn nhăn nhún lại, rơi ra. Không thể chịu nổi nữa, Mặc Nguyệt hét lên, tiếng hét tê tâm liệt phế vang tới Y Tháp, Ngọc Thanh Nhã giật mình chạy tới, thấy một màn kinh khủng này liền nhảy lên mắng Xuyên tả tơi :
-" Khốn kiếp Kỷ Nhất Xuyên, có phải ngươi cho chủ nhân ăn Hoả Vân Lưu Ly Diễm ? Tên ngu xuẩn nhà ngươi, ngươi biết đó là dị hoả mà chủ nhân có Băng linh căn không hả ? Não ngươi não heo à, hay không biết suy nghĩ, ít nhất ngươi cũng phải động não trái nho của mình đi chứ ! Băng hoả dung hợp được hả?..v...v.."
'Mãi mê' mắng Xuyên Ngọc Thanh Nhã không phát hiện ra được tiếng la hét đã dừng, mà thấy vào đó là âm thanh ấm áp :
-" Nha, Hoả Vân Lưu Ly Diễm là gì ?"
-"Chủ nhân, người không sao !"
Nhã cùng Xuyên trăm miệng một lời hét lên đầy vui mừng. Trên đất, nữ tử là da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, mái tóc thêm vài sợi đỏ tôn lên nét xinh đẹp quyến rũ và cao quý cuồng ngạo chỉ có duy nhất ở nữ tử này. Mặc Nguyệt xoa xoa mi tâm, lúc nãy nàng thấy xương cốt như đứt ra thành từng khúc, lục phủ ngủ tạng bị thiêu cháy, đau đớn cùng cực.
-" Hoả Vân Lưu Ly Diễm là dị hoả bài danh thứ 7 trong dị hoả bảng."
Dị hoả bảng ?