Trong không gian vô tận hắc ám.
Những tia sáng xanh từ các ngọn đuốc chiếu sáng khung cảnh diễm lệ mà quỷ dị.
Cả trăm nữ quỷ!.
không một mảnh vải che thân nằm là liệt trên mặt đất, ánh mắt không hề có sự hung ác vốn có mà chỉ tràn ngập ướt át cùng kiều mị nhìn về phía nam tử đang trần truồng đứng ở trung lâm.
Có người nói cách nhanh nhất để chính phục một nữ nhân là đè họ xuống giập cho đến khi mất thở thì thoi, lúc đầu Trần Lâm không tinh lắm như giờ cậu tinh rồi.
Sau khi đại chiến ba trăm hiệp với các nữ quỷ, đánh cho họ tan tác không còn quần áo, làm cho họ trở nên ngoan ngoãn phục tùng.
Khẽ thở ra một hơi đầy khoang khoái, Trần Lâm mới dần dần đi đến ông bạn già đã bị bỏ quên từ nảy giờ.
Nhìn thấy thanh đao đang cắm trên mặt đất Trần Lâm không hề sợ hãi rút nó ra, có lẽ trên đời này ngoài nữ nhân có chúc điên mà cậu vừa trót dại thu vào hậu cung kia thì đã không có gì làm cậu sợ nữa.
Ngay khi vừa chạm vào thanh đao, không gian xung quanh chợt léo sáng.
Trần Lâm giật mình tỉnh lại như vừa trải qua một cơn mơ, thanh hắc đao đã nguội đi từ lúc nào vẫn còn nằm trong tay cậu.
Bên cạnh Huyết Linh, Huỳnh Dao và Hồng Ánh đã đứng vây quanh cậu quan tâm hỏi.
- Ngài không sau chứ.
- Ngài đã đứng như trời trồng gần 1 tiếng rồi.
Nghe các nàng nói thế Trần Lâm thoáng khinh ngạc, mới chỉ một tiếng đối với Trần Lâm là hơn nửa tháng rồi.
Nếu không phải trong ô kỹ năng của cậu có thêm một kỹ năng “quỷ ảnh đôn thuật” thì có lẽ cậu đã nghĩ chắc mình mộng du rồi.
Khẽ nhìn thanh hắc đao trong tay, sau khi bị nung đỏ thì nó củng có một chúc biến hóa.
Toàn thân thanh đao trở nên đen thui như mực, chỉ có trên phần lưỡi dao sắc bén là ánh lên tia sáng xanh quỷ dị mà nếu để ý kỹ sẽ thấy ẩn trong đó là vô số bong hình đang bay lượng.
Vuốt ve thanh đao Trần Lâm không nhịn được nhớ đến các nữ quỷ kia nhất là cảm giác lạ lẫm mà họ mang lại khẽ thì thầm.
- Mong là có có cơ hộ gập lại các ngươi.
- Ta vẫn còn chưa tận hứng lấm.
Nghe thấy lời nói của Trần Lâm thanh hắc đao bất chợt rung lên nhè nhẹ, không biết là hửng ứng hay sợ hãi.
Thấy thế Trần Lâm không nhịn được mỉm cười.
- Nên đặt cho ngươi một cái tên mới nhỉ, chặc đầu đao nghe không hay còn Trần gia bảo đao nghe không có bá khí!
- Tương truyền ngươi là một tà vật, lưỡi đao lại cong như mặt trăng, vậy gọi ngươi là!
- Tà Nguyệt Đao đi!
Ngay khi Trần Lâm vừa đặt tên cho thanh đao, một tiếng “tinh” vang lên.
Bảng thông tin của thanh đao hiện lên trước mắt cậu.
Tên: Tà nguyệt đao.
Loại: Trang bị vũ khí.
Phẩm chất: đen.
Tính năng: Được sinh ra từ một hung vật của thiên địa, mang trong mình quan hồn của 108 thiếu nữ, uống qua huyết tinh của của trăm vạn người từ kẻ quyền quý nhất đến kẽ thấp hèn nhất, lại tắm trong ngọn lửa của cữu u, hình thành nên một tuyệt thế tà vật.
Nhìn vào bảng thông tin trước mặt Trần Lâm không nhịn được chửi ầm lên.
- Moá nó! Tưởng như thế nào hóa ra vẫn là đồ đen, còn làm ra vẻ hùng hổ, hệ thống ngươi đang chơi ta có phải không!
Thấy Trần Lâm tự dưng phát khủng chửi ầm lên, nhóm người Huyết Linh không nhịn được khẽ nhìn nhau, không lẽ hôm nay uống lộn thuốc hay là tới ngày!
Bên trong xưởng chế tạo nhóm người Huyết Linh đang lẳng lặng lắng nghe Trần Lâm tường thuật lại câu chuyện, từ lúc chạm vào thanh đao rồi rơi vào không gian quỷ kia, đến chuyện đánh nhau với các nữ quỷ!
Sau khi chửi bới ầm trời Trần Lâm củng bình tỉnh lại và nhận thấy truyện này có vấn đề, đúng là thanh đao vẫn là đồ đen nhưng có một thứ đã thay đổi, đó không phải là tên mà là dòng tính năng, khi nhìn vào nó Trần Lâm lại thấy vô cùng quen thuộc giống như! những trang bị đỏ, phải dòng tính năng thách đố người xem đặc trưng của trang bị đỏ, làm cậu không nhịn được nghĩ không biết hệ thống có đánh lộn từ phẩm chất đỏ thành phẩm chất đen không!
Nhưng hệ thống không thể trả lời Trần Lâm, cậu chỉ đành kể hết đầu đuôi câu chuyện cho nhóm người Huyết Linh xem họ có ý nghĩ gì không.
Tuy nhiên làm Trần Lâm thất vọng là họ củng chả biết gì!
- Ta nghĩ có thể xem thanh hắc đao kia như một món ngụy trang bị đỏ.
Khi mọi người bó tay thì Hồng Ánh chợt lên tiếng.
- Ngụy trang bị đỏ, nói rõ hơn xem.
Nghe câu nói của nàng Trần Lâm khẽ nhíu mày dường như củng nghĩ ra gì đó nhưng vẫn hỏi ý nàng.
Nghe thế Hồng Ánh từ tốn nói.
- Đầu tiên về chất lượng, ta đã thử nghiệm trên các tranh bị và nhận thấy hắc đao không hề sợ trang bị lục hay lam chỉ bị chịu thiệt trước trang bị đỏ cho nên theo ta đánh giá về chất lượng nó tầm trang bị tím nhưng nhỉnh hơn một chút.
- Thứ hai về tính chất, hệ thống có 7 cấp độ trang bị, từ đen đến tím thì khá dễ hiểu khi chúng công thêm chỉ số cho người sở hữu tùy theo phẩm chất từ không cộng gì, ít rồi đến nhiều.
- Tuy nhiên trang đỏ lại khác chúng không hề cộng thêm chỉ số mà đem đến một năng lực đặc biệt cho người sở hữu.
- Như vậy sợ khác biệt của trang bị đỏ là gì.
- Theo ta nghĩ đó là tính sử thi!
Nghe nàng nói thế mọi người không khỏi kinh ngạc vì lập luận của nàng, Huyết Linh như chợt hiểu nói.
- Như vậy ý cô muốn nói, tà nguyệt đao là bảo đao gia truyền của nhà họ Trần truyền từ đời này sang đời khác nên hiển nhiên củng có đặc tính sử thi này.
- Cho nên dù hệ thống đánh giá là phàm phẩm nhưng thực té nó gần như là một trang bị đỏ, hay như cô nói ngụy trang bị đỏ.
- Ta nghĩ không chỉ có thế.
Lúc này Trần Lâm chợt lên tiếng.
Khẽ nhìn mọi người rồi nói tiếp.
- Ta thấy trang bị đỏ còn có một thứ khác biệt hơn các trang bị khác, đó là linh tính.
Phải linh tính, không nói đâu khác Thủy linh long trong hồ nước của huyết tộc cứ lâu lâu lại chạy đến gần bờ hồ chơi cùng với đám người Tuyết Nhi, lúc đầu các nàng không để ý lắm nhưng giờ Trần Lâm nói các nàng mới nhớ ra.
- Phải linh tính, nói theo kiểu tiên hiệp một chúc, khi một vật tồn tại đủ lâu trải qua vạn năm tế nguyện sẽ hình thành nên linh tính.
- Trang bị đỏ còn gọi là trang bị sử thi, sử thi không phải là trải qua vạn năm tế nguyệt tồn tại trong lịch sử đó sao.
- Cho nên đây là lỗ hổng của hệ thống, tà nguyệt đao sở hữu mọi tính chất của một trang bị đỏ chỉ là không được hệ thống công nhận mà thoi.
Nghe đế đây mọi người đề gật đầu đây là cách giải thích có lý nhất.
- Không ngờ có thể là ra trang bị đỏ, nhà ta còn một câu súng của ông cố nội để lại không biết là làm được không a.
Lúc này Huỳnh Dao nghe mọi người nói chuyện sôi nói như không biết gì để nói, chỉ khi Trần Lâm đã kết luận mới nói theo vào một câu, nhà nàng đúng là có thanh súng cổ thật.
Tuy nhiên người nói vô ý người nghe lại hữu tính, khi nghe nàng nói hai người Trần Lâm và Hồng Ánh chợt đứng bật dậy nhìn chầm chầm vào nàng làm nàng lo sợ không biết nói sai gì.
Được một lúc lâu Trần Lâm mới gầm lên.
- Huyết Linh mau chống chinh phục Tây thành trong thời gian nhanh nhất, đặc biệt trong Tây thành có một công trình phải đặc biệt chú trọng, nhớ rõ công trình đó tên là viện bảo tàng.