Lúc này bên trong huyết điện, mọi người đều đi làm nhiệm vụ của mình chuẩn bị cho cuộc chiến sắp đến chỉ còn lại Trần Lâm cùng Hồng Ánh.
Ngồi trên bảo tọa Trần Lâm ánh mắt sắc lạnh nhìn Hồng Ánh đang...!quỳ gối dưới chân cậu say sưa múc lấy con thịt lông lá như chuộc tội.
- Thật là hảo thủ đoạn không ngờ tất cả đều bị nàng tính kế.
Nghe Trần Lâm nói thế Hồng Ánh không hề sợ hãi nhã côn thịt đã ướt đẫm bởi nước dãi của nàng cười hì hì nói.
- Hì, hì...!chủ nhân quá khen...
Nói xong nàng cởi luôn cái áo đang mặc cơ thể lõa lồ chỉ còn mặt mỗi cái váy ngắn hiện ra trước mặt Trần Lâm.
Khẽ liếm một vòng quanh thân côn thịt, Hồng Ánh bò tới phía trước dùng hai quả đào tiên non mềm của nàng kẹp lấy côn thịt gân guốc kia rồi sục nhè nhẹ, nhờ nước dãi côn thịt to lớn dễ dàng trượt lên trượt xuống giữa cặp ngực hồng đào trắng tinh của nàng.
Vừa phục vụ Trần Lâm, Hồng Ánh từ từ nói tiếp.
- Chủ nhân bớt giận...!tiểu nô không chắc được rằng ngài có cho ta thành huyết tộc hay không nên có tính toán chút xúi.
- Hợp lý mà phải không?
Nghe nàng lươn lẹo Trần Lâm không nhịn được nhéo lên cái má của nàng nói.
- Nàng họ lươn sao, nói rõ hơn xem ta nghe thấy hợp lý sẽ tha cho nàng.
Bị nhéo vào má nhưng Hồng Ánh không hề thấy đau mà ngược lại cảm thấy vô cùng phê pha, ánh mắt ướt át nhìn Trần Lâm nói.
- Lão...!lão mập Trương Tuấn nhìn bề ngoại thì thấy lão ta là một người phúc hậu thật thà nhưng trên thực tế là một lão vô cùng nhỏ nhen không phân biệt đúng sai.
- Chủ nhân tôn quý giết chết con trai của lão, lão già kia chắc cắn sẽ báo thù, cơ hội báo thù duy nhất của lão chính là quân khu 5 ở cứ điểm Minh Nhật...!ư...!ư...
Vừa nghe nàng nói Trần Lâm không nhịn được cho chân luồn dưới váy của nàng, ngón chân khẽ xoa lên âm hộ ướt át lông lá của nàng qua lớp quần lót làm nàng không nhịn được rên rỉ.
Thấy Hồng Ánh đang quặn người rên rỉ Trần Lâm cười đắc ý nói.
- Thế là nếu ngày xưa nếu ta không “trích huyết” với nàng mà trực tiếp giết chết thì hôm nay cũng sẽ không có ai nhắc nhở về mối nguy này.
- Huyết tộc sẽ bị đánh lén từ phía sau.
- Đây chính là chiêu “trạng chết chúa cũng băng hà” của nàng phải không?
Bị hỏi những lúc này Hồng Ánh bị Trần Lâm kích thích không chịu được ngã vào háng của cậu thở hổn hển ánh mắt ướt át nhìn cậu, đâu còn hơi sức mà bàn chuyện tiểu sự chỉ một lòng muốn làm chuyện chính sự.
Thấy thế Trần Lâm bế nàng lên như bế công chúa đặt vào lòng mình, bàn tay không khách khí luồn dưới váy của nàng, kéo quần lót trắng tinh sang một bên rồi cho ngón tay vào âm hộ ướt át lầy lội không ngừng ra vào.
Bị tập kích nới tư mật Hồng Ánh chỉ biết rên lên như mèo cái động đực, cánh tay dương ra vuốt ve khuôn mặt Trần Lâm.
- Ư..
ư..
đúng đúng chỗ đó...
Bất chợt Trần Lâm tinh quái đưa ngón tay lên móc móc vào khói thịt thừa huyền bí trong âm hộ làm Hồng Ánh rên rỉ, âm hộ nàng co thắc dữ dội như muốn nuốt lấy ngón tay của cậu, một dòng nước trắng đục từ từ rĩ ra nới khóe môi âm hộ làm ướt cánh tay đang miệt mài làm việc của cậu.
Thấy thế Trần Lâm cười đắc ý rồi rút ngón tay ra đưa lên trước mặt Hồng Ánh, không ngần ngại nàng há miện ngậm lấy ngón tay trước mặt, chiếc lưỡi say mê liếm láp từng ngóc ngách mặc kệ nó từng nằm trong âm hộ nàng và chất dịch dính trên đó củng từ nàng mà ra.
Khi cánh tay đã được vệ sinh sạch sẽ Trần Lâm thích thú xoa nắn bộ ngực sữa của nàng, khẽ đưa ngón cái đánh qua đánh lại hạt đậu nhỏ hồng hào của nàng rồi chợt nói:
- Ta có hai chuyện thắc mắc, thứ nhất ta thấy lão Trương Tuấn củng chả có tài cán gì là sao nhờ được cứ điểm Minh Nhật báo thù cho lão, quan hệ củng không đến mức đó được.
Thứ hai tại sao nàng không sớm nói ra để huyết tộc chuẩn bị.
Nghe Trần Lâm nói thế, Hồng Ánh lúc này đang nằm gọn tròng lòng cậu ánh mắt mê ly, một tay luồn ra sau xoa đâu cậu một tay luồn xuống dưới vuốt ve côn thịt bên dưới, đôi chân trắng ngần gác lên tay vịnh của bảo tọa khẽ đun đưa.
- Thứ nhất lão Trương Tuấn không có quan hệ tới mức đó, mà dù có cũng chả ai rãnh lặn lội đường xa đi trả thù cho lão, nguyên nhân để căn cứ Minh Nhật sẽ xuất thủ là vì...!tiểu nô, mẫu thân của ta là tổng giáo quan quân khu 5 ngoài ra con trai của thủ lĩnh quân khu 5 củng có tình ý với ta, lợi dụng hai điểm này lão già Trương Tuấn chắc chắn sẽ tác động được quân khu xuất binh.
- Thứ hai việc tiểu nô không báo cáo sớm là do không cần thiết, ngoài chuyện đường sá xa xôi thì nội bộ trong khu căn cứ củng không phải do một người quyết định để xuất binh đến đây không hề dễ dàng, thời gian đó để chiến sĩ huyết tộc cài cấp sẽ tốt hơn, ngoài ra lần xuất binh này chỉ mang yếu tố thâm dò nên sẽ không nhiều.
Nghe nàng nói thế Trần Lâm không khỏi bất ngờ, không ngờ Hồng Ánh lại là nhân vật lớn mẹ làm tổng giáo quan, người tình lại là con trai thủ lĩnh quân khu 5 như vậy tính ra cậu đã hớt tay trên tên kia, nghĩ đến đây thoi cậu thật sự muốn chạy đến cứ địa Minh Nhật kia hình mặt tên kia xem sao, nhưng đáng tiết giờ cậu có chuyện khác quan trọng hơn phải là.
Tiểu huynh đệ không ngừng được Hồng Ánh vuốt ve đã kháng nghị inh ổi.
Không thể để anh em chịu uất ức Trần Lâm bế bổng Hồng Ánh lên theo thế ngồi, côn thịt to lớn như nhất trụ kình thiên chỉ thẳng lên trời như muốn đâm thủng trời xanh cứu giúp thương sinh.
Để Hồng Ánh tựa lưng vào ngực mình Trần Lâm từ từ hạ nàng xuống, quy đầu to lớn chạm vào mép âm hộ rồi theo nhịp hạ xuống nó khẽ mở hai mép thịt chui vào tiểu huyệt bé nhỏ kia.
Bất chợt Trần Lâm thả lỏng cánh tay, trọng lực kéo Hồng Ánh xuống là cho côn thịt gân guốc chuôi toạc vào âm hộ ướt át.
- Ư..
ngài..
ngài thật xấu...
Âm hộ bị nong ra bất ngờ Hồng Ánh đau đớn rên rỉ, nhưng đối với nàng đau đớn là sướng khoái, các sơ thịt ôm trọn lấy hung vật lo lớn làm nàng vừa đau vừa sướng.
Nghe nàng rên rỉ Trần Lâm quá hiểu nàng, cậu không ngừng ngại bắt đầu nhấp phập phập vào ầm hộ lòng lá bên trên, cánh tay lực lưỡng kéo kép lấy hai chân của nàng làm cho hạ thân mở rộng ra hết cỡ đón nhận từ cú nhấp.
- Ư..
ư..
đúng mạnh...!lên...!ta sướng...!sướng...
Cảm nhật cây gậy không ngừng thọc vào âm hộ nàng Hồng Ánh không nhịn được rên rỉ, âm hộ lầy lội giờ càng lầy lội hơn không ngừng phung trào như thác nước làm ướt mao cầu bên dưới rồi rơi xuống sàn huyết điện.
- Ta cũng...!không ngờ...!chơi ngồi lại sướng như...!như vậy...
Lúc này Trần Lâm củng không nhịn được sướng khoái từ hại thân truyền đến thì thầm vào tai nàng.
Cảm nhận được hơi nóng từ hơi thở của Trần Lâm phà vào tai mình Hồng Ánh không nhịn được sướng khoái rùng mình từng đợt, da gà nổi lên đầy người.
Thấy thế ánh mắt Trần Lâm sáng lên như tìm được tân thế giới, khẽ cắn nhẹ vào vành tai của nàng rồi đưa lưỡi liếp láp lỗ tai trắng ngần của nàng.
Bị tấn công vào yếu điểm Hồng Ánh co giật dữ dội, cơ sướng khoái làm nàng như lên cơ động kinh, tròng mắt trắng dã nước miến không nhịn được trào ra khóe miệng đang rên rỉ những câu vô nghĩ.
- Ưu...!sướng...!sướng chết tiểu nô rồi...
- Không...!đường...!nó...!nó đang ra...!a...!a...
Cơ thể Hồng Ánh giật giật liền hồi nhất là hạ thân, một làng nước ấm nóng hỏi không nhịn được phung trào lênh láng như suối chảy đầy huyết điện.
Không ngờ nàng không nhịn được phóng xuất cùng tiểu tiện, tia nước vàng óng ánh phun ra ước cả sàn huyết điện.
Thấy thế Trần Lâm cười để tiện thì thầm vào tai nàng.
- Nàng phải dọn dẹp hết đấy nhưng không phải dùng tay mà là phải dùng miệng liếp sạch.
Nghe lời nói đầy sỉ vả của Trần Lâm, Hồng Ánh không kề thấy giận mà còn thấy vô cùng sướng khoái, âm hộ vùa mới phóng xuất bắt đầu co bợp từng nhịp như muốn nuốt lấy con thịt của cậu.
Mỉm cười dâm dê Trần Lâm quay người nàng lại mặt đối mặt, cái miệng rộng tham lam hôn lấy bờ môi đỏ mọng của nàng say sưa ngấu nghiến cúng, bên dưới côn thịt không quê nhiệm vụ tiếp tục ra vào liên hồi như máy dập, cánh tay được giải thoát vuốt ve khắp cơ thể của nàng.
Cứ thế trên bảo tọa tối cao của huyết tộc hai thân ảnh quấn lấy nhau như hai con rắn nước không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ tiêu hồn.