Hôm sau, trên cầu Vân Hà!
Trần Lâm lo lắng nhìn Hồng Ánh nói:
- Nếu thấy không ổn thì phải quay về rõ chưa!
Nhận thấy sự lo lắng của Trần Lâm, Hồng Ánh mỉm cười hạnh phúc nói:
- Ngài yên tâm lần này đến Minh Nhật đa phần là tham thính lợi dùng tính hình!
- Không phải xuất binh đánh nhau!
Nói xong nàng khẽ ôm Trần Lâm một cái rồi quay người leo lên lưng tiểu Kim!
- Éc!
Kêu lên một tiếng, tiểu Kim vổ cánh dẫn theo đội quân Phi điểu nhắm hướng tây cứ điểm Minh Nhật bay đi, phía sau đàn Phi điểu chở các Tinh linh thiếu nữ trên lưng nhưng một đội kỵ sĩ trên không vội vàng vổ cánh bay theo!
Đúng như Hồng Ánh nói lần xuất phát này đa phần là thám thính nên nàng chỉ mang theo tiểu Kim, tiểu Tuyết, đại quân Phi điểu, các Tinh linh thiếu nữ và đại lượng Huyết Ưng chính xác!
Nhìn thấy đàn Phi điểu đang bay xa Trần Lâm không khỏi thở dài nói:
- Vậy là tháng ngày ăn chơi đã qua!
Dần dần tia cười cợt thường ngày biến mất thay vào đó là sự uy nghiêm mà rất lâu không thấy, huyết tổ đại nhân đã trở lại!
Khẽ nhìn tất cả mọi người một vòng Trần Lâm chầm chậm ra lên:
- Tiểu Thanh tiếp tục canh giữ khúc sông Vân Hà, sẵn sàng hổ trợ Hồng Ánh nếu có biến cố xảy ra.
- Huỳnh Dao suất lĩnh các Huyết Nghĩa và Ải nhân tộc dời đến khu bắc thành! từ nay bắc thành sẽ là đặc khu quân sự của huyết tộc!
- Còn nữa hối thúc tộc nhân khai khác Địa nham kim tinh sớm ngày thay thế tất cả các vũ khí của huyết tộc, ta muốn vũ khí của huyết tộc hoàn toàn từ Địa nham tinh trong thời gian sớm nhất!
- Cuối cùng Huyết Linh, nàng cùng Thanh Vân và tiểu Hắc đến khu tiếp giáp với đông thành xây dựng tuyến phòng thủ ở đó phòng ngừa thây ma đột khích!
Nghe một loạt mệnh lệnh của Trần Lâm các cao tầng của huyết tộc đều lũ lượt đi làm.
Đầu tiên nhất là kéo đến bắc thành, nguồn kim loại mới của huyết tộc chính là Địa nham kim tinh chỉ có ở bắc thành nên Trần Lâm quyết định biến bắc thành trở thành trung tâm quân sự, trại lính và những xưởng chế tạo vũ khí áo giáp đều sẽ dời hết về đây, dĩ nhiên đó chỉ là trọng binh như Thiết Giáp Ngư hay Địa Nham tịch mà thôi còn cách binh sĩ Huyết Lang, Bạch Giác hay Tinh linh thiếu nữ vẩn ở lại thủ hộ huyết thành.
Tiếp theo là thay đổi hoàn toàn vũ khí của các chiến sĩ huyết tộc bằng kim loại mới!
Song song với đó chính là xây một số pháo đài để canh gác đàn thây ma từ đông thành, hiển nhiên sớm muốn gì huyết tộc cũng sẽ đối đầu với tộc đàn thây ma kia!
Cuối cùng chính là Trần Lâm cậu cũng không rảnh rỗi, cậu có chuyện khác cũng quan trọng không kém!
Khẽ nhìn mọi người đang bắt tay vào công việc Trần Lâm hóa thành một làn khói cấp tốc bay đi!
Khu nam thành trên một cành cây cao một bóng người lướt qua!
Đó không ai khác chính là Trần Lâm, đây là lần thứ hai cậu đến khu nam thành này, mục đích cũng như lần trước tìm kiếm tộc nhân tích hợp!
Nhưng lần này tộc nhân mà Trần Lâm nhắm đến không hề mang yếu tốc cho vui như lần trước, sau chiến dịch bắc thành cậu nhận thấy huyết tộc có điểm thiếu sót khá lớn về mặt không quân, cho nên ưu tiên hàng đầu của cậu chính là nhấm đến loài ong sống trong khu đầm lầy này.
Ngoài ra một tộc nhân khác mà Trần Lâm nhấm đến chính là quân y, những tộc nhân chịu trách nhiệm cứu thương cho cách chiến sĩ, tuy nhiên cậu cũng không biết loài vật có khả năng đó!
Đứng trên một ngọn cây Trần Lâm dương mắt nhìn cánh rừng ngậm nước vô bờ bến, thực tế cánh rừng này không chỉ bao phủ nam thành phố Bạc Hà mà còn kéo dài bao thủ cả lưu vực đồng bằng sông Vân Hà, có thế nói cả đồng bằng Vân Hà rộng lớn đều trở thành lãnh địa của những cây ngập nước này, đó cũng là nguyên nhân mà huyết tộc chọn chinh phục nam thành sau cùng.
Bất chợt một cảm giác nguy hiểm hiện lên, Trần Lâm nhanh chống hóa thành một làn khói tránh thoát, cùng lúc đó trên một cành cây khác một con thanh xà há miệng táp đến nhưng hiển nhiên chỉ táp vào không khí, làn khói quỷ dị bay vòng qua người con thanh xà rồi dần dần ngưng tụ lại.
Từ trong làn khói Trần Lâm rút ra Tà nguyệt đao lạnh lùng nhìn con thanh xà trước mặt rồi chém xuống, lưỡi đao Tà nguyệt nhẹ nhàng cắt bay đầu con rắn không biết sống chết, thân rắn mất đầu quẳn oại rồi rơi ầm xuống nước thu hút những con hung ngư đến xé thịt!
Mỉm cười nhìn xác con rắn Trần Lâm như chưa hề xảy ra chuyện gì tung người nhảy trên các cành cây tìm kiếm con mồi thích hợp!
Bất chợt khi đang nhảy trên các nhánh cây Trần Lâm chợt vướng vào gì đó kẹt lại giữa không trong, hình kỹ lại thì ra là cậu dính vào một cái lưới trong suốt, không cần nghĩ nhiều cậu cũng biết cái bẩy này thuộc về ai!
Rất nhanh một con nhện đen to lớn chầm chậm bò đến hí hửng hình con muồi bị mắc bẫy, nhưng con mồi kia lại không dễ ăn như nó tưởng!
Trên tay Trần Lâm hiện lên một ngọn huyết hỏa, cứ thế huyết hỏa cháy hừng hực thiêu đốt hết những tơ nhện xung quanh, không chỉ thế cậu còn vung tay ngọn huyết hỏa cứ thế bay một vòng thiêu cháy hết những sợ tơ nhện bên trên làm cho con nhện đen rơi xuống đất.
- Gào!
Bị con mồi khốn kiếp đốt sạch mạng nhện mà nó cất công giăng ra, con nhện đen tức giận gào rống.
Trên cành cây Trần Lâm mỉm cười nhảy xuống đất.
- Tơ nhện đúng là không tệ!
Mặc dù không phải mục tiêu nhắm đến nhưng tơ nhện đúng là không tệ, độ rằn chắc thì không cần phải bàn cãi, tạo ra thêm một chi nhền nhện nhả tơ hổ trợ làm áo giáp cũng không tệ.
Bên kia không biết có phải do hiểu được ý định của Trần Lâm hay không mà con nhện đen tức giận lao đến.
Giơ lên những cái chân nhưng những ngọn giáo đâm về phía Trần Lâm, thấy thế cậu vội vàng lách người né tránh, tuy nhiên con nhện cũng không chậm hiểm nhiên sở trường của nó cũng là tốc độ ngoài ra nó có đến tám chân.
Khi Trần Lâm vừa người né tránh một cái chân đang đâm đến thì một cái chân khá từ trên cao đâm xuống đính đầu cậu.
- Keng!
Một tiếng điếc tai vang lên, lưỡi đao Tà nguyệt va chạm cùng cái chân kia ánh lên những tia lửa, không ngờ những cái chân của con nhện đen không chí sắc bén là còn cứng rắn vô cùng.
Tuy nhiên không phái bộ phân nào trên người nó đủng cứng rắn như vậy!
Lợi dụng thời cơ Trần Lâm hóa thành một làn khói chui xuống bụng của con nhện đen.
Thấy đối thủ đột nhiên biến mất con nhện đen giật mình, tuy nhiên một cảm giác đao đớn từ bụng chuyền đến làm nó gào lên in ổi!
Bên dưới Trần Lâm không hề khách khí chém vào bụng con nhện đen, lưỡi đao Tà nguyệt sắc bén tuyệt luân chém một vết dài trên bụng của nó, máu và dịch mũ không ngường trào ra lênh láng!
- Gào!
Đau đớn gào rống con nhện đen há mồm muốn cắn vào Trần Lâm, nhưng cậu đã nhanh hơn hóa thanh một làn khói bay ra xa!
Khẽ vung tay lên một thanh chủy thủ bay ra đâm xuyên qua đầu con nhện đen!
Tin! bạn đã giết chết Hắc Ảnh Mà Chu*
Tin! bạn nhận được kinh nghiệm*
Tin! bạn đã tiến cấp*
Mỉm cười nhìn xác con nhện đen Trần Lâm nhanh chóng thu nó vào trong giới chỉ.
Đêm về cho Huyết Linh thôn huyết, huyết tộc sẽ có thêm một nhóm tộc nhân chuyên nhả tơ may áo mới.
Bất chợt khi Trần Lâm định nhảy đi thì mặt đất dưới chân rung động kịch liệt rồi dần dần trồi lên cao, một cái đầu to lớn từ trong “gò đất” dưới chân cậu nhô ra!
Không ngơ nãy giờ Trần Lâm không phải đang đánh nhau trên mặt đất mà làm trên lưng một con rùa lớn!